Tổng tài ngốc nghếch của nhà ai?

Chương 137


"Xem lại?" Hồng Ngọc tiến lên mấy bước, rất nhanh đã tới trước mặt Hạ Lam. Nữ chính vốn dáng chuẩn hàng ngon hơn nữ phụ nhiều, thế nên.. Hạ Lam chưa kịp định hình đã bị người ta dùng lợi thế chiều cao chèn ép! "Tôi nghĩ kẻ nên xem lại là cậu mới đúng đó!"

"Ồ, nói thử xem!" Hạ Lam giả bộ sợ hãi, đôi mắt lại chất chứa sự trào phúng và cợt nhả "Một kẻ tự tiện đột nhập nhà người khác, nghe lén chuyện của người khác.. sau đó còn dám cao giọng bắt chủ nhà tự xem lại mình. Hồng Ngọc, cô thật sự mặt dày hơn tôi nghĩ đấy!"

"Nhà cậu?" Hồng Ngọc có chút ngứa người, con này bị ấm đầu chắc, đây là tài sản của Trịnh gia cơ mà! Dù là thuộc sở hữu của ai đi nữa thì chắc chắn cũng không phải thuộc về một đứa con dâu hờ như cô ta. Tự nhận đây là nhà của mình.. Nguyễn Hạ Lam, mặt cô chắc mỏng hơn mặt tôi đấy! "Xin lỗi, cậu nhận vơ cũng nên có mức độ! Hơn nữa căn phòng này số ngày tôi ở còn nhiều hơn cậu đấy, nếu nói tự tiện, thì nên là nói cậu mới đúng?"

"Ha ha.. Suy nghĩ thú vị ghê!" Hạ Lam tự lưng vào tường, khoanh tay cười nhạt "Cứ ở nhiều liền là của mình? Vậy hẳn nhiên cô chăm sóc Văn Minh nhiều, Văn Minh phải là chồng của cô ấy nhỉ?"

"Vốn dĩ nên thế.." Hồng Ngọc sa sầm mặt mày, khó chịu nghiến răng, chậm rãi phun ra từng chữ "Nghe nói cậu có bầu? Và nghe nói chồng cậu hay tin liền bỏ đi nơi khác?"

"Nghe trộm cũng kĩ quá nhỉ?" Hạ Lam hơi chột dạ, nhưng trước mặt kẻ địch cô không thể tỏ quá nhiều thái độ.
Hừ, chẳng hiểu làm sao bản thân lại rửng mở thế này nữa.. Mọi ngày nếu nhỡ đụng mặt nữ chính chẳng phải cô sẽ gấp gáp đi cho mát hay sao? Hôm nay còn cố tình nán lại, cùng cô ta đàm đạo nhân sinh nữa chứ?
Hạ Lam, nếu cô không muốn đi tìm Văn Minh nữa thì có thể trở về phòng, không cần đứng đây dây dưa cho mệt não! Ở gần bạch liên nhiều cẩn thận bị nhiễm tính bạch liên đó! Đến khi ấy.. Có thuốc tiên cũng không chữa được đâu!
"Thế nhưng cái này liên quan gì đến cô nào? Đây là nhà thuộc quyền sở hữu của Văn Minh, tôi là vợ cậu ấy thế nên dĩ nhiên nó cũng là của tôi! Biết điều mau cút đi, đừng để tôi phải gọi bảo vệ!"

"Người nên cút là cô mới phải!" Hồng Ngọc bặm môi, tiến thêm hai bước, chỉ thẳng tay vào mặt Hạ Lam mà mắng xả giận "Dám lăng loàn lăn giường đủ loại đàn ông xong còn trở lại bắt Văn Minh đổ vỏ? Cô có còn biết xấu hổ nữa hay không hả?"

"Chuyện gia đình tôi liên quan gì đến cô?" Hạ Lam bị người chửi thẳng nói không khó chịu chỉ là nói dối. Nhìn ngón tay thanh mảnh trước mặt mình lúc này cô thật sự có xúc động muốn bẻ ngoéo nó đi.
Mẹ kiếp!
Đừng có chỉ tay vào mặt bà đây, cưng không nhớ hậu quả của bé Dung là thế nào đúng không hả?
"Đừng vọng tưởng nữa, Văn Minh vĩnh viễn là chồng tôi, một chút hi vọng cô cũng đừng mong có được!"

"Tất cả đều là do cô!" Hồng Ngọc cười khẩy, chua xót "Đều là do cô hãm hại tôi! Ngăn cách chúng tôi, chia rẽ tình cảm của tôi và cậu ấy, còn bẫy rập Văn Minh, khiến cậu ấy hiểu nhầm tôi.. Nếu không phải là cô.. Nếu không phải là cô ngáng đường, giờ này nhất định chúng tôi đã thành đôi!"

"Con giáp thứ mười ba muốn nhảy vào gia đình người khác mà lên mặt ghê nhỉ?" Hạ Lam vung tay hất thẳng bàn tay đang chỉ mặt mình ra. Lực của cô không hề nhẹ nên búp măng của Hồng Ngọc bộp một tiếng đã đập thẳng vào tường.
Đau chứ hả? Cho chừa đi, đồ mất nết!
"Thành đôi? Cô còn phải xem Văn Minh có muốn không đã! Nói thật, tôi chỉ sợ giờ này nếu nhìn thấy cô cậu ấy cũng lười nói chuyện, trực tiếp đá thẳng cô ra ngoài!"

"..."

"Vì sao cô biết không?" Hạ Lam cười cợt, sau đó nghiêm giọng trầm mặc buông một câu "Vì cậu ấy nhìn thấu bản chất đáng ghê tởm của cô rồi!"

"Tất cả là tại cô.."

"..."

Hồng Ngọc bất ngờ lao đến khiến Hạ Lam có chút trở tay không kịp. Cô nhích chân muốn né tránh cú đánh đột ngột này của nữ chính, nhưng đáng tiếc, người ta là con cưng số phận, bàn tay vàng của người ta sáng lập lòe kia kìa. Cô có cố gắng né cũng không né được, đã thế còn tự mình hại mình bằng cách tiến sát hơn với cầu thang dốc đứng!

Một lực đạo lớn đến kinh hồn ập tới, tay Hạ Lam chới với giữa không trung.. Thứ cuối cùng mà cô nhìn thấy là khuôn mặt xinh đẹp ma mị của nữ chính. Và một đôi mắt, đôi mắt đen láy đầy sự kiêu ngạo, đôi mắt của kẻ thắng cuộc cuối cùng.

Lẽ nào.. Hôm nay cô thật sự phải chết ở đây?


*Ngã cầu thang là tình tiết nữ phụ nào của Su cũng được trải qua 1 lần cho biết í hí hí

Xin lỗi mng, vì dạo này gần tết, chỗ mị nâng cấp mạng nên mạng mẽo rất chán. Thêm nữa mị cũng gặp vài vấn đề lồi lõm nên không thể ngày nào cũng up chương được nữa. Mị sẽ cố gắng xong cái này trước tết, nhưng lịch up phải chuyển 2ngày/ chương.
Hãy thông cảm cho mị ị ị ị 😆😆😆

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status