Thông tin truyện
100 cách cưng vợ
Đánh giá: 8.5/10 từ 13 lượt.
Đêm tân hôn, chồng cô lại nói với cô rằng anh không được...
Thẩm Dĩnh vẫn không hề nghi ngờ gì anh, thầm lặng chiếu cố tự tôn của anh. Dù cho mẹ chồng vô số lần công kích cô là đứa"không thể mang thai", cô đều yên lặng thừa nhận.
Ba năm sau, chồng cô và bạn thân lại ở trên giường với nhau.
"Dĩnh, tôi không làm được cái đó, có điều chỉ không được với...cô thôi."
Sau khi cầu hôn, Bùi Dục lại kêu đầu bếp chuẩn bị bữa tối dưới ánh nến, người trên du thuyền đều quen biết nhau. Tối nay Bùi Dục rất vui, uống thỏa thuê, qua ba vòng rượu, đàn ông thì ngồi nghỉ trên boong tàu, nhìn phụ nữ nói chuyện phiếm ở trong, cảm giác thanh thản và hạnh phúc phát ra từ sâu trong lòng.
Lục Hi gọi Thẩm Dĩnh lên tầng hai, hôm nay Thẩm Tiếu ở nhà, sợ cậu bé bị cảm nên không cho đến đây.
Lúc này vậy mà hiếm khi có được một thế giới riêng nho nhỏ của hai người.
Thẩm Dĩnh nhìn ánh đèn le lói ngoài bến tàu, đáy lòng cũng như được chiếu sáng, hơi than thở: “Thật hi vọng Mã Thiên Xích và Đường Uyển có thể thuận lợi bước đến hôn nhân.”
Lục Hi ôm cô từ phía sau: “Chắc chắn rồi.”
Giọng điệu anh vô cùng kiên định, Thẩm Dĩnh không khỏi bật cười: “Sao anh biết?”
Không ngờ, người này không cần nghĩ ngợi liền nói ra một câu vô cùng cảm động: “Bởi vì người có tình ý rồi sẽ về bên nhau thôi...”
Thẩm Dĩnh kéo dài giọng “ồ” một tiếng: “Lời này không giống như lời anh sẽ nói nha.”
“Em cứ xem như là anh vui mừng thay Bùi Dục đi, đêm nay đừng nghĩ nhiều như vậy.” Lục Hi có chút hơi rượu tròn người, cả người đều thả lỏng.
Lúc này, gió biển thổi, ôm lấy người phụ nữ mình yêu thương, anh thậm chí hi vọng thời gian trôi chậm hơn chút, chậm hơn chút nữa.
Thẩm Dĩnh cũng vậy, mấy năm nay từ gặp nhau, quen biết nhau, hiểu nhau, đến giờ con cũng đã lên tiểu học, tất cả giống như chỉ xảy ra trong chớp mắt, phảng phất như một giống mộng Hoàng Lương đẹp đẽ.
Người và chuyện xung quanh, theo thời gian trôi đi, tất cả mọi người đều đã tìm được hạnh phúc của riêng mình, hôm nay ngay cả Bùi Dục cũng có nửa còn lại, đời người bước vào giai đoạn mới, cảm giác này khá kỳ diệu.
Có hạnh phúc, cũng hơi mong đợi.
“Hi, chúng ta sẽ luôn ở bên nhau chứ?” Tình cảnh này, cô thế mà cũng không nhịn được hỏi một câu như vậy.
Lục Hi ôm chặt cô vào lòng: “Đúng vậy.”
Một câu trả lời vô cùng kiên định, khiến suy nghĩ có chút trôi xa của Thẩm Dĩnh lập tức yên tĩnh lại.
Hai người cứ như vậy lẳng lặng đứng ở tầng hai nhìn ngọn đèn xa xa, thỉnh thoảng có thể nghe được dưới lầu truyền đến tiếng nói cười.
Bỗng nhiên, giọng Bùi Dục bay vào lỗ tai: “Anh Lục Hi với chị dâu đâu rồi.”
“Không biết nữa, có phải đã vào trong rồi không?”
Thẩm Dĩnh cong môi, xoay người nhìn người đàn ông phía sau: “Đi thôi, tìm chúng ta kìa.”
Cô cất bước chuẩn bị rời khỏi, lại bị Lục Hi kéo lại, ngẩng đầu liền đụng phải một đôi mắt còn sáng hơn những vì sao trên trời.
Đôi tròng mắt đen láy như cất giấu một dải ngân hà, ánh lên chút yêu thương, đan xen vô số dịu dàng, anh đưa tay xoa mặt cô, cúi đầu hôn xuống: “Đời này có thể gặp em, thật tốt quá.”
Thẩm Dĩnh vẫn không hề nghi ngờ gì anh, thầm lặng chiếu cố tự tôn của anh. Dù cho mẹ chồng vô số lần công kích cô là đứa"không thể mang thai", cô đều yên lặng thừa nhận.
Ba năm sau, chồng cô và bạn thân lại ở trên giường với nhau.
"Dĩnh, tôi không làm được cái đó, có điều chỉ không được với...cô thôi."
Sau khi cầu hôn, Bùi Dục lại kêu đầu bếp chuẩn bị bữa tối dưới ánh nến, người trên du thuyền đều quen biết nhau. Tối nay Bùi Dục rất vui, uống thỏa thuê, qua ba vòng rượu, đàn ông thì ngồi nghỉ trên boong tàu, nhìn phụ nữ nói chuyện phiếm ở trong, cảm giác thanh thản và hạnh phúc phát ra từ sâu trong lòng.
Lục Hi gọi Thẩm Dĩnh lên tầng hai, hôm nay Thẩm Tiếu ở nhà, sợ cậu bé bị cảm nên không cho đến đây.
Lúc này vậy mà hiếm khi có được một thế giới riêng nho nhỏ của hai người.
Thẩm Dĩnh nhìn ánh đèn le lói ngoài bến tàu, đáy lòng cũng như được chiếu sáng, hơi than thở: “Thật hi vọng Mã Thiên Xích và Đường Uyển có thể thuận lợi bước đến hôn nhân.”
Lục Hi ôm cô từ phía sau: “Chắc chắn rồi.”
Giọng điệu anh vô cùng kiên định, Thẩm Dĩnh không khỏi bật cười: “Sao anh biết?”
Không ngờ, người này không cần nghĩ ngợi liền nói ra một câu vô cùng cảm động: “Bởi vì người có tình ý rồi sẽ về bên nhau thôi...”
Thẩm Dĩnh kéo dài giọng “ồ” một tiếng: “Lời này không giống như lời anh sẽ nói nha.”
“Em cứ xem như là anh vui mừng thay Bùi Dục đi, đêm nay đừng nghĩ nhiều như vậy.” Lục Hi có chút hơi rượu tròn người, cả người đều thả lỏng.
Lúc này, gió biển thổi, ôm lấy người phụ nữ mình yêu thương, anh thậm chí hi vọng thời gian trôi chậm hơn chút, chậm hơn chút nữa.
Thẩm Dĩnh cũng vậy, mấy năm nay từ gặp nhau, quen biết nhau, hiểu nhau, đến giờ con cũng đã lên tiểu học, tất cả giống như chỉ xảy ra trong chớp mắt, phảng phất như một giống mộng Hoàng Lương đẹp đẽ.
Người và chuyện xung quanh, theo thời gian trôi đi, tất cả mọi người đều đã tìm được hạnh phúc của riêng mình, hôm nay ngay cả Bùi Dục cũng có nửa còn lại, đời người bước vào giai đoạn mới, cảm giác này khá kỳ diệu.
Có hạnh phúc, cũng hơi mong đợi.
“Hi, chúng ta sẽ luôn ở bên nhau chứ?” Tình cảnh này, cô thế mà cũng không nhịn được hỏi một câu như vậy.
Lục Hi ôm chặt cô vào lòng: “Đúng vậy.”
Một câu trả lời vô cùng kiên định, khiến suy nghĩ có chút trôi xa của Thẩm Dĩnh lập tức yên tĩnh lại.
Hai người cứ như vậy lẳng lặng đứng ở tầng hai nhìn ngọn đèn xa xa, thỉnh thoảng có thể nghe được dưới lầu truyền đến tiếng nói cười.
Bỗng nhiên, giọng Bùi Dục bay vào lỗ tai: “Anh Lục Hi với chị dâu đâu rồi.”
“Không biết nữa, có phải đã vào trong rồi không?”
Thẩm Dĩnh cong môi, xoay người nhìn người đàn ông phía sau: “Đi thôi, tìm chúng ta kìa.”
Cô cất bước chuẩn bị rời khỏi, lại bị Lục Hi kéo lại, ngẩng đầu liền đụng phải một đôi mắt còn sáng hơn những vì sao trên trời.
Đôi tròng mắt đen láy như cất giấu một dải ngân hà, ánh lên chút yêu thương, đan xen vô số dịu dàng, anh đưa tay xoa mặt cô, cúi đầu hôn xuống: “Đời này có thể gặp em, thật tốt quá.”
Danh sách chương
- CHƯƠNG 600: TAI NẠN GIAO THÔNG BẤT NGỜ Thẩm Dĩnh nghe anh ta nói vậy, trong lòng đang căng thẳng mới thả lỏng được một chút
- CHƯƠNG 601: GẶP PHẢI ĐẢ KÍCH NẶNG NỀ
- CHƯƠNG 602: GẮNG GƯỢNG BƯỚC RA NGOÀI
- CHƯƠNG 603: KHÔI PHỤC TRÍ NHỚ
- CHƯƠNG 604: ANH VÌ MÌNH LÀM TẤT CẢ
- CHƯƠNG 605: TRÚT GIẬN THAY CÔ
- CHƯƠNG 606: CÔ LÀ RANH GIỚI CUỐI CÙNG CỦA ANH Chỉ cần nghĩ tới vết thương trên mặt trên người Thẩm Dĩnh, anh hận không thể dùng dao chém đối phương, ngày
- CHƯƠNG 607: THỔI KHÍ VÀO MẶT ANH Chỉ là nhìn quá nhỏ, giống như vị thành niên, nhiều nhất cũng chỉ mười tám tuổi? Phải biết ở Hồng Đỉnh không ai ngăn cản anh
- CHƯƠNG 608: SỢ NHẤT EM QUÊN ANH Cô vẫn còn bệnh, anh đương nhiên sẽ không quá đáng, nhưng thấy anh khom người lại gần, trong lòng Thẩm Dĩnh vẫn đập loạn, đợi
- CHƯƠNG 609: NGƯỜI MÀ KHÔNG AI THAY THẾ ĐƯỢC Ở một bên khác, Mã Thiên Xích dường như đã không còn giống như một đoạn thời gian trước ngày nào cũng đều canh giữ
- CHƯƠNG 610: SỰ KIỂM SOÁT CHẶT CHẼ CỦA NGƯỜI ĐÀN ÔNG Hôm nay uống rượu cũng không tính là đang nhậu nhẹt, cuối cùng lấy sự mê man của Đường Lỗi kết thúc, trên
- CHƯƠNG 611: CHIÊU TRÒ DỖ DÀNH ĐÀN ÔNG "Thẩm Dĩnh..." Anh đang chuẩn bị nói chuyện. Không ngờ mới vừa phun ra hai chữ đã bị âm thanh dồn dập của người phụ nữ
- CHƯƠNG 612: BẮT CÓC CÔ TA Thế là một đoàn người lại trở lại phòng làm việc một lần nữa, sau khi cho USB kết nối với máy vi tính, trên màn hình đen trắng là vị
- CHƯƠNG 613: HÓA RA LÀ ANH TA Thân thể của Tịch Giai Giai lập tức cứng ngắc lại, vừa rồi không có chú ý, bây giờ mới phát hiện ra sau lưng còn có một người đàn
- CHƯƠNG 614: CHƯA TỪNG CÓ BẠN TRAI À? Người đàn ông không nghe rõ nên xích lại gần thêm một chút, cả người dường như đều đang dán lên trên người của cô ta, cúi
- CHƯƠNG 615: CÁI ĐƯỢC GỌI LÀ CƯỠNG HÔN Một câu nói giống như bổ vào đầu mới rơi xuống, Tịch Giai Giai sửng sốt nửa phút mới hiểu được ý tứ trong lời nói của
- CHƯƠNG 616: LÚC NÀO TÔI HẢ GIẬN RỒI THÌ ĐỂ CHO CÔ ĐI Trong ba mươi năm cuộc đời của Bùi Dục ghét nhất một chuyện đó chính là nhìn phụ nữ khóc, khóc rấm rức
- CHƯƠNG 617: ĐỘT NHIÊN LẠI LÃNH GIẤY ĐĂNG KÝ KẾT HÔN Sau khi sức khỏe của Thẩm Dĩnh đã hoàn toàn hồi phục, chuyện đầu tiên cô làm chính là dẫn theo Thẩm Tiếu
- CHƯƠNG 618: NẾU NHƯ MÀ ANH ẤY ĐỐI XỬ KHÔNG TỐT VỚI TỚ THÌ TỚ SẼ RỜI KHỎI ANH ẤY Chuyện Thẩm Dĩnh đã khôi phục lại trí nhớ, thông qua La Quyết Trình và mọi
- CHƯƠNG 619: ÔNG CỤ ĐỘT NHIÊN LÊN CƠN NHỒI MÁU CƠ TIM Mặc dù Lục Hi không nói nhiều, nhưng cũng ở bên cạnh lắng nghhe cuộc nói chuyện của bọn họ, hai người lớn
- CHƯƠNG 620: THỜI GIAN CỦA ÔNG CỤ KHÔNG CÒN NHIỀU Sự thật đã chứng minh, kỳ tích chỉ tồn tại trong một thời gian nhất định, không tồn tại quá dài, tình hình
- CHƯƠNG 621: CHO EM MỘT HÔN LỄ KHÔNG BỊ TỦI THÂN Thẩm Dĩnh ở trong phòng bệnh đợi Lục Hi quay về, nhưng đợi mãi anh vẫn không quay lại, cuối cùng cô thực sự
- CHƯƠNG 622: NGÀY CỬ HÀNH HÔN LỄ Thẩm Dĩnh không ngờ anh lại nói như vậy, dù sao trong khoảng thời gian này tất cả mọi người đều quan tâm đến vấn đề sức khỏe
- CHƯƠNG 623: CÔ DÂU ĐẸP NHẤT Thẩm Dĩnh cũng chỉ khẽ cười
- CHƯƠNG 624: DÁNG VẺ HẠNH PHÚC Thợ make up nam cầm đồ nghề trong tay, vừa mới đánh xong lớp nền, giờ chỉ cần make up đơn giản rồi tô thêm son, cuối cùng thì
- CHƯƠNG 625: ĐẸP ĐẾN MỨC KINH DIỄM La Quyết Trình vừa bực bội vừa khó chịu, nhưng không còn cách nào khác ngoại trừ kìm nén, anh ta biết là nếu có gọi lại thì
- CHƯƠNG 626: HỒI HỘP ĐẾN MỨC RUN RẨY Nói đến đây, Điền Tang Tang bất giác nghĩ đến La Quyết Trình, người đàn ông ấy cũng đã có tuổi rồi, nhưng lại chưa từng có
- CHƯƠNG 627: QUÃNG ĐỜI CÒN LẠI XIN CHỈ GIÁO NHIỀU HƠN Lục Hi phát hiện cô không tự chủ được run rẩy, nhẹ giọng cười một câu
- CHƯƠNG 628: BÀ XÃ TÔI CƯNG CHIỀU NHẤT Hôn lễ diễn ra vô cùng thuận lợi, mặc dù cả quá trình Thẩm Dĩnh mệt không chịu nổi, nhưng trong lòng nhiều nhất vẫn là
- CHƯƠNG 629: BÂY GIỜ KIÊU NGẠO XEM SAU NÀY CẬU TA CÓ DỄ CHỊU Anh từ trước đến nay đều không phải là người nhiệt tình như thế, sao lần này... Thẩm Dĩnh có chút
- CHƯƠNG 630: CẬU BÙI RẤT TỨC GIẬN HẬU QUẢ RẤT NGHIÊM TRỌNG Bùi Dục cho rằng cô sẽ giống như trước, vô cùng uất ức nhận lấy, không ngờ con mèo nhỏ bị buộc chặt,
- CHƯƠNG 631: KHÔNG KHỐNG CHẾ ĐƯỢC VỚI CÔ Bùi Dục ngựa quen đường cũ cúi đầu hôn lên một đóa hồng mai, cảm thấy cô bé dưới người không ngừng run rẩy, anh càng
- CHƯƠNG 632: BUỔI TỐI DƯỚI ÁNH NẾN Bên kia, Thẩm Dĩnh cùng Lục Hi tiễn khách cuối cùng đi, cuối cùng cũng có thời gian nghỉ ngơi, mà Lục Hi dưới sự mời rượu
- CHƯƠNG 633: SAY RƯỢU LÀM NŨNG Sau khi chuẩn bị xong xuôi mọi thứ, Lục Hi phẩy tay tỏ ý hai người ra ngoài, bản thân lại đi đến bên giường nhẹ nhàng vỗ người
- CHƯƠNG 634: CẢ ĐỜI NÀY ĐỀU SẼ LÀ ÔNG XÃ CỦA EM Tuy nhiên, nghĩ tới nghĩ lui, rốt cuộc vẫn kiêng kỵ buổi trưa cô cũng chưa ăn uống tử tế, đành miễn cưỡng thu
- CHƯƠNG 635: HIỂU TÌNH YÊU CỦA CÔ ẤY Người ta nói rằng một đoạn tình cảm tốt chắc là sẽ bình thường và bầu bạn cùng nhau, tình cảm của bọn họ đừng nói là bình
- CHƯƠNG 636: Ở LẠI VÌ TIỀN Từ sau đám cưới ngày hôm đó, Bùi Dục đưa bé thỏ trắng Tịch Giai Giai trở về nhà cũng không làm khó cô ở Hồng Đỉnh. Loại khó xử này
- CHƯƠNG 637: TÌNH HÌNH NGUY HIỂM Ở PHÒNG BAO Ví dụ như người ngồi ở giữa ghế sô pha mặc váy ngắn bó sát màu bạc, Liễu Nhân Nhân, là một nghệ sĩ trẻ mới được
- CHƯƠNG 638: VÀO THỜI KHẮC QUAN TRỌNG ANH ẤY ĐÃ ĐẾN RỒI Một tiếng kinh ngạc kêu lên, đợi đến lúc cô phản ứng lại thì cả người đã ngã xuống ở bên cạnh người đàn
- CHƯƠNG 639: RA MẶT CHO CÔ Đó là loại tâm trạng gì nhỉ? Giống như là một đoá hoa mà mình muốn hái, mỗi lần trước khi ra tay đều do dự xoắn xuýt không nỡ, nhưng
- CHƯƠNG 640: NHÌN THẤY CÔ KHÓC LẠI PHIỀN LÒNG Tịch Giai Giai khẽ lắc đầu, thanh âm cũng chả to hơn tiếng muỗi vo ve bao nhiêu
- CHƯƠNG 641: ĐƯA CÔ VỀ NHÀ QUA ĐÊM Những người đến Hồng Đỉnh tiêu xài vốn cũng chẳng phải hạng hiền lành gì, cô sẽ không bị dòm ngó tới thật đó chứ? Trong lòng
- CHƯƠNG 642: SỰ THUẦN KHIẾT VÀ SẠCH SẼ CỦA CÔ Bùi Dục khá hài lòng với kết quả này, anh gật đầu và nói
- CHƯƠNG 643: NGƯỜI PHỤ NỮ ĐẾN THĂM LÚC NỬA ĐÊM Tịch Giai Giai không thể hiểu được cái sự phức tạp ở dưới đáy mắt Bùi Dục, chỉ là khi anh bảo cô đến phòng khách
- CHƯƠNG 644: ANH DỰA VÀO ĐÂU ĐỂ CƯỠNG CHẾ TÔI Rõ ràng là ở bên trên kia có phòng mà, tại sao phải ở phòng khách chứ, còn ở trước mặt cô nữa, đây là cái sở
- CHƯƠNG 645: KHÔNG PHẢI ANH MUỐN LÀM SAO? Cưỡng chế? Bùi Dục thực sự bật cười khi nghe thấy hai từ này
- CHƯƠNG 646: ĐỐI XỬ ĐẶC BIỆT VỚI CÔ ẤY Ở trước ngưỡng cửa, Bùi Dục bế bổng cô lên, quay người đi về phía cầu thang, sải dài bước chân, một lúc sau đã về đến
- CHƯƠNG 647: THÍCH CON GÁI NHÀ NGƯỜI TA RỒI Nếu như nói cô gái này có thể khơi lên dục vọng của mình một cách dễ dàng, vậy thì chỉ có thể nói cô ấy xinh đẹp,
- CHƯƠNG 648: CÓ MUỐN Ở BÊN TÔI Không thể nào! Bùi Dục thu tay về, ôm chặt đầu của mình
- CHƯƠNG 649: TÔI MUỐN THEO ĐUỔI EM Như thế thẳng thừng lại đơn giản thô bạo từ chối lời tỏ tình của anh. 30 năm cuộc đời, Bùi Dục lần đầu tiên trải qua loại