Thông tin truyện
Vợ yêu cùng cục cưng của tổng tài đã trở về
Đánh giá: 8/10 từ 4 lượt.
Truyện Vợ yêu cùng cục cưng của tổng tài đã trở về của tác giả Thiên Gỗ có nội dung nói về việc Vũ Vân Hân khẽ mở mắt, quần áo xộc xệch, đầu óc như muốn nổ tung, cô không ngờ rằng lần đầu tiên đi tìm trai bao bên ngoài lại thành công thật.
Nhìn người đàn ông còn chưa dậy, cô cố ý kéo chăn bông che trùm đầu anh.
Suy cho cùng, sau một đêm, không vướng bận nhau mới là tôn trọng nhau.
Vũ Vân Hân nhặt quần áo mặc vào, ném tiên cho người đàn ông rồi vội vàng bước ra khỏi cửa.
Trên giường, một lòng bàn tay thô ráp nâng tấm chăn lên.
Người đàn ông đột ngột mở mắt, đôi mắt sắc lạnh lạnh lùng nhìn chằm chằm sấp tiền trước mặt như một con dao găm.
Lúc này, vệ sĩ vội vàng cung kính chạy tới.
“Ôi mẹ ơi, tổng giám đốc Mục, anh ở đây đấy à! Tôi lật tung cả cái khách sạn mãi chẳng tìm thấy anh” Trợ lý đặc biệt Lục Tâm lo lắng đi đến bên giường, nhìn thấy vị tổng giám đốc khỏa thân, lập tức sững sờ, “Tổng giám đốc Mục, có phải đêm qua anh… “ăn thịt” rồi không?”
Đừng nói là không để ý, quay lại nhìn đống quần áo xộc xệch phía sau, còn có thêm cả một chiếc quần chữ T bắt mắt với dấu son kia, thì đúng là “ăn thịt” thật rồi.
Chỉ là sấp tiền trước mặt kia…
Lục Tâm muốn nói nhưng lại không dám nói, lần đầu tiên của tổng giám đốc Mục chắc sẽ không bị người ta tưởng nhầm thành…
Mục Lâm Kiên đứng dậy, đôi chân mạnh mẽ của anh vô tình giãm phải chiếc điện thoại trên mặt đất.
“Tôi phải tìm một người đàn ông mạnh mẽ, dám nói rằng tôi già quá không đẻ được à. Bây giờ tôi sẽ đẻ cho anh xeml”
Người phụ nữ hừng hực khí thế khiến tất cả mọi người đứng đó đều phải xấu hổ.
Không ai dám nhìn mặt Mục Lâm Kiên, khuôn mặt lạnh lùng u ám đó như thể muốn đem người phụ nữ đêm qua đi chôn sống.
“Tìm cô ta ngay!” Giọng nói trâm thấp từ tính của Mục Lâm Kiên lộ rõ vẻ tàn nhãn vào tận xương tủy.
Anh nhặt chiếc quần kia và son môi lên, ‘DNA.”
“Tổng giám đốc Mục, anh định…”
Mục Lâm Kiên lạnh lùng trừng mắt.
Lục Tâm vội vàng im lặng, lập tức gói vào túi vô trùng, gửi ngay đến phòng xét nghiệm.
Nhìn người đàn ông còn chưa dậy, cô cố ý kéo chăn bông che trùm đầu anh.
Suy cho cùng, sau một đêm, không vướng bận nhau mới là tôn trọng nhau.
Vũ Vân Hân nhặt quần áo mặc vào, ném tiên cho người đàn ông rồi vội vàng bước ra khỏi cửa.
Trên giường, một lòng bàn tay thô ráp nâng tấm chăn lên.
Người đàn ông đột ngột mở mắt, đôi mắt sắc lạnh lạnh lùng nhìn chằm chằm sấp tiền trước mặt như một con dao găm.
Lúc này, vệ sĩ vội vàng cung kính chạy tới.
“Ôi mẹ ơi, tổng giám đốc Mục, anh ở đây đấy à! Tôi lật tung cả cái khách sạn mãi chẳng tìm thấy anh” Trợ lý đặc biệt Lục Tâm lo lắng đi đến bên giường, nhìn thấy vị tổng giám đốc khỏa thân, lập tức sững sờ, “Tổng giám đốc Mục, có phải đêm qua anh… “ăn thịt” rồi không?”
Đừng nói là không để ý, quay lại nhìn đống quần áo xộc xệch phía sau, còn có thêm cả một chiếc quần chữ T bắt mắt với dấu son kia, thì đúng là “ăn thịt” thật rồi.
Chỉ là sấp tiền trước mặt kia…
Lục Tâm muốn nói nhưng lại không dám nói, lần đầu tiên của tổng giám đốc Mục chắc sẽ không bị người ta tưởng nhầm thành…
Mục Lâm Kiên đứng dậy, đôi chân mạnh mẽ của anh vô tình giãm phải chiếc điện thoại trên mặt đất.
“Tôi phải tìm một người đàn ông mạnh mẽ, dám nói rằng tôi già quá không đẻ được à. Bây giờ tôi sẽ đẻ cho anh xeml”
Người phụ nữ hừng hực khí thế khiến tất cả mọi người đứng đó đều phải xấu hổ.
Không ai dám nhìn mặt Mục Lâm Kiên, khuôn mặt lạnh lùng u ám đó như thể muốn đem người phụ nữ đêm qua đi chôn sống.
“Tìm cô ta ngay!” Giọng nói trâm thấp từ tính của Mục Lâm Kiên lộ rõ vẻ tàn nhãn vào tận xương tủy.
Anh nhặt chiếc quần kia và son môi lên, ‘DNA.”
“Tổng giám đốc Mục, anh định…”
Mục Lâm Kiên lạnh lùng trừng mắt.
Lục Tâm vội vàng im lặng, lập tức gói vào túi vô trùng, gửi ngay đến phòng xét nghiệm.
Danh sách chương
- Chương 201: Người đàn ông thẳng thắn.
- Chương 202: Tổng giám đốc lạnh lùng phóng khoáng ghê
- Chương 203: Bị bọn trẻ phát hiện
- Chương 204: Thích làm bố
- Chương 205: Con gái của chủ tịch
- Chương 206: Gã đàn ông cặn bã tới
- Chương 207: Chạm vào mặt cô
- Chương 208: Gần hai ngày không gặp rồi
- Chương 209: Người anh đời đắc lực
- Chương 210: Bác quen bố cháu?
- Chương 211: Phú nhị đại
- Chương 212: Cực giống người đàn ông đó!
- Chương 213: Bị dẫn đi
- Chương 214: Mời đi theo chúng tôi
- Chương 215: Vụ tai nạn xe hơi
- Chương 216: Chiếc đèn tiết kiệm dầu
- Chương 217: 8 giờ 8 phú 8 giây
- Chương 218: Xe của Mục Lâm Kiên
- Chương 219: Lại bị nổ lốp rồi
- Chương 220: Không thích quá chủ động
- Chương 221: Bị phát hiện thì làm sao?
- Chương 222: Bệnh hoạn
- Chương 223: Không được phép nói cho người khác
- Chương 224: Không được sốt sắng
- Chương 225: Không được động đậy
- Chương 226: Vết thương của anh lại rách rồi Vũ Thu Anh là một nhân viên bình thường cho Mục Lâm Kiên. Không thể có được một dấu vết tình cảm cá nhân từ anh
- Chương 227: Chuyện cấp bách
- Chương 228: Vũ Vân Hân đang ở đâu
- Chương 229: Lính mới
- Chương 230: Tài xế hơi gà
- Chương 231: Cứu về
- Chương 232: Đứa trẻ lợi hại
- Chương 233: Lấy đi búp vụn
- Chương 234: Phải lòng bít tết của em
- Chương 235: Bố cháu là ai?
- Chương 236: Liệu có bị lộ không nhỉ?
- Chương 237: Nhường đường tí được không?
- Chương 238: Trừ doanh số
- Chương 239: Đi giày cao gót leo cầu thang bộ
- Chương 240: Nhìn mà đau lòng
- Chương 241: Anh muốn công khai
- Chương 242: Anh không được dùng chiếc xe này một mình
- Chương 243: Chơi game bao giờ chưa?
- Chương 244: Tổng giám đốc Mục bảo vệ vợ
- Chương 245: Thơm quá đi
- Chương 246: Hối hận
- Chương 247: Ăn cơm xong rồi
- Chương 248: Rượu bất thường
- Chương 249: Khử trùng
- Chương 250: Đuổi cô ta đi