Tổng tài, phu nhân có thai rồi

Chương 169





Chương 169: Trả thù, không có trái tim sẽ không có đau đớn (1)

Khi tôi biết Phó Thắng Nam ở tầng dưới khu

nhà thì đã là mấy ngày sau. Bởi vì cảm xúc của tôi

không ổn định nên Cố Diệc Hàn gân như không

cho tôi ra ngoài.

Tôi cảm thấy anh ta thật sự rất hiểu tôi, biết

cách ổn định tâm trạng của tôi. Sau khi hết kỳ

nghỉ, Cố Diệc Hàn đúng là vô cùng bận rộn.

Còn tôi thì bắt đầu làm việc ở Cố Nghĩa, Cố

Diệc Hàn để tôi ở tổ dự án. Vì vừa tiếp nhận nên

có rất nhiêu việc mà tôi không quá hiểu, do đó

anh ta đã sắp xếp trợ lý cho tôi.

Làm dự án không giống những việc khác, rất

khó có thể tới công ty lúc chín giờ sáng và ra về

vào lúc năm giờ chiều. Vì vừa tiếp nhận nên tôi

gân như phải bận rộn tới khuya.

Cố Vân Dương nhập viện vì trúng gió nên Cố

Diệc Hàn sắp xếp cho trợ lý đưa tôi vê nhà.

Trong những ngày này, tôi đã tự điều chỉnh rất

tốt nên không khiến anh ta phải bận tâm.

Sau khi đưa tôi đến cửa khu nhà, trợ lý Lâm

Tuyết Mai nói: "Giám đốc Hinh, đây là thứ mà tổng

giám đốc Hàn bảo tôi đưa cho cô. Anh ấy dặn cô

nhớ ăn cơm đấy.

Tôi gật đầu, nhận lấy tài liệu trong tay cô ấy

rồi xuống xe. Từ cửa tiểu khu lên tâng phải mất

năm phút, tôi bước chậm rãi, vừa đi vừa nghĩ đến

dự án mới.

Cố Diệc Hàn đã có công ty ở nước ngoài. Bây

giờ, có lẽ anh ta muốn phát triển trong nước hơn.

Tôi nghĩ đến Hoàng Hiên ở Giang Ninh, đều là

công ty khoa học kỹ thuật, nhân viên kỹ thuật của

họ cũng rất xuất sắc.

Giờ đã có thể bảo đảm chất lượng sản phẩm,

điều đáng lo duy nhất là vấn đề quản lý. Cố Nghĩa

sắp ra mở rộng phát triển, vì thế việc thu mua

Hoàng Hiên là lựa chọn tốt.

Tôi mải mê nghĩ, lúc này đột nhiên điện thoại

reo lên, là John gọi.

Gần đây, hâu như ngày nào tôi cũng gọi cho

cậu ta nhưng kiểu gì cũng không được. Giờ đã

đến lúc Vũ Linh sinh, không biết bọn họ thế nào rồi.

Bây giờ .John lại gọi đến, tôi vội vàng nghe:

"John, Vũ Linh đâu rôi? Cậu và Vũ Linh thế nào?

Cô ấy sinh chưa?"

Khi bất ngờ nghe thấy giọng tôi, có lẽ người ở

đầu dây bên kia hơi sững sờ, một lúc lâu sau mới

đáp: "Cô ấy rất khỏe, đã sinh rồi, là bé gái. Cậu...

đi đâu thế? Đứa bé ổn không?”

Trong lòng tôi hơi khó chịu, người thoáng lảo

đảo. Tôi bước đến ngôi ở khu nghỉ ngơi, kìm nén

tâm trạng rồi nói: "Tớ rất khỏe, hai người đang ở

đâu? Sao tớ không liên lạc được, Vũ Linh đâu rôi?

Sao không gọi cho cô ấy được chứ?"

"Cô ấy cũng rất khỏe, bây giờ đang ở cữ, cô ấy

chỉ quan tâm đến đứa bé nên có lẽ không có thời

tong tai phu nhan co thai roi

tong tai phu nhan co thai roi tong tai phu nhan co thai roi tong tai phu nhan co thai roi

tong tai phu nhan co thai roi tong tai phu nhan co thai roi





Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.2 /10 từ 130 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status