Thông tin truyện
Vợ yêu cùng cục cưng của tổng tài đã trở về

Đánh giá: 8/10 từ 4 lượt.
Truyện Vợ yêu cùng cục cưng của tổng tài đã trở về của tác giả Thiên Gỗ có nội dung nói về việc Vũ Vân Hân khẽ mở mắt, quần áo xộc xệch, đầu óc như muốn nổ tung, cô không ngờ rằng lần đầu tiên đi tìm trai bao bên ngoài lại thành công thật.
Nhìn người đàn ông còn chưa dậy, cô cố ý kéo chăn bông che trùm đầu anh.
Suy cho cùng, sau một đêm, không vướng bận nhau mới là tôn trọng nhau.
Vũ Vân Hân nhặt quần áo mặc vào, ném tiên cho người đàn ông rồi vội vàng bước ra khỏi cửa.
Trên giường, một lòng bàn tay thô ráp nâng tấm chăn lên.
Người đàn ông đột ngột mở mắt, đôi mắt sắc lạnh lạnh lùng nhìn chằm chằm sấp tiền trước mặt như một con dao găm.
Lúc này, vệ sĩ vội vàng cung kính chạy tới.
“Ôi mẹ ơi, tổng giám đốc Mục, anh ở đây đấy à! Tôi lật tung cả cái khách sạn mãi chẳng tìm thấy anh” Trợ lý đặc biệt Lục Tâm lo lắng đi đến bên giường, nhìn thấy vị tổng giám đốc khỏa thân, lập tức sững sờ, “Tổng giám đốc Mục, có phải đêm qua anh… “ăn thịt” rồi không?”
Đừng nói là không để ý, quay lại nhìn đống quần áo xộc xệch phía sau, còn có thêm cả một chiếc quần chữ T bắt mắt với dấu son kia, thì đúng là “ăn thịt” thật rồi.
Chỉ là sấp tiền trước mặt kia…
Lục Tâm muốn nói nhưng lại không dám nói, lần đầu tiên của tổng giám đốc Mục chắc sẽ không bị người ta tưởng nhầm thành…
Mục Lâm Kiên đứng dậy, đôi chân mạnh mẽ của anh vô tình giãm phải chiếc điện thoại trên mặt đất.
“Tôi phải tìm một người đàn ông mạnh mẽ, dám nói rằng tôi già quá không đẻ được à. Bây giờ tôi sẽ đẻ cho anh xeml”
Người phụ nữ hừng hực khí thế khiến tất cả mọi người đứng đó đều phải xấu hổ.
Không ai dám nhìn mặt Mục Lâm Kiên, khuôn mặt lạnh lùng u ám đó như thể muốn đem người phụ nữ đêm qua đi chôn sống.
“Tìm cô ta ngay!” Giọng nói trâm thấp từ tính của Mục Lâm Kiên lộ rõ vẻ tàn nhãn vào tận xương tủy.
Anh nhặt chiếc quần kia và son môi lên, ‘DNA.”
“Tổng giám đốc Mục, anh định…”
Mục Lâm Kiên lạnh lùng trừng mắt.
Lục Tâm vội vàng im lặng, lập tức gói vào túi vô trùng, gửi ngay đến phòng xét nghiệm.
Nhìn người đàn ông còn chưa dậy, cô cố ý kéo chăn bông che trùm đầu anh.
Suy cho cùng, sau một đêm, không vướng bận nhau mới là tôn trọng nhau.
Vũ Vân Hân nhặt quần áo mặc vào, ném tiên cho người đàn ông rồi vội vàng bước ra khỏi cửa.
Trên giường, một lòng bàn tay thô ráp nâng tấm chăn lên.
Người đàn ông đột ngột mở mắt, đôi mắt sắc lạnh lạnh lùng nhìn chằm chằm sấp tiền trước mặt như một con dao găm.
Lúc này, vệ sĩ vội vàng cung kính chạy tới.
“Ôi mẹ ơi, tổng giám đốc Mục, anh ở đây đấy à! Tôi lật tung cả cái khách sạn mãi chẳng tìm thấy anh” Trợ lý đặc biệt Lục Tâm lo lắng đi đến bên giường, nhìn thấy vị tổng giám đốc khỏa thân, lập tức sững sờ, “Tổng giám đốc Mục, có phải đêm qua anh… “ăn thịt” rồi không?”
Đừng nói là không để ý, quay lại nhìn đống quần áo xộc xệch phía sau, còn có thêm cả một chiếc quần chữ T bắt mắt với dấu son kia, thì đúng là “ăn thịt” thật rồi.
Chỉ là sấp tiền trước mặt kia…
Lục Tâm muốn nói nhưng lại không dám nói, lần đầu tiên của tổng giám đốc Mục chắc sẽ không bị người ta tưởng nhầm thành…
Mục Lâm Kiên đứng dậy, đôi chân mạnh mẽ của anh vô tình giãm phải chiếc điện thoại trên mặt đất.
“Tôi phải tìm một người đàn ông mạnh mẽ, dám nói rằng tôi già quá không đẻ được à. Bây giờ tôi sẽ đẻ cho anh xeml”
Người phụ nữ hừng hực khí thế khiến tất cả mọi người đứng đó đều phải xấu hổ.
Không ai dám nhìn mặt Mục Lâm Kiên, khuôn mặt lạnh lùng u ám đó như thể muốn đem người phụ nữ đêm qua đi chôn sống.
“Tìm cô ta ngay!” Giọng nói trâm thấp từ tính của Mục Lâm Kiên lộ rõ vẻ tàn nhãn vào tận xương tủy.
Anh nhặt chiếc quần kia và son môi lên, ‘DNA.”
“Tổng giám đốc Mục, anh định…”
Mục Lâm Kiên lạnh lùng trừng mắt.
Lục Tâm vội vàng im lặng, lập tức gói vào túi vô trùng, gửi ngay đến phòng xét nghiệm.
Danh sách chương
- Chương 1: Người đàn ông trước mặt đều có tất cả
- Chương 2: Tổng giám đốc Mộc “xịt lốp”
- Chương 3: Tổng giám đốc Mục ghét nhất trẻ con
- Chương 4: Vân phu nhân không phải mẹ cô
- Chương 5: Ông chú phẫu thuật thẩm my
- Chương 6: Tôi phụ trách phỏng vấn cô
- Chương 7: Nhận ra rồi à?
- Chương 8: Trượt tay?
- Chương 9: Mặc kín vào
- Chương 10: Dọn dẹp xong rồi về
- Chương 11: Không được hẹn với người đàn ông không có tiền
- Chương 12: Nỡ về rồi đấy?
- Chương 13: Người giàu
- Chương 14: Băng gạc
- Chương 15: Ông chú kỳ lạ
- Chương 16: Tên biến thái chết tiệt
- Chương 17: Thả tôi xuống
- Chương 18: Bọn con đều lo cho mẹ
- Chương 19: Không được bắt nạt
- Chương 20: Ở một tháng
- Chương 21: Chờ chết
- Chương 22: Hung dữ
- Chương 23: Bia đỡ đạn
- Chương 24: Cứ gặp chuyện là khóc
- Chương 25: Đuổi ra ngoài
- Chương 26: Đứa bé giống anh
- Chương 27: Ra ngoài
- Chương 28: Ba đứa trẻ chỉ họp xíu thôi
- Chương 29: Đối phương sẽ luôn quấn lấy cô
- Chương 30: Điện thoại
- Chương 31: Chết giẫm.
- Chương 32: Có lẽ là chó
- Chương 33: Lại nói dối
- Chương 34: Bia đỡ đạn
- Chương 35: Vô danh vô phận
- Chương 36: Đeo lên, cô sẽ chết
- Chương 37: Mỳ bò chính tông
- Chương 38: Xin nghỉ phép
- Chương 39: Tổng giám đốc Mục tìm cô
- Chương 40: Lúc nãy vui không?
- Chương 41: Kết bạn với tôi
- Chương 42: Chân ngắn chạy nhanh thật
- Chương 43: Hình người đáng chó
- Chương 44: Bồi thường
- Chương 45: Ai trả tiền?
- Chương 46: Búp Bê sao rồi?
- Chương 47: Không cam tâm
- Chương 48: Không được tự ý kê đơn thuốc
- Chương 49: Tố chất xấu xa
- Chương 50: Báo cảnh sát