Ấn Công Đức

Chương 298 : Chương 298THƯƠNG NGHỊ



Canh ở cửa vào, biến bị động thành chủ động, từ người bị giết biến thành kẻ đi săn!

Nghe Mục Cẩm Vân nói vậy, Tô Lâm An cũng động lòng.

Tuy rằng không hề đơn giản, nhưng giờ cũng chẳng còn cách nào khác. Vậy thì chẳng bằng, chủ động tấn công!

Khoa Đẩu Hỏa vốn muốn tạt nước lạnh vào hội nghị, có điều nhìn thấy Tô Lâm An vốn đang uể oải, giờ trong mắt đã dấy lên ánh sáng thì nó kìm lại, cuối cùng không mở miệng.

Thôi thôi, tuy rằng hiện giờ thực lực của Tô Lâm An vẫn còn hơi kém, nhưng thực lực của tên quái thai Mục Cẩm Vân thì khó mà so tính được. Lỡ họ có thể thành công thì sao? Nó nghĩ như vậy, còn đung đưa ngọn lửa, theo bản năng hô lên một câu giống Sơn Hà Long Linh, “Giỏi quá!”

Hô xong, cả ngọn lửa thoắt cái đen kịt lại. Sao nó lại trở nên ngu xuẩn như vậy!

...

“Bị hạn chế bởi quy tắc thiên đạo, tu sĩ thượng giới chỉ có thể dùng phân thân để xuống hạ giới.” Mục Cẩm Vân nói, “Bởi vậy, không cần quá lo lắng.”

“Cổ Phệ Tâm của ngươi?” Tô Lâm An gật đầu, tầm mắt dừng ở tim hắn, hỏi với vẻ lo lắng, “Thế nào rồi?”

“Đang ngủ say, cố giữ trong một tháng thì chắc không có vấn đề gì.”

Tô Lâm An nghĩ ngay đến lọn tóc được nàng khắc dấu ấn thần hồn kia, nàng hỏi dò: “Ngươi lấy hơi thở thần hồn của ta để qua mắt cổ Phệ Tâm sao?”

Khi hỏi câu này, nàng dùng thần thức quét ra ngoài một vòng, còn liếc nhìn ruộng thuốc và lầu tàng bảo vốn có của Vạn Tượng Tông, thi triển thuật cách không lấy đồ rồi nhổ phựt phựt mấy cây dược thảo tới, có một phần dược thảo thì lấy từ chỗ những tu sĩ ở ngoài kia. Chỉ trong nháy mắt, dược thảo đã chất thành một đống trước mặt nàng.

“Ừ.”



“Chỉ là một con sâu mà thôi.” Mục Cẩm Vân đáp nhẹ nhàng. Tiểu Thiền ngồi ở bên cạnh mặt cứng đờ lại, cúi đầu không dám lên tiếng. Nàng cũng chỉ là một con sâu mà thôi.

Tuy rằng là một con sâu, có thể không thông minh lắm, nhưng đó cũng là một con sâu lớn lên cùng với hắn, dung nhập vào cơ thể vào nguyên thần hắn, thậm chí gần như đã thay thế hoàn toàn trái tim của hắn. Muốn qua mắt con sâu ấy, chắc chắn là không dễ dàng.

“Nếu như là cổ Phệ Tâm vừa mới dung hợp vào, thì còn có cơ hội tách ra.” Tô Lâm An thở dài một tiếng.

Nhớ tới năm đó, chính trong cơ thể nàng cũng có một con cổ trùng, đã bị nàng giết chết từ lâu. Khoa Đẩu Hỏa cũng có thể đốt sạch con sâu đó.

Nhưng Mục Cẩm Vân thì không giống như vậy. Cổ trùng của hắn vốn đã là cổ trùng biến dị cực kỳ hiếm gặp, đã đi theo hắn suốt từ thời Luyện Khí kỳ cho đến tận bây giờ, tu vi tăng từ tầng thấp nhất lên đến trình độ đứng đầu châu Vân Lai. Hiện giờ, cổ trùng cũng tiến hóa thành cổ vương, có mối quan hệ chặt chẽ với hắn, gần như không thể tách rời.

Nếu cưỡng chế tách ra, nhẹ thì tu vi bị mất sạch, còn nặng thì là thần hồn cùng bị hủy diệt. Điều quan trọng nhất là, ở châu Vân Lai, không ai có thể tách họ ra. Kể cả Khoa Đẩu Hỏa hiện giờ, nếu như chính bản thân Mục Cẩm Vân không chống lại thì nó cũng hoàn toàn không có cách nào để đốt chết cổ Phệ Tâm trong người Mục Cẩm Vân.

Vả lại, sao hắn có thể không phản kháng được. Trong tình huống cảm xúc của hắn bị mất khống chế, cổ trùng có thể gây ảnh hưởng hoàn toàn đến thần trí của hắn. Vậy nếu muốn đốt cổ trùng của hắn, khi phải đối diện với tình thế nguy hiểm tới tính mạng thì chắc chắn cổ trùng sẽ gây ảnh hưởng đến Mục Cẩm Vân.

“Ừ.” Mục Cẩm Vân gật đầu đồng ý với lời của Tô Lâm An, “Chỉ là nếu như khi ấy lấy cổ trùng ra, ta cũng chẳng thể sống đến tận bây giờ.” Hắn nghĩ tới lần đầu gặp mặt, nàng ngồi ở bên cạnh hắn giả bộ làm thế ngoại cao nhân, còn hắn thì giẫm lên thanh kiếm của nàng, muốn khiến nàng nhận chủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.1 /10 từ 35 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status