Thông tin truyện
100 cách cưng vợ
Đánh giá: 8.5/10 từ 13 lượt.
Đêm tân hôn, chồng cô lại nói với cô rằng anh không được...
Thẩm Dĩnh vẫn không hề nghi ngờ gì anh, thầm lặng chiếu cố tự tôn của anh. Dù cho mẹ chồng vô số lần công kích cô là đứa"không thể mang thai", cô đều yên lặng thừa nhận.
Ba năm sau, chồng cô và bạn thân lại ở trên giường với nhau.
"Dĩnh, tôi không làm được cái đó, có điều chỉ không được với...cô thôi."
Sau khi cầu hôn, Bùi Dục lại kêu đầu bếp chuẩn bị bữa tối dưới ánh nến, người trên du thuyền đều quen biết nhau. Tối nay Bùi Dục rất vui, uống thỏa thuê, qua ba vòng rượu, đàn ông thì ngồi nghỉ trên boong tàu, nhìn phụ nữ nói chuyện phiếm ở trong, cảm giác thanh thản và hạnh phúc phát ra từ sâu trong lòng.
Lục Hi gọi Thẩm Dĩnh lên tầng hai, hôm nay Thẩm Tiếu ở nhà, sợ cậu bé bị cảm nên không cho đến đây.
Lúc này vậy mà hiếm khi có được một thế giới riêng nho nhỏ của hai người.
Thẩm Dĩnh nhìn ánh đèn le lói ngoài bến tàu, đáy lòng cũng như được chiếu sáng, hơi than thở: “Thật hi vọng Mã Thiên Xích và Đường Uyển có thể thuận lợi bước đến hôn nhân.”
Lục Hi ôm cô từ phía sau: “Chắc chắn rồi.”
Giọng điệu anh vô cùng kiên định, Thẩm Dĩnh không khỏi bật cười: “Sao anh biết?”
Không ngờ, người này không cần nghĩ ngợi liền nói ra một câu vô cùng cảm động: “Bởi vì người có tình ý rồi sẽ về bên nhau thôi...”
Thẩm Dĩnh kéo dài giọng “ồ” một tiếng: “Lời này không giống như lời anh sẽ nói nha.”
“Em cứ xem như là anh vui mừng thay Bùi Dục đi, đêm nay đừng nghĩ nhiều như vậy.” Lục Hi có chút hơi rượu tròn người, cả người đều thả lỏng.
Lúc này, gió biển thổi, ôm lấy người phụ nữ mình yêu thương, anh thậm chí hi vọng thời gian trôi chậm hơn chút, chậm hơn chút nữa.
Thẩm Dĩnh cũng vậy, mấy năm nay từ gặp nhau, quen biết nhau, hiểu nhau, đến giờ con cũng đã lên tiểu học, tất cả giống như chỉ xảy ra trong chớp mắt, phảng phất như một giống mộng Hoàng Lương đẹp đẽ.
Người và chuyện xung quanh, theo thời gian trôi đi, tất cả mọi người đều đã tìm được hạnh phúc của riêng mình, hôm nay ngay cả Bùi Dục cũng có nửa còn lại, đời người bước vào giai đoạn mới, cảm giác này khá kỳ diệu.
Có hạnh phúc, cũng hơi mong đợi.
“Hi, chúng ta sẽ luôn ở bên nhau chứ?” Tình cảnh này, cô thế mà cũng không nhịn được hỏi một câu như vậy.
Lục Hi ôm chặt cô vào lòng: “Đúng vậy.”
Một câu trả lời vô cùng kiên định, khiến suy nghĩ có chút trôi xa của Thẩm Dĩnh lập tức yên tĩnh lại.
Hai người cứ như vậy lẳng lặng đứng ở tầng hai nhìn ngọn đèn xa xa, thỉnh thoảng có thể nghe được dưới lầu truyền đến tiếng nói cười.
Bỗng nhiên, giọng Bùi Dục bay vào lỗ tai: “Anh Lục Hi với chị dâu đâu rồi.”
“Không biết nữa, có phải đã vào trong rồi không?”
Thẩm Dĩnh cong môi, xoay người nhìn người đàn ông phía sau: “Đi thôi, tìm chúng ta kìa.”
Cô cất bước chuẩn bị rời khỏi, lại bị Lục Hi kéo lại, ngẩng đầu liền đụng phải một đôi mắt còn sáng hơn những vì sao trên trời.
Đôi tròng mắt đen láy như cất giấu một dải ngân hà, ánh lên chút yêu thương, đan xen vô số dịu dàng, anh đưa tay xoa mặt cô, cúi đầu hôn xuống: “Đời này có thể gặp em, thật tốt quá.”
Thẩm Dĩnh vẫn không hề nghi ngờ gì anh, thầm lặng chiếu cố tự tôn của anh. Dù cho mẹ chồng vô số lần công kích cô là đứa"không thể mang thai", cô đều yên lặng thừa nhận.
Ba năm sau, chồng cô và bạn thân lại ở trên giường với nhau.
"Dĩnh, tôi không làm được cái đó, có điều chỉ không được với...cô thôi."
Sau khi cầu hôn, Bùi Dục lại kêu đầu bếp chuẩn bị bữa tối dưới ánh nến, người trên du thuyền đều quen biết nhau. Tối nay Bùi Dục rất vui, uống thỏa thuê, qua ba vòng rượu, đàn ông thì ngồi nghỉ trên boong tàu, nhìn phụ nữ nói chuyện phiếm ở trong, cảm giác thanh thản và hạnh phúc phát ra từ sâu trong lòng.
Lục Hi gọi Thẩm Dĩnh lên tầng hai, hôm nay Thẩm Tiếu ở nhà, sợ cậu bé bị cảm nên không cho đến đây.
Lúc này vậy mà hiếm khi có được một thế giới riêng nho nhỏ của hai người.
Thẩm Dĩnh nhìn ánh đèn le lói ngoài bến tàu, đáy lòng cũng như được chiếu sáng, hơi than thở: “Thật hi vọng Mã Thiên Xích và Đường Uyển có thể thuận lợi bước đến hôn nhân.”
Lục Hi ôm cô từ phía sau: “Chắc chắn rồi.”
Giọng điệu anh vô cùng kiên định, Thẩm Dĩnh không khỏi bật cười: “Sao anh biết?”
Không ngờ, người này không cần nghĩ ngợi liền nói ra một câu vô cùng cảm động: “Bởi vì người có tình ý rồi sẽ về bên nhau thôi...”
Thẩm Dĩnh kéo dài giọng “ồ” một tiếng: “Lời này không giống như lời anh sẽ nói nha.”
“Em cứ xem như là anh vui mừng thay Bùi Dục đi, đêm nay đừng nghĩ nhiều như vậy.” Lục Hi có chút hơi rượu tròn người, cả người đều thả lỏng.
Lúc này, gió biển thổi, ôm lấy người phụ nữ mình yêu thương, anh thậm chí hi vọng thời gian trôi chậm hơn chút, chậm hơn chút nữa.
Thẩm Dĩnh cũng vậy, mấy năm nay từ gặp nhau, quen biết nhau, hiểu nhau, đến giờ con cũng đã lên tiểu học, tất cả giống như chỉ xảy ra trong chớp mắt, phảng phất như một giống mộng Hoàng Lương đẹp đẽ.
Người và chuyện xung quanh, theo thời gian trôi đi, tất cả mọi người đều đã tìm được hạnh phúc của riêng mình, hôm nay ngay cả Bùi Dục cũng có nửa còn lại, đời người bước vào giai đoạn mới, cảm giác này khá kỳ diệu.
Có hạnh phúc, cũng hơi mong đợi.
“Hi, chúng ta sẽ luôn ở bên nhau chứ?” Tình cảnh này, cô thế mà cũng không nhịn được hỏi một câu như vậy.
Lục Hi ôm chặt cô vào lòng: “Đúng vậy.”
Một câu trả lời vô cùng kiên định, khiến suy nghĩ có chút trôi xa của Thẩm Dĩnh lập tức yên tĩnh lại.
Hai người cứ như vậy lẳng lặng đứng ở tầng hai nhìn ngọn đèn xa xa, thỉnh thoảng có thể nghe được dưới lầu truyền đến tiếng nói cười.
Bỗng nhiên, giọng Bùi Dục bay vào lỗ tai: “Anh Lục Hi với chị dâu đâu rồi.”
“Không biết nữa, có phải đã vào trong rồi không?”
Thẩm Dĩnh cong môi, xoay người nhìn người đàn ông phía sau: “Đi thôi, tìm chúng ta kìa.”
Cô cất bước chuẩn bị rời khỏi, lại bị Lục Hi kéo lại, ngẩng đầu liền đụng phải một đôi mắt còn sáng hơn những vì sao trên trời.
Đôi tròng mắt đen láy như cất giấu một dải ngân hà, ánh lên chút yêu thương, đan xen vô số dịu dàng, anh đưa tay xoa mặt cô, cúi đầu hôn xuống: “Đời này có thể gặp em, thật tốt quá.”
Danh sách chương
- CHƯƠNG 500: GIÀY VÒ GIÁN ĐIỆP Một bên khác, sau khi gặp Thẩm Dĩnh, Hawk trực tiếp trở về chỗ ở ở thành phố J đã được sắp xếp trước đó, là một tòa chung cư hết
- CHƯƠNG 501: MỘT KHẮC NGUY HIỂM. “Cẩn thận!” Trái tim Lục Hi như trào lên đến tận họng, anh đưa tay túm lấy người phụ nữ bị doạ đến ngây ngốc bên cạnh và kéo
- CHƯƠNG 502: BẮT CÓC TRONG PHÒNG KÍN Sau khi ăn sáng xong thì hai người lái xe đến spa, vừa bước vào cửa thì đã ngửi thấy một mùi hương khiến người ta tâm thần
- CHƯƠNG 503: MUỐN CÔ TRỞ THÀNH NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TÔI.
- CHƯƠNG 504: LỤC HI, MÀY THẬT VÔ DỤNG. “!!” Thẩm Dĩnh đưa đôi mắt chấn kinh nhìn anh ta
- CHƯƠNG 505: NGƯỜI ĐÀN ÔNG ĐÓ SẼ PHÁT ĐIÊN. Người trong văn phòng cũng nghe thấy những tiếng đấm vang lên, nhưng không có lấy một người dám ra ngoài khuyên
- CHƯƠNG 506: GIẪM ĐẠP VÀ CHIẾM HỮU. Thẩm Dĩnh vừa quay về phòng thì Hawk cũng đã theo đến, trực giác của cô mách bảo người này không mang ý tốt nên ngay cả
- CHƯƠNG 507: NGƯỢC ĐÃI- BỆNH TRẠNG TÂM LÝ. Thanh âm thanh lãnh có mang theo sự run rẩy của cô khiến cho người đàn ông đang hoành hành ngang dọc trên người cô
- CHƯƠNG 508: LÀ NƠI MÀ BẤT KỲ AI CŨNG KHÔNG TÌM ĐƯỢC. Lúc Thẩm Dĩnh tỉnh lại thì đã là buổi sáng rồi, cô hôn mê cả một đêm, vừa mở mắt ra thì liền nhìn thấy
- CHƯƠNG 509: GIẾT CÔ TA RỒI. Trong ba ngày qua, với sự hợp tác của cảnh sát nước ngoài, cuối cùng cũng đã xác định được nơi mà Hawk trú chân, là một khu vực
- CHƯƠNG 510: VIDEO GÂY SỐC. Ngay lập tức, sắc mặt của tất cả những người có mặt đều thay đổi, cái đáp án mà bọn họ không muốn nghe nhất chính là cái này. Đội
- CHƯƠNG 511: HUỶ DIỆT CŨNG LÀ MỘT LOẠI TÌNH YÊU. Thẩm Dĩnh cũng không biết đây là lần thứ mấy cô mơ mơ hồ hồ tỉnh lại rồi, cả người cô đều bị trói bởi sợi dây
- CHƯƠNG 512: CƠN ÁC MỘNG ĐỎ TƯƠI. Sau khi Thẩm Dĩnh mất tích, tiến độ của vụ án cũng bị trì hoãn, mặc dù đã có đủ bằng chứng để chứng minh, nhưng nghĩ đến vấn
- CHƯƠNG 513: TỨC GIẬN TRỪNG PHẠT “Á!” Thẩm Dĩnh kinh ngạc trợn trừng mắt, tất cả màu trắng xinh đẹp ấy đều đã tan biến, trước mắt cô là nóc nhà bám đầy bụi và
- CHƯƠNG 514: ĐẾN LÚC LỰA CHỌN RỒI Lý Nhiên thấy Hawk tức giận đi ra khỏi phòng, anh ta liếc mắt nhìn vào cửa, cô ta vẫn đang nằm trên giường, trông không có gì
- CHƯƠNG 515: TÍNH MẠNG NGÀN CÂN TREO SỢI TÓC Kể từ lúc bị Hawk bóp cổ rồi đè cứng trên giường, suýt nữa đã ngạt thở, hai hôm nay Thẩm Dĩnh chưa từng gặp lại
- CHƯƠNG 516: CHẠY TRỐN THẤT BẠI Vào giây phút Lý Nhiên bấm cò, một người đàn ông nhắm vào anh ta, bấm cò trước anh ta hai giây, một tiếng vù vang lên, viên đạn
- CHƯƠNG 517: TẠI SAO LẠI BẢO VỆ CÔ Thẩm Dĩnh bị nhốt vào trong căn nhà gỗ, bộ đồ cô mặc khi nãy rơi lại bên bờ hồ, trong cả căn phòng ngoại trừ tấm mền ra thì
- CHƯƠNG 518: PHÁT HIỆN TUNG TÍCH CỦA CÔ Ngày thứ mười kể từ lúc Thẩm Dĩnh mất tích, rốt cuộc, cuối cùng thì cuộc điều tra đã đem được tin tức về. “Thưa sếp!
- CHƯƠNG 519: KHÔNG CÓ ĐƯỜNG QUAY LẠI “...” Ngày giỗ à? Thẩm Dĩnh quan sát người đàn ông gần mình trong gang tấc này, dường như anh ta không mấy kích động, chỉ
- CHƯƠNG 520: ĐỪNG CÓ DÒ HỎI TÔI Kỳ kinh nguyệt của cô đến một cách đột ngột, trước đây cô vẫn hay bị đau bụng, lần này bị nhốt ở một nơi vừa ẩm ướt lại vừa
- CHƯƠNG 521: KHI NGHĨ CÁCH TIẾN HÀNH GIẢI CỨU
- CHƯƠNG 522: ANH ẤY TỚI RỒI SAO?
- CHƯƠNG 523: LIỀU MÌNH CỨU GIÚP
- CHƯƠNG 524: CUỐI CÙNG CŨNG TÌM ĐƯỢC CÔ
- CHƯƠNG 525: GIỮ VỮNG TRONG SẠCH
- CHƯƠNG 526: TIẾNG SÚNG VANG LÊN. Đạn có hạn, vài tiếng súng bắn ra vừa đúng ý của Hawk, hắn ta bị truy đuổi đến khu đất thấp đã chuẩn bị trước này, chỉ còn
- CHƯƠNG 527: PHÁT NỔ NGOÀI Ý MUỐN. Mọi thứ đều xảy ra trong vòng 1 giây, một tiếng ''phốc'' vang lên, thân hình cao lớn của Hawk lay động, viên đạn bắn trúng
- CHƯƠNG 528: BỎNG NẶNG HỦY DUNG. Đệ nhất bệnh viện ở nước Y. Nhìn cô gái được xe cứu thương đẩy vào, bác sĩ cấp cứu bất giác sững sờ, cái thân ảnh nhỏ đó đang
- CHƯƠNG 529: NHỮNG THỨ NỢ CÔ ẤY THÌ TRẢ THẾ NÀO ĐÂY. Đôi mắt đen sâu thẳm nhìn chằm chằm vào người phụ nữ nhỏ bé trên giường, cô nằm sấp ở đó, nửa phần thân
- CHƯƠNG 530: TỈNH LẠI MẤT TRÍ NHỚ. “Cô ấy nhất định sẽ hiểu thôi, nhất định đó.” La Quyết Trình ai ủi anh rất chắc chắn, sợ chỉ một tia không chắc chắn sẽ tạo
- CHƯƠNG 531: QUÊN MẤT ANH LÀ AI. Một câu nói như sét giữa trời quang, hung hăng giáng lên trái tim của Lục Hi. Có vài giây nào đó, đầu óc anh chỉ một mảnh
- CHƯƠNG 532: CÓ THỂ NÓI CHO TÔI BIẾT QUÁ KHỨ CỦA CHÚNG TA KHÔNG? Ba mươi năm cuộc đời, ngoại trừ năm đó Thẩm Dĩnh xảy ra chuyện, thì đây là lần thứ hai mà Lục
- CHƯƠNG 533: SỰ QUAN TÂM LẦN ĐẦU TIÊN SAU KHI TỈNH DẬY. Hai tuần trôi qua nhanh chóng, trong hai tuần này, Lục Hi canh chừng tại phòng bệnh không rời nửa bước,
- CHƯƠNG 534: HÌNH ẢNH VỠ VỤN RỜI RẠC Thẩm Dĩnh không ngờ câu nói của mình lại làm cho anh phản ứng mãnh liệt như vậy, ánh mắt cô khi ấy có chút ngơ ngác, lắp
- CHƯƠNG 535: TÔI CHƯA TỪNG NGHĨ SẼ GIẾT CÔ TA Đội trưởng sau khi bị từ chối mới biết được rằng nếu muốn hợp tác với anh một lần nữa còn khó hơn lên trời. Tuy
- CHƯƠNG 536: HAWK SỤP ĐỔ Thế nhưng lúc thấy bả vai của anh ta trúng một phát súng, lúc bom phát nổ thì anh ta đang giằng co với cảnh sát, căn bản cũng chưa kịp
- CHƯƠNG 537: ĐỔI MỘT CÁCH SỐNG MỚI Lúc Thẩm Dĩnh và Lục Hi quay lại bệnh viện cũng đã đến giữa trưa, không dám có bất kỳ chậm trễ nào, La Quyết Trình lập tức
- CHƯƠNG 538: ĐỪNG CHẠM VÀO EM, ĐỪNG NHÌN EM Đội trưởng đã lấy được khẩu cung của Hawk, trong đó còn có rất nhiều chi tiếc mà trước đó không có ai hỏi một tiếng
- CHƯƠNG 539: EM KHÔNG XỨNG VỚI ANH "Em không đi qua đâu!" Thẩm Dĩnh cực kỳ từ chối sự gần gũi của anh
- CHƯƠNG 540: BA MẸ KHÔNG CẦN CON NỮA HẢ? "Anh không cho phép em nói mình như vậy." Câu nói này không thể nghi ngờ gì giống như đang cắm một dao vào Lục Hi,
- CHƯƠNG 541: CÓ PHẢI LÀ CÔ ẤY ĐÃ XẢY RA CHUYỆN RỒI KHÔNG? Lục Hi có công rất lớn trong vụ án buôn lậu xuyên quốc gia này, đây là bản án đầu tiên mà anh đã nhận
- CHƯƠNG 542: HỎI THĂM TIN TỨC CỦA CÔ Sáng sớm ngày hôm sau, Mã Thiên Xích liền leo lên máy bay về nước, bên cạnh của anh ta còn có Đường Uyển. Từ tối hôm qua
- CHƯƠNG 543: ĐẸP TRAI TĂNG GẤP ĐÔI Lúc quay lại quán cà phê của khách sạn, Đường Uyển và Thẩm Tiếu đang chơi đùa rất sôi nổi. Hai người đang cầm cái phễu cà
- CHƯƠNG 544: CHẮC CHẮN CHÚ THÍCH CÔ Ba người chơi ở trong phòng trò chơi gần hai tiếng đồng hồ, lúc đi ra bên ngoài trời tối, rõ ràng Thẩm Tiếu vẫn chưa thỏa
- CHƯƠNG 545
- CHƯƠNG 546: NGƯỜI PHỤ NỮ BÍ ẨN TRONG NHÀ. Vì Thẩm Tiếu, lần này Mã Thiên Xích về nước dự định ở lại thành phố J, Đường Uyển vốn cho rằng người này sẽ ở trong
- CHƯƠNG 547: EM KHÔNG MUỐN GIỐNG CHỊ. Vừa nhìn là biết, tuổi của cô gái này không lớn, có lẽ bằng tuổi Đường Lỗi, cũng chỉ khoảng 18 tuổi, ánh mắt cô ta nhìn
- CHƯƠNG 548: KÝ ỨC TRÀN VỀ. Những lời nói của Đường Lỗi giống như một hòn đá đập vào trái tim của Đường Uyển, cô nghĩ rằng mặc dù mình không phải là một người
- CHƯƠNG 549: HỌC TIẾP NHẬN TÌNH CẢM NÀY Hình ảnh lúc ẩn lúc hiện như một chùy thủ xuyên qua đường hầm thời không ập tới cô, từng nhát đâm vào đại não mềm mại