Thông tin truyện
100 cách cưng vợ
Đánh giá: 8.5/10 từ 13 lượt.
Đêm tân hôn, chồng cô lại nói với cô rằng anh không được...
Thẩm Dĩnh vẫn không hề nghi ngờ gì anh, thầm lặng chiếu cố tự tôn của anh. Dù cho mẹ chồng vô số lần công kích cô là đứa"không thể mang thai", cô đều yên lặng thừa nhận.
Ba năm sau, chồng cô và bạn thân lại ở trên giường với nhau.
"Dĩnh, tôi không làm được cái đó, có điều chỉ không được với...cô thôi."
Sau khi cầu hôn, Bùi Dục lại kêu đầu bếp chuẩn bị bữa tối dưới ánh nến, người trên du thuyền đều quen biết nhau. Tối nay Bùi Dục rất vui, uống thỏa thuê, qua ba vòng rượu, đàn ông thì ngồi nghỉ trên boong tàu, nhìn phụ nữ nói chuyện phiếm ở trong, cảm giác thanh thản và hạnh phúc phát ra từ sâu trong lòng.
Lục Hi gọi Thẩm Dĩnh lên tầng hai, hôm nay Thẩm Tiếu ở nhà, sợ cậu bé bị cảm nên không cho đến đây.
Lúc này vậy mà hiếm khi có được một thế giới riêng nho nhỏ của hai người.
Thẩm Dĩnh nhìn ánh đèn le lói ngoài bến tàu, đáy lòng cũng như được chiếu sáng, hơi than thở: “Thật hi vọng Mã Thiên Xích và Đường Uyển có thể thuận lợi bước đến hôn nhân.”
Lục Hi ôm cô từ phía sau: “Chắc chắn rồi.”
Giọng điệu anh vô cùng kiên định, Thẩm Dĩnh không khỏi bật cười: “Sao anh biết?”
Không ngờ, người này không cần nghĩ ngợi liền nói ra một câu vô cùng cảm động: “Bởi vì người có tình ý rồi sẽ về bên nhau thôi...”
Thẩm Dĩnh kéo dài giọng “ồ” một tiếng: “Lời này không giống như lời anh sẽ nói nha.”
“Em cứ xem như là anh vui mừng thay Bùi Dục đi, đêm nay đừng nghĩ nhiều như vậy.” Lục Hi có chút hơi rượu tròn người, cả người đều thả lỏng.
Lúc này, gió biển thổi, ôm lấy người phụ nữ mình yêu thương, anh thậm chí hi vọng thời gian trôi chậm hơn chút, chậm hơn chút nữa.
Thẩm Dĩnh cũng vậy, mấy năm nay từ gặp nhau, quen biết nhau, hiểu nhau, đến giờ con cũng đã lên tiểu học, tất cả giống như chỉ xảy ra trong chớp mắt, phảng phất như một giống mộng Hoàng Lương đẹp đẽ.
Người và chuyện xung quanh, theo thời gian trôi đi, tất cả mọi người đều đã tìm được hạnh phúc của riêng mình, hôm nay ngay cả Bùi Dục cũng có nửa còn lại, đời người bước vào giai đoạn mới, cảm giác này khá kỳ diệu.
Có hạnh phúc, cũng hơi mong đợi.
“Hi, chúng ta sẽ luôn ở bên nhau chứ?” Tình cảnh này, cô thế mà cũng không nhịn được hỏi một câu như vậy.
Lục Hi ôm chặt cô vào lòng: “Đúng vậy.”
Một câu trả lời vô cùng kiên định, khiến suy nghĩ có chút trôi xa của Thẩm Dĩnh lập tức yên tĩnh lại.
Hai người cứ như vậy lẳng lặng đứng ở tầng hai nhìn ngọn đèn xa xa, thỉnh thoảng có thể nghe được dưới lầu truyền đến tiếng nói cười.
Bỗng nhiên, giọng Bùi Dục bay vào lỗ tai: “Anh Lục Hi với chị dâu đâu rồi.”
“Không biết nữa, có phải đã vào trong rồi không?”
Thẩm Dĩnh cong môi, xoay người nhìn người đàn ông phía sau: “Đi thôi, tìm chúng ta kìa.”
Cô cất bước chuẩn bị rời khỏi, lại bị Lục Hi kéo lại, ngẩng đầu liền đụng phải một đôi mắt còn sáng hơn những vì sao trên trời.
Đôi tròng mắt đen láy như cất giấu một dải ngân hà, ánh lên chút yêu thương, đan xen vô số dịu dàng, anh đưa tay xoa mặt cô, cúi đầu hôn xuống: “Đời này có thể gặp em, thật tốt quá.”
Thẩm Dĩnh vẫn không hề nghi ngờ gì anh, thầm lặng chiếu cố tự tôn của anh. Dù cho mẹ chồng vô số lần công kích cô là đứa"không thể mang thai", cô đều yên lặng thừa nhận.
Ba năm sau, chồng cô và bạn thân lại ở trên giường với nhau.
"Dĩnh, tôi không làm được cái đó, có điều chỉ không được với...cô thôi."
Sau khi cầu hôn, Bùi Dục lại kêu đầu bếp chuẩn bị bữa tối dưới ánh nến, người trên du thuyền đều quen biết nhau. Tối nay Bùi Dục rất vui, uống thỏa thuê, qua ba vòng rượu, đàn ông thì ngồi nghỉ trên boong tàu, nhìn phụ nữ nói chuyện phiếm ở trong, cảm giác thanh thản và hạnh phúc phát ra từ sâu trong lòng.
Lục Hi gọi Thẩm Dĩnh lên tầng hai, hôm nay Thẩm Tiếu ở nhà, sợ cậu bé bị cảm nên không cho đến đây.
Lúc này vậy mà hiếm khi có được một thế giới riêng nho nhỏ của hai người.
Thẩm Dĩnh nhìn ánh đèn le lói ngoài bến tàu, đáy lòng cũng như được chiếu sáng, hơi than thở: “Thật hi vọng Mã Thiên Xích và Đường Uyển có thể thuận lợi bước đến hôn nhân.”
Lục Hi ôm cô từ phía sau: “Chắc chắn rồi.”
Giọng điệu anh vô cùng kiên định, Thẩm Dĩnh không khỏi bật cười: “Sao anh biết?”
Không ngờ, người này không cần nghĩ ngợi liền nói ra một câu vô cùng cảm động: “Bởi vì người có tình ý rồi sẽ về bên nhau thôi...”
Thẩm Dĩnh kéo dài giọng “ồ” một tiếng: “Lời này không giống như lời anh sẽ nói nha.”
“Em cứ xem như là anh vui mừng thay Bùi Dục đi, đêm nay đừng nghĩ nhiều như vậy.” Lục Hi có chút hơi rượu tròn người, cả người đều thả lỏng.
Lúc này, gió biển thổi, ôm lấy người phụ nữ mình yêu thương, anh thậm chí hi vọng thời gian trôi chậm hơn chút, chậm hơn chút nữa.
Thẩm Dĩnh cũng vậy, mấy năm nay từ gặp nhau, quen biết nhau, hiểu nhau, đến giờ con cũng đã lên tiểu học, tất cả giống như chỉ xảy ra trong chớp mắt, phảng phất như một giống mộng Hoàng Lương đẹp đẽ.
Người và chuyện xung quanh, theo thời gian trôi đi, tất cả mọi người đều đã tìm được hạnh phúc của riêng mình, hôm nay ngay cả Bùi Dục cũng có nửa còn lại, đời người bước vào giai đoạn mới, cảm giác này khá kỳ diệu.
Có hạnh phúc, cũng hơi mong đợi.
“Hi, chúng ta sẽ luôn ở bên nhau chứ?” Tình cảnh này, cô thế mà cũng không nhịn được hỏi một câu như vậy.
Lục Hi ôm chặt cô vào lòng: “Đúng vậy.”
Một câu trả lời vô cùng kiên định, khiến suy nghĩ có chút trôi xa của Thẩm Dĩnh lập tức yên tĩnh lại.
Hai người cứ như vậy lẳng lặng đứng ở tầng hai nhìn ngọn đèn xa xa, thỉnh thoảng có thể nghe được dưới lầu truyền đến tiếng nói cười.
Bỗng nhiên, giọng Bùi Dục bay vào lỗ tai: “Anh Lục Hi với chị dâu đâu rồi.”
“Không biết nữa, có phải đã vào trong rồi không?”
Thẩm Dĩnh cong môi, xoay người nhìn người đàn ông phía sau: “Đi thôi, tìm chúng ta kìa.”
Cô cất bước chuẩn bị rời khỏi, lại bị Lục Hi kéo lại, ngẩng đầu liền đụng phải một đôi mắt còn sáng hơn những vì sao trên trời.
Đôi tròng mắt đen láy như cất giấu một dải ngân hà, ánh lên chút yêu thương, đan xen vô số dịu dàng, anh đưa tay xoa mặt cô, cúi đầu hôn xuống: “Đời này có thể gặp em, thật tốt quá.”
Danh sách chương
- CHƯƠNG 650: SINH MẠNG ĐANG MẤT DẦN Thẩm Dĩnh không biết mình phải quyết tâm lớn tới mức nào mới xem như không nhìn thấy tất cả mọi điều trước mắt. Cô trở lại
- CHƯƠNG 651: DẤU HIỆU THỨC TỈNH
- CHƯƠNG 652: CHỈ CẦN EM TỈNH LẠI
- CHƯƠNG 653: ÔM HOA HỒNG ĐỨNG BÊN NGOÀI CỔNG TRƯỜNG
- CHƯƠNG 654: MỐI TÌNH ĐẦU.
- CHƯƠNG 655: ANH CỞI QUẦN ÁO LÀM GÌ?
- CHƯƠNG 656: CHÚC HAI NGƯỜI HẠNH PHÚC Thế là cô quyết tâm, cầm quần áo lên đi mặc vào, đúng như anh nói quần áo này rất lớn, tay áo có thể che khuất toàn bộ
- CHƯƠNG 657: CHO EM MỘT DANH PHẬN "Tôi, tôi và anh ấy không phải..." "Cảm ơn." Tịch Giai Giai đang định giải thích thì lại bị hai chữ này của Bùi Dục kết thúc
- CHƯƠNG 658: LÀM BẠN GÁI TÔI MỘT THÁNG Mặc dù yêu đương vô số lần, phụ nữ nhiều vô số kể, nhưng ba chữ bạn gái đối với Bùi Dục mà nói căn bản không giống một
- CHƯƠNG 659: KHÓC ĐẾN MỨC ANH MỀM LÒNG Tịch Giai Giai trầm ngâm chốc lát, biết Bùi Dục không gì không thể làm được, cho dù là trước mặt pháp luật anh trước giờ
- CHƯƠNG 660: NẾU CÒN KHÓC NỮA THÌ TÔI HÔN EM ĐÓ. Giống như là bất lực, trong thanh âm cũng có mang theo những sự sủng nịch và dung túng mà ngay cả anh cũng
- CHƯƠNG 661: KHÔNG NGỦ CÙNG GIƯỜNG NÊN RẤT THẤT VỌNG SAO.
- CHƯƠNG 662: LEN LÉN HÔN CÔ.
- CHƯƠNG 663: TRÂN TRỌNG NGƯỜI TRƯỚC MẶT.
- CHƯƠNG 664: NGƯỜI MỀM YẾU NHẤT LÀ ANH.
- CHƯƠNG 665: ÔNG CỤ QUA ĐỜI.
- CHƯƠNG 666: CON KHÔNG THƯƠNG TÂM CHÚT NÀO SAO?
- CHƯƠNG 667: MỚI CHỚP MẮT NGƯỜI ĐÃ BIẾN MẤT RỒI.
- CHƯƠNG 668: TÁT ANH MỘT CÁI.
- CHƯƠNG 669: ĐỪNG RỜI XA ANH.
- CHƯƠNG 670: COI NHƯ ÔNG ẤY ĐÃ ĐI MỘT NƠI RẤT XA.
- CHƯƠNG 671: CÔ ẤY SẼ SỚM TỈNH LẠI.
- CHƯƠNG 672: ÔNG TRỜI CŨNG KHÔNG BẠC ĐÃI ANH.
- CHƯƠNG 673: VÌ CÔ MÀ Ở LẠI NƯỚC.
- CHƯƠNG 674: THẬT MAY MẮN KHI CÓ EM Ở ĐÂY.
- CHƯƠNG 675: CẬU BÙI ĂN DẤM
- CHƯƠNG 676: GIÚP CÔ CẢN CHẢO DẦU
- CHƯƠNG 677: SỰ BẢO VỆ CỦA CÔ
- CHƯƠNG 678: ĐƯA ANH VỀ NHÀ
- CHƯƠNG 679: CHĂM SÓC LÚC NỬA ĐÊM
- CHƯƠNG 680: Ở LẠI CÙNG VỚI ANH
- CHƯƠNG 681: EM CŨNG KHÔNG PHẢI LÀ HOÀN TOÀN KHÔNG CÓ CẢM GIÁC ĐỐI VỚI TÔI
- CHƯƠNG 682: TÔI LÀ NGHIÊM TÚC VỚI EM
- CHƯƠNG 683: XÁC ĐỊNH TÂM Ý
- CHƯƠNG 684: CẬU BÙI GIỞ TRÒ LƯU MANH
- CHƯƠNG 685: CÓ CHÚT NGỌT NGÀO
- CHƯƠNG 686: ĐƯỜNG UYỂN TỈNH DẬY
- CHƯƠNG 687: CẬU ẤY VẪN LUÔN CHĂM SÓC CHO CON
- CHƯƠNG 688: KHÔNG BIẾT ĐỐI MẶT VỚI ANH ẤY THẾ NÀO
- CHƯƠNG 689: TÌM KIẾM HẠNH PHÚC THUỘC VỀ CHÍNH MÌNH
- CHƯƠNG 690: QUYỆT ĐỊNH ĐỐI MẶT
- CHƯƠNG 691: THAY CÔ LẤY NƯỚC RỬA CHÂN
- CHƯƠNG 692: THÍCH EM HƠN SO VỚI ĐIỀU TÔI NGHĨ
- CHƯƠNG 693: YÊU ANH MỘT LẦN NỮA
- CHƯƠNG 694: CHÚNG TA ĐỀU ỔN
- CHƯƠNG 695: TÂM Ý CỦA TÔI EM KHÔNG HIỂU
- CHƯƠNG 696: NGƯỜI NHÀ NẰM VIỆN
- CHƯƠNG 697: XUẤT HUYẾT NÃO ĐỘT NGỘT
- CHƯƠNG 698: CHUYỆN KHẨN
- CHƯƠNG 699: SỰ BÁO ĐÁP CỦA CÔ