Tổng tài ngốc nghếch của nhà ai?

Chương 65


Lắc đầu kiên quyết ném toàn bộ tạp niệm ra ngoài. Hình ảnh đôi mắt thăm thẳm của Hạ Lam hôm qua lúc gặp Ngọc Thái hiển hiện trước mặt cậu. Cô ấy có kẻ khác, vậy vì sao cậu phải nghĩ cho cô?
Dù sao giữa hai người cũng chẳng có quan hệ gì! Đúng vậy! Một chút quan hệ cũng không!

*

Đếm ngược thời gian lại chỉ còn ba ngày..
Trong ba ngày này cảm xúc của Hạ Lam lên lên xuống xuống tựa như nhịp tim lúc xem phim ma. Có lúc cô nghĩ muốn buông xuôi cho rồi, chẳng thèm làm chân chạy cho Văn Minh nữa. Bên này không có cô lo, không có cô đấu tranh.. Để xem cậu ta dùng thứ tài năng nào để giành với Văn Hóa?
Nhưng rất nhanh sau đó ý tưởng này đã bị dập tắt. Văn Minh nham hiểm đến đâu Hạ Lam không biết, nhưng nhìn ánh mắt cậu ta cùng với đống tài sản cậu ta tùy ý tiêu xài kia có thể thấy.. Người này vô cùng có thực lực!
Trong xã hội có tiền liền sai khiến được ma quỷ này thì hiển nhiên sức nặng của Văn Minh rất lớn. Cậu ta dùng tiền cũng tùy ý hành chết được một Hạ Lam bé nhỏ còn mang danh kẻ phản bội.
Vậy lại đành phải cố gắng bán mạng cho người này, ra sức liên hệ, tìm cách móc nối hoặc nhờ người trung gian nào đó tìm chống lưng cho tập hồ sơ của cô. Nhưng nói thật, chuyện này không có sự giúp đỡ của Trần Duy còn khó hơn lên trời. Bên Thanh Tùng lại chưa có động tĩnh gì hết nữa..

Bỏ đi..
Thôi cố làm...
Nhưng mẹ kiếp việc quái gì cô phải cố vì cậu ta?
Ừ.. Thì không cố vì Văn Minh, Hạ Lam tự cố vì bản thân mình vậy. Biết đâu cậu ta đã hết kiên nhẫn với cô rồi, nếu cô không hành động sẽ khôn ngại ngùng ra tay trừ khử cô?

Rối ren thật đấy! Ngồi nghĩ chút xíu đã xoắn hết cả não rồi!
Đã vậy binh đến nước ngăn, chẳng thèm tính toán gì nữa! Hạ Lam liền lắc đầu, dứt khoát đứng dậy vòng qua chỗ mặt bằng cửa hàng của mình. Nơi này đã được sửa sang gần như hoàn tất, nhờ có sự đốc thúc thường xuyên của cô mà tiến độ thi công được rút ngắn từ một tuần xuống còn vẻn vẹn ba ngày. Hôm nay mấy nhân viên Hạ Lam vừa tuyển được cũng đã tới nhận việc, hàng hóa từ các hãng thời trang Hạ Lam kí kết hợp đồng cũng đã gửi đồ đạc tới. Tất cả mọi người cùng nhau chăm chỉ, hết sức thể hiện trước mặt chủ trẻ.
Vốn dĩ đang rất vui vẻ và hào hứng, mấy cô nhân viên mới tự dưng lại buôn đến những chuyện không nên buôn: "Chị Lam trẻ thế này đã kết hôn rồi sao? Ông xã chị bao nhiêu tuổi? Hai người dự định khi nào sinh em bé?"

"Đồ ngốc này!" Một cô gái khác có vẻ đã nắm rõ chuyện của hót gơ sai trái trong lòng bàn tay, thấy nét mặt Hạ Lam trầm hẳn xuống liền huých bạn mình một cái "Chị Lam đừng để ý, nó ngứa miệng!"

"Có sao đâu chứ?" Cô gái kia vẫn không hiểu gì, sầm mặt trách cứ "Chị Lam vừa đẹp vừa giỏi thế này, chồng chị ấy kiểu gì cũng xuất sắc ngoài tầm tưởng tượng của chúng mình!"

"Bảo thôi đi mà.."

"Không sao!"

"Ủa, mình nói gì không đúng à?"

"Ngu ngốc!"

"..."

Các cưng nói đúng rồi đó!
Chồng chụy không chỉ sở hữu ngoại hình xuất sắc khiến người gặp qua một lần liền ghi nhớ vĩnh viễn không quên. Mà còn nắm luôn trong tay một cơ số công ti kinh doanh, nguồn tài chính dồi dào chính chụy cũng không biết rõ nó là bao nhiêu..
Thế nhưng đáng tiếc, đẹp thì có làm gì, giàu thì có làm gì, hoàn mỹ cũng để làm gì khi người ta chẳng thuộc quyền sở hữu của người vợ hờ này chứ?

*

Hạ Lam lấy cớ có chút việc bỏ về trước.
Khi đi ngang qua mấy tiệm trang sức bỗng dưng cô nhớ ra việc về viên kim cương đen vẫn chưa được làm rõ ràng. Có nên trở lại Trịnh gia lúc này không nhỉ? Lấy cớ thăm ông nội ốm cũng được lắm chứ! Nhưng nếu vậy hẳn cô nên đón luôn cả Văn Minh đi cùng.
Ây, đi cùng Văn Minh lúc này thật sự không phải điều cô muốn, vì nếu cậu ta có mặt kiểu gì nữ chính cũng sẽ cun cút phía sau. Hừ, nhìn hai người bọn họ ân ân ái ái đúng là có khả năng chói mù mắt chó kẻ khác!

Bỏ qua khúc mắc "nho nhỏ" này, Hạ Lam thở dài, vẫn quyết tâm về Trịnh gia một lần. Hi vọng Dung Dung dở hơi kia không ở nhà, cô lúc này mệt mỏi hết sức, không có tâm trí xem cô ta diễn trò gào thét thiếu não đó đâu!

"Về Trịnh gia?" Văn Minh nhíu mày nhìn về phía Hạ Lam, vừa ung dung ngồi đợi người phục vụ đem hoa quả dâng tận miệng. Thật ra cậu cũng có ý định này từ hôm trước, nhưng quả thật không làm cách nào đối diện với Hạ Lam mà bình tĩnh nêu ý kiến được.
Còn tới đó cùng với Hồng Ngọc?
Hừ, nhất định đám người kia sẽ vây xem cô ta sau đó tiện thể công kích cậu. Mặc dù Văn Minh không ngại chuyện này, bệnh tim của cậu cũng đã ổn định.. Nhưng cậu không phải loại đàn ông thích ngược! Biết người khác muốn chà đạp mình còn tự nguyện chạy đến? Chỉ có thằng ngu!

Cũng may bên đó Trần Duy đã sắp xếp những người tốt nhất, máy móc hiện đại nhất chăm sóc cho ông nội rồi, điều này khiến cậu đỡ lo lắng hơn nhiều.
Kiếp trước của Văn Minh, ông nội không có bệnh như vậy, nhưng cuối cùng vẫn yểu mệnh mất sớm. Kiếp này mặc dù cậu không quá thương yêu người ông ấy, nhưng dù sao đó cũng là thân nhân duy nhất có tình cảm với cậu nên cậu vẫn ra sức bảo bọc. Đáng tiếc, con người chính là yếu đuối như vậy, vĩnh viễn cũng không thể tránh thoát được sinh, lão, bệnh, tử..
"Hôm nay cô lại có hứng làm cháu dâu tốt cơ à?"

"Nếu cậu không muốn đi thì khỏi cần đi!" Nhìn vẻ mặt châm biếm và sự thân mật của hai người trước mắt Hạ Lam tự dưng có cảm giác hối hận. Đến đó một mình thôi mà, thăm bệnh một chút, tìm đồ một chút.. Cô cần gì phải kéo cậu ta theo chứ?
Hạ Lam mày đúng là ngu ngốc!
Càng ngày càng ngu mới chết!
Hừ hừ, thân thiết thế kia.. Hôm qua chung phòng chắc hẳn hai người ngủ ngon lành lắm nhỉ! Chẳng bù cho cô, hai mắt thâm thật thâm, sáng nay cô còn mất công dậy sớm luộc trứng gà lăn quầng mắt mà nó còn chưa tan hết màu.
"Thôi muộn rồi, hai người ở nhà ăn tối không cần phần tôi! Tôi ra ngoài!"

"Ai nói tôi không đi?" Văn Minh khoát tay bảo Hồng Ngọc sắp xếp đồ đạc, vừa tận hưởng sự giận dỗi vô cớ của Hạ Lam.
Cô diễn tốt lắm, nhưng diễn cho ai xem đây Nguyễn Hạ Lam? Không vừa mắt khi tôi ở cạnh kẻ khác? Tôi không tin! Nếu cô thật sự có lòng với Văn Minh này, lúc đó đã chẳng chạy nhanh như thế!
"Cô gọi xe!"

"Văn Minh, mọi thứ đều ở đây.." Hồng Ngọc đem vài món đồ cần thiết đưa tới trước mặt cậu ta, sau đó lại lấy thêm áo khoác ngoài cho mình, sửa lại tóc một chút "..Chúng ta đi được rồi!"

"Chúng ta?" Văn Minh lắc đầu, ngang nhiên đem hết đồ Hồng Ngọc cầm chuyển sang cho Hạ Lam "Không có, hôm nay chỉ tôi và cô ta thôi!"

"Hả?"

"Cậu..."

"Gì chứ?" Cậu ta cười lạnh, quay người bước trước "Muốn phá hoại vợ chồng người khác hẹn hò? Cứ việc thử xem!"

*Đừng ai chưởi anh nữa, anh cũng chỉ là thíu niên íu đúi mới yêu lần đầu thôi mà =)))))
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status