Triệu hoán thần binh

Chương 1232: Vùng đất táng kiếm


- Hừ! Nguyên mạch Độc Cô Cửu Mạc đều là hậu duệ của Cổ Duệ chi dân, căn bản không phải đầu vào. Còn Độc Cô Cửu Dương, nếu ngươi bị phế rồi bỗng có người nói sẽ giúp ngươi phục hồi thực lực, trợ giúp ngươi nghiền kẻ địch thi ngươi có động lòng không?

Đây là thông cáo Hình Kiếm các phát ra. Độc Cô Cửu Dương thì không cần nói, không còn cách nào, cuối cùng gã vẫn không thể đè bẹp kẻ thù được, còn bị người ta tiêu diệt lại. Nguyên mạch Độc Cô Cửu Mạc đều là Cổ Duệ chi dân?

Cái này rất khó tưởng tượng. Hình Kiếm các thông cáo từ ngàn năm trước Cổ Duệ chi dân đã xâm nhập Thần Huyền đại lục, hết sức cẩn thận lẻn vào Độc Cô gia, tức là gả vào trong. Mạch này chậm rãi truyền thừa, ban đầu bọn họ không biết chính mình là Cổ Duệ chi dân, mãi khi Cổ Duệ chi dân buông xuống mới bắt đầu nổi lên mặt nước.

Như Độc Cô Cửu Mạc từ đầu không biết gã là hậu duệ của Cổ Duệ chi dân, cho đến khi truyền thừa bỗng nhiên xuất hiện trước mặt gã. Huyền khí của Độc Cô Cửu Mạc chậm rãi chuyển thành thần lực bản mệnh, rồi gã cảm nhận được sự cường đại cả thần lực bản mệnh.

Tuy lúc trước Độc Cô Cửu Mạc nổi tiếng thiên tài nhưng không đứng đầu, nắm giữ thần lực bản mệnh vượt qua mong đợi của gã.

Độc Cô Cửu Mạc cũng không có cách nào, truyền thừa thần lực bản mệnh là kiểu cưỡng ép, ngươi phản là phản, không phản cũng phải phản. Nếu ngươi không phản, khi Độc Cô gia phát hiện ngươi có thần lực bản mệnh thì ngươi chết chắc.

Như thời cổ đại kiếp trước của Vu Nhai, ngươi mặc vào hoàng bào rồi dù không phản loạn cũng sẽ bị hoàng đế tiêu diệt.

Cho nên Độc Cô Cửu Mạc buộc phải trở thành phản đồ của Độc Cô gia, gã mới chỉ là nhân vật đại biểu.

Sóng gió lớn nổi lên, không ngờ Cổ Duệ chi dân sử dụng thủ đoạn đáng sợ như vậy, cưỡng ép truyền thừa, quá đáng sợ. Trong cơn sóng gió này không chỉ tiểu tử này bị dìm, trong hoàng tộc, các đại gia tộc cũng chú trọng hơn.

Đám tử tôn đại gia tộc buông xuống chút kiêu ngạo, cảm thấy nguy hiểm mãnh liệt.

Nghe nói ngòi nổ hành động tẩy trừ lần này là cái tên kim bào khác họ. Một số đại nhân vật biết thiên địch của cự long do Vu Nhai viết thì tặc lưỡi cảm thán, hắn lại làm ra một việc tốt vô cùng.

Không biết Cổ Duệ chi dân có tăng mức độ truy nã Vu Nhai không?

Đề tài hơi xa, những chuyện này bây giờ chỉ là chuyện nhỏ trên Kiếm Thần đài, mọi người càng muốn xem vào nghịch kiếm thần bí địa là sao? Có thể ra được không? Cùng lúc đó, người thôn Thiên Tội Uyên, Dị Ma tộc được Độc Cô gia dàn xếp, còn có trấn an này nọ. Quan trọng nhất là những người này vẫn còn trên Kiếm Thần đài.

- Cửu Lan tỷ tỷ nói xem Vu Nhai đại ca ca có an toàn được không?

Độc Cô Cửu Lan nhìn Tiểu Loan, cười nói:

- Dĩ nhiên, chẳng phải chúng ta đã nói sẽ vô điều kiện tin tưởng hắn sao?

Buồn bã đã biến mất trên mặt Độc Cô Cửu Lan, Độc Cô Cửu Dương chết, nàng không bị gã kiềm chế nữa. Thôn Thiên Tội Uyên thoát khỏi bể khổ, ánh nắng bắt đầu chiếu sáng xua tan bóng đêm.

Tiểu Loan siết nắm tay nói:

- Cũng đúng, Vu Nhai đại ca ca không gì không làm được!

Vào phút mấu chốt Vu Nhai chạy tới cứu khiến người thôn Thiên Tội Uyên càng vững tin vào suy nghĩ này, hắn tựa như thiên thần.

Một người nghe lời Tiểu Loan nói, khó chịu vặc lại:

- Không gì không làm được? Nói đùa, nghịch kiếm thần bí địa là chín chết một sống, Vu Nhai có tài năng gì đi ra? Muốn dựa vào dẫn động kiếm ảnh trận sao? Rất đáng tiếc, không thể dẫn động trong kiếm thần bí địa!

Giống như lúc trước Độc Cô Cửu Liệt đã phỏng đoán, dù Vu Nhai thắng vẫn có nhiều người không phục, bởi vì hắn không họ Độc Cô.

Độc Cô gia chủ xem trọng Vu Nhai, lúc trước Độc Cô Chiến Phong đối thoại với Vu Nhai này nọ đều không được công khai.

Kim bào gia tộc khách khanh rất gai mắt Vu Nhai. Ghen tỵ, dựa vào cái gì tên này khác họ nhưng có thể được thuần kim bào, còn chúng ta thì chỉ được kim bào lẫn chút màu khác? Điều này không công bằng.

Tuy gia chủ đã công khai hình phạt với Độc Cô Cửu Mạc, Độc Cô Cửu Dương nhưng Vu Nhai giết người như vậy là rất càn rỡ.

- Đúng vậy! Chắc chắn họ Vu kia sẽ chết trong đó, Độc Cô Cửu Thiên thì có khả năng đi ra.

- Chỉ sợ hắn liên lụy Độc Cô Cửu Thiên.

Những người này không biết Vu Nhai và Độc Cô Cửu Thiên không thể gặp nhau trong Cửu Dương thiếu gia.

Một người đùa giỡn Tiểu Loan mặt đỏ gấc:

- Nếu họ Vu có thể ra được thì ta sẽ viết ngược tên. Ha ha, khuôn mặt hậm hực của tiểu muội muội rất đáng yêu.

Đám người thi nhau đả kích Vu Nhai, không cho Tiểu Loan cơ hội phản bác.

Tiểu Dịch bình tĩnh hơn muội muội nhiều, nhưng nghe rất khó chịu, lạnh lùng nói:

- Hay chúng ta đánh cuộc đi. Nếu các ngươi thua ta không cần các ngươi viết ngược tên, chỉ cần các ngươi bái Vu Nhai làm sư phụ là được.

- Bái hắn làm sư phụ? Đùa!

Tiểu Dịch trợn to mắt nói:

- Như thế nào? Các ngươi không dám sao? Các ngươi chỉ biết nói xấu sau lưng người ta, không dám đánh cuộc với đứa con nít?

Tiểu Dịch dùng phép khích tướng vô cùng nhuần nhuyễn:

- Nếu không dám thì câm miệng đi. Nếu Vu Nhai đại ca ca vượt qua nghịch kiếm thần bí địa thì các ngươi bái hắn làm sư phụ có gì mất mặt?

- Tổ cha nó, bị đứa con nít coi thường, lão tử cá với ngươi! Nhưng tiền cược của ngươi là gì?

Tiểu Dịch vẫn rất oách nói:

- Ta là con nít, các ngươi không biết ngượng đòi tiền cược với ta? Các ngươi có còn là nam nhân, là người lớn không?

Nhiều thiếu nữ đưa mắt nhìn sang, cười ríu rít thì thầm.

Bị các thiếu nữ kích tướng, đám nam nhân muốn thể hiện khí phách đồng ý cược với Tiểu Dịch:

- Cha nó, chúng ta cá với ngươi!

Tiểu Dịch nhìn người xung quanh, nói:

- Tốt, nhiều người đều nhìn thấy, có thể làm chứng đúng không?

- Đương nhiên!

Hiện tại đã không có đường lui, dù trong lòng bọn họ hơi hối hận. Nếu thua thì tàn đời, thắng thì không được gì. Loại tiền cược này đúng là bực mình, nhưng vì ánh mắt các thiếu nữ, bọn họ làm liều.

Tiểu Dịch gật đầu, nói:

- Vậy thì tốt. Phải rồi, chờ Vu Nhai lão sư đi ra nhớ gọi ta là sư huynh.

Tiểu Dịch xoay người ngồi xuống cạnh Độc Cô Cửu Lan. Vài người Thiên Tội Uyên hiểu biết Vu Nhai khóe môi co giật, sư phụ nào thì đồ đệ ấy, Tiểu Dịch lạnh lùng cũng họ xấu.

Vu Nhai chưa chính thức nhận Tiểu Dịch làm đồ đệ, nhưng ở trong lòng Tiểu Dịch một ngày làm sư phụ, cả đời làm phụ thân.

Đây chỉ là một nốt nhạc đệm, mọi người lại đặt chú ý vào nghịch kiếm thần bí địa. Bên Độc Cô Cửu Lan lại xảy ra chuyện khác, đó là Độc Cô Chiến Đồng thở dài đi tới.

Tiểu Loan ghét Độc Cô Chiến Đồng, nói:

- Ngươi đến làm gì?

- Ta tới xin lỗi. Ta đã sai, thật sự sai. Độc Cô Chiến Phong không đáng để ta yêu, từ hôm nay ta sẽ tìm một chỗ ẩn cư.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 4.5 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status