Uông Xưởng Công

Chương 215 : Chương 215ĐẶT CƯỢC

Uông Ấn đặc biệt coi trọng và tin tưởng những lời nói của Diệp Tuy.

Đây là một loại trực giác không thể giải thích, thứ trực giác giúp hắn tránh khỏi tai họa mất mạng suốt mấy chục năm qua.

Hắn lại cầm chén trà đã hơi nguội lên nhấp một ngụm, rồi khẳng định lần nữa: “Bổn tọa tin nàng.”

Hắn sực nhớ đến lần vô tình nghe được lời cô gái nhỏ nói với người bạn thân chốn khuê phòng của nàng ở Trạc Tú Viên, nhắc đến Tôn Trường Uẩn.

Kế sách người này đưa ra thực sự đã cứu giúp nhà họ Thẩm tránh khỏi tai họa, nhưng dẫu đề kỵ có lật tung mọi nơi cũng không tìm thấy tung tích của hắn. Có dạo Uông Ấn còn cho rằng đó là do cô gái nhỏ tự nghĩ ra, nhưng để tránh tai mắt của người khác mới bịa ra danh tính Tôn Trường Uẩn.

Nàng rõ ràng còn biết trước chuyện phủ Kinh Triệu sẽ được di dời nên mới có hành động đầu cơ tích trữ mua trước cửa hàng trên đường Dương Gia.

Hiện giờ, nàng nói mình có nguồn tin riêng, vậy mọi chuyện đều từ nguồn tin này?

Ở Đại An này, có gì tránh được tai mắt của Đề Xưởng và Vận Chuyển Các?

Diệp Tuy không biết lời nói của mình đã khiến Uông Ấn cảm thấy Đề Xưởng và Vận Chuyển Các vẫn còn sơ suất, cần kiểm tra lại một lượt từ trên xuống dưới.

Diệp Tuy mỉm cười đáp lại lời Uông Ấn: “Đại nhân, thiếp nhất định sẽ không phụ sự tin tưởng của ngài.”

Nàng may mắn vì đã nghe theo lòng mình, đi đến bước ngoặt cuộc đời là lấy hắn.

Nghĩ đến đây, nàng nói tiếp: “Gả cho đại nhân là điều thiếp mong muốn.”

Đang đưa chén trà tới bên miệng, Uông Ấn thoáng dừng lại giây lát mới thản nhiên đáp: “Ừ.”

Hơi thở của hắn kì thực bỗng trở nên rối loạn, nếu để ý kĩ còn phát hiện ra vành tai hắn phiếm hồng.

Sao nàng đột nhiên lại nói vậy? Mà… câu nói này êm tai thật đấy!

Uông Ấn thầm chấp nhận sự tồn tại của bí mật trong lòng Diệp Tuy, kiên nhẫn chờ đến ngày bí mật ấy được giãi bày.

Còn hiện tại, việc đầu tiên hắn cần phải làm là chấn chỉnh, rèn giũa Đề Xưởng và Vận Chuyển Các. Hai cơ quan này hình như thả lỏng quá rồi.

Mấy ngày kế tiếp, Đề Xưởng và đám người Ngô Bất Hành đều bị Uông Ấn lần lượt “chỉ bảo” nên hồn.

Từ đó, khỏi phải nói đến khả năng điều tra, tình báo của Đề Xưởng và Vận Chuyển Các tăng lên nhanh chóng, chỉ là đám thuộc cấp thầm kêu khổ, chẳng biết đã khiến xưởng công không hài lòng ở đâu.

Trưởng ban Thẩm Trực xòe tay, đốc thúc: “Nếu xưởng công mà đã không hài lòng, chắc chắn là do chúng ta làm không tốt. Mau chóng đi điều tra về lễ tế lớn và Tạ Lộc Niên đi! Đừng lề mề nữa...”

Sau khi nhận hai mươi roi ở Truy Y Đường, Thẩm Trực thấm thía một đạo lý: Mệnh lệnh của xưởng công luôn luôn có lý.



Nếu không có lý... Đó là chuyện không thể nào.

Còn ở Vận Chuyển Các, Ngô Bất Hành cũng mệt như cún, đến đêm liền tới phủ nhà họ Uông bẩm báo: “Chủ nhân, công tử Chu Sa nhà họ Cố ở Nam Bình hình như dự định cưới cháu gái của Ngũ Diệc Thị ở Tế Châu, cũng là cháu ngoại của Triệu Thế Thiện làm vợ.”

Chủ nhân có lệnh để ý chặt chẽ đến tình hình của nhà họ Cố, Ngô Bất Hành không dám lơ là, tốn không ít công sức mới nghe ngóng được tin tức.

Hiện giờ chuyện nhà họ Cố và nhà họ Ngũ kết thông gia vẫn được giữ kín, nhưng rồi tin tức cũng sẽ nhanh chóng lan truyền.

Vừa nghe, Uông Ấn đã cười hỏi: “Ngũ Diệc Thị ở Tế Châu? Nhà họ Cố muốn theo phe hoàng hậu?”

Ngũ Diệc Thị là Thứ sử Tế Châu, cũng là thông gia của thị lang Binh Bộ - Thiệu Thế Thiện.

Cháu gái của Thiệu Thế Thiện, Thiệu Chân được chọn làm Thập hoàng tử phi.

Mà mọi người đều biết, sau khi mẹ đẻ của Thập hoàng tử qua đời, hắn được hoàng hậu nuôi lớn.

Tuy nhiên, ngoài Thập hoàng tử ra, còn có Thập Bát hoàng tử là con đẻ của hoàng hậu, nay mới hơn ba tuổi.

Thiệu Thế Thiện muốn nhắm vào kho báu nào, hay là nhắm cả hai thì còn chưa biết, nhưng lần này nhà Cố đã khiến Uông Ấn lần này.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.6 /10 từ 631 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status