Thông tin truyện
Vợ yêu cùng cục cưng của tổng tài đã trở về
Đánh giá: 8/10 từ 4 lượt.
Truyện Vợ yêu cùng cục cưng của tổng tài đã trở về của tác giả Thiên Gỗ có nội dung nói về việc Vũ Vân Hân khẽ mở mắt, quần áo xộc xệch, đầu óc như muốn nổ tung, cô không ngờ rằng lần đầu tiên đi tìm trai bao bên ngoài lại thành công thật.
Nhìn người đàn ông còn chưa dậy, cô cố ý kéo chăn bông che trùm đầu anh.
Suy cho cùng, sau một đêm, không vướng bận nhau mới là tôn trọng nhau.
Vũ Vân Hân nhặt quần áo mặc vào, ném tiên cho người đàn ông rồi vội vàng bước ra khỏi cửa.
Trên giường, một lòng bàn tay thô ráp nâng tấm chăn lên.
Người đàn ông đột ngột mở mắt, đôi mắt sắc lạnh lạnh lùng nhìn chằm chằm sấp tiền trước mặt như một con dao găm.
Lúc này, vệ sĩ vội vàng cung kính chạy tới.
“Ôi mẹ ơi, tổng giám đốc Mục, anh ở đây đấy à! Tôi lật tung cả cái khách sạn mãi chẳng tìm thấy anh” Trợ lý đặc biệt Lục Tâm lo lắng đi đến bên giường, nhìn thấy vị tổng giám đốc khỏa thân, lập tức sững sờ, “Tổng giám đốc Mục, có phải đêm qua anh… “ăn thịt” rồi không?”
Đừng nói là không để ý, quay lại nhìn đống quần áo xộc xệch phía sau, còn có thêm cả một chiếc quần chữ T bắt mắt với dấu son kia, thì đúng là “ăn thịt” thật rồi.
Chỉ là sấp tiền trước mặt kia…
Lục Tâm muốn nói nhưng lại không dám nói, lần đầu tiên của tổng giám đốc Mục chắc sẽ không bị người ta tưởng nhầm thành…
Mục Lâm Kiên đứng dậy, đôi chân mạnh mẽ của anh vô tình giãm phải chiếc điện thoại trên mặt đất.
“Tôi phải tìm một người đàn ông mạnh mẽ, dám nói rằng tôi già quá không đẻ được à. Bây giờ tôi sẽ đẻ cho anh xeml”
Người phụ nữ hừng hực khí thế khiến tất cả mọi người đứng đó đều phải xấu hổ.
Không ai dám nhìn mặt Mục Lâm Kiên, khuôn mặt lạnh lùng u ám đó như thể muốn đem người phụ nữ đêm qua đi chôn sống.
“Tìm cô ta ngay!” Giọng nói trâm thấp từ tính của Mục Lâm Kiên lộ rõ vẻ tàn nhãn vào tận xương tủy.
Anh nhặt chiếc quần kia và son môi lên, ‘DNA.”
“Tổng giám đốc Mục, anh định…”
Mục Lâm Kiên lạnh lùng trừng mắt.
Lục Tâm vội vàng im lặng, lập tức gói vào túi vô trùng, gửi ngay đến phòng xét nghiệm.
Nhìn người đàn ông còn chưa dậy, cô cố ý kéo chăn bông che trùm đầu anh.
Suy cho cùng, sau một đêm, không vướng bận nhau mới là tôn trọng nhau.
Vũ Vân Hân nhặt quần áo mặc vào, ném tiên cho người đàn ông rồi vội vàng bước ra khỏi cửa.
Trên giường, một lòng bàn tay thô ráp nâng tấm chăn lên.
Người đàn ông đột ngột mở mắt, đôi mắt sắc lạnh lạnh lùng nhìn chằm chằm sấp tiền trước mặt như một con dao găm.
Lúc này, vệ sĩ vội vàng cung kính chạy tới.
“Ôi mẹ ơi, tổng giám đốc Mục, anh ở đây đấy à! Tôi lật tung cả cái khách sạn mãi chẳng tìm thấy anh” Trợ lý đặc biệt Lục Tâm lo lắng đi đến bên giường, nhìn thấy vị tổng giám đốc khỏa thân, lập tức sững sờ, “Tổng giám đốc Mục, có phải đêm qua anh… “ăn thịt” rồi không?”
Đừng nói là không để ý, quay lại nhìn đống quần áo xộc xệch phía sau, còn có thêm cả một chiếc quần chữ T bắt mắt với dấu son kia, thì đúng là “ăn thịt” thật rồi.
Chỉ là sấp tiền trước mặt kia…
Lục Tâm muốn nói nhưng lại không dám nói, lần đầu tiên của tổng giám đốc Mục chắc sẽ không bị người ta tưởng nhầm thành…
Mục Lâm Kiên đứng dậy, đôi chân mạnh mẽ của anh vô tình giãm phải chiếc điện thoại trên mặt đất.
“Tôi phải tìm một người đàn ông mạnh mẽ, dám nói rằng tôi già quá không đẻ được à. Bây giờ tôi sẽ đẻ cho anh xeml”
Người phụ nữ hừng hực khí thế khiến tất cả mọi người đứng đó đều phải xấu hổ.
Không ai dám nhìn mặt Mục Lâm Kiên, khuôn mặt lạnh lùng u ám đó như thể muốn đem người phụ nữ đêm qua đi chôn sống.
“Tìm cô ta ngay!” Giọng nói trâm thấp từ tính của Mục Lâm Kiên lộ rõ vẻ tàn nhãn vào tận xương tủy.
Anh nhặt chiếc quần kia và son môi lên, ‘DNA.”
“Tổng giám đốc Mục, anh định…”
Mục Lâm Kiên lạnh lùng trừng mắt.
Lục Tâm vội vàng im lặng, lập tức gói vào túi vô trùng, gửi ngay đến phòng xét nghiệm.
Danh sách chương
- Chương 301: Tôi sẽ đồng ý với cô
- Chương 302: Người phụ nữ này đã bị sập bẫy
- Chương 303: Khiếu nại Ba đứa bé hoá đá ở đẳng kia.
- Chương 304: Bảy tỷ
- Chương 305: Thiếu tiền
- Chương 306: Tôi đem gia sản cho em
- Chương 307: Gọi xe cấp cứu giúp tôi
- Chương 308: Tôi không có giết người
- Chương 309: Cô làm sao vậy?
- Chương 310: Bị thiêu chết
- Chương 311: Không vừa mắt các người
- Chương 312: Lại chết rồi
- Chương 313: Giống đồ quê mùa
- Chương 314: Có phải bị boss bắt đi rồi không?
- Chương 315: Người đã giống nhau mà ngồi cũng giống nhau
- Chương 316: Chúng cháu rất sợ
- Chương 317: Bại liệt nửa người hoặc bại liệt toàn bộ
- Chương 318: Thời gian nhận phòng
- Chương 319: Sợ gặp ma '
- Chương 320: Người phụ nữ xấu xa
- Chương 321: Giữ ý tứ
- Chương 322: Một khắc ảo ảnh
- Chương 323: Mời cô Vũ Thư Anh phối hợp điều tra
- Chương 324: Có vị
- Chương 325: Người đàn ông thúi
- Chương 326: Cuộc sống của kẻ có tiền
- Chương 327: Tôi muốn tham gia nhóm
- Chương 328: Cô hiểu lầm rồi
- Chương 329: Vô cùng miễn cưỡng
- Chương 330: Bởi vì mẹ chưa chết
- Chương 331: Gây chiến nội bộ
- Chương 332: Người tiếp theo sẽ là cô
- Chương 333: Giờ ăn trưa lên đây đi
- Chương 334: Giờ ăn trưa tôi có hẹn rồi
- Chương 335: Kế hoạch rất thuận lợi
- Chương 336: Nghe xong liền giả vờ ngu ngơ
- Chương 337: Không có hứng thú
- Chương 338: Em là của tôi
- Chương 339: Không được đi
- Chương 340: Không biết đọc
- Chương 341: Ánh mắt kia của cô là sao
- Chương 342: Chú không được vào cửa
- Chương 343: Ông chú phẫu thuật thẩm mỹ tới
- Chương 344: Bác gái niềm nở
- Chương 345: Giống như hàng giả
- Chương 346: Mẹ chấp nhận đi
- Chương 347: Chỗ đậu xe VIP
- Chương 348: Anh cười cái gì vậy?
- Chương 349: Boss lớn đến rồi
- Chương 350: Trâu già gặm cỏ non