Ấn Công Đức

Chương 422 : Chương 422GÀ CON



Võ giả ngoại vực am hiểu về tu luyện khí huyết, bình thường cũng chú trọng rèn luyện cơ thể hơn, điều này dẫn đến việc trình độ luyện khí và luyện đan của bọn họ đều khá thấp, thậm chí còn không có cả thẻ ngọc, mọi thứ đều được ghi chép vào quyển trục bằng da thú. Giờ chúng đang chất đầy cái bàn trong phòng nàng.

Nhưng sau khi nàng mở những quyển trục đã ố vàng ấy ra thì phát hiện, bên trong chúng đều được bảo tồn rất tốt. Những bức tranh bên trong không biết được vẽ bằng thứ gì mà màu sắc vẫn tươi tắn rõ ràng như mới, không hề phai màu.

Nội dung trong những quyển trục da thú này đều là tri thức về dược thảo. Thần thức của Tô Lâm An rất mạnh, trí nhớ kinh người, chẳng bao lâu nàng đã lật xem hết một lượt những quyển trục trên bàn. Nàng so sánh với giới tu chân, phát hiện một số dược thảo có hình dáng và dược tính cực kỳ tương tự nhau. Nàng không khỏi suy nghĩ, liệu nơi ngoại vực này có quan hệ gì với giới tu chân hay không nhỉ?

Có khi nào hai nơi từng chính là một vùng, nhưng bởi vì nguyên nhân nào đó mà bị tách ra?

Lật tới cuối cùng, Tô Lâm An mới thấy được vài dòng giới thiệu về bí cảnh Đoạn Kiều Tàn Huyết. Nàng vô cùng quan tâm tới bí cảnh này nên cũng xem cẩn thận hơn chút.

Bí cảnh Đoạn Kiều Tàn Huyết nằm ở trên trời. Trong lời giới thiệu có viết, nơi đó chính là hồ Thiên.

Lúc trước hoa linh Tường Vi đã từng nói, bí cảnh Đoạn Kiều Tàn Huyết nằm gần với kẽ nứt không gian. Có lẽ hồ Thiên được nhắc đến này, thật ra tương tự với hồ Giới ở giới tu chân.

Hồ Thiên là một bãi chiến trường cổ, bên trong có di tích của Thần tộc thượng cổ. Nhưng qua năm tháng, nhiều dấu vết trong di tích đã bị thời gian vô tình xóa mất. Cũng bởi vì mỗi lần bí cảnh mở ra đều có người đi vào, bởi vậy bản thân di tích đó cũng không còn lại cơ duyên truyền thừa nào.

Mãi đến khi hồ Thiên biến thành bí cảnh Đoạn Kiều Tàn Huyết thì làn sóng cạnh tranh và thăm dò bí cảnh mới lại được dấy lên.

Nghe nói khi Thần Hoàng ngã xuống, di tích trong hồ Thiên lại biến hóa một lần nữa, bãi chiến trường đã bị khai phá sạch sẽ lại xuất hiện những truyền thừa và cơ duyên mới. Không chỉ thế, Thần Hoàng còn dùng thân thể để đúc cầu, nếu có thể vào đó và tìm được cây cầu gãy ấy rồi cảm ngộ sức mạnh khí huyết của Thần Hoàng thì chắc chắn sức mạnh huyết mạch sẽ tăng lên cực nhiều. Thậm chí, việc nhận được truyền thừa huyết mạch của Thần Hoàng cũng không phải điều bất khả thi.

Cũng chính sau khi Thần Hoàng ngã xuống, bí cảnh hồ Thiên lúc trước mới được đổi tên thành Đoạn Kiều Tàn Huyết.

Khoảng chừng mỗi năm mươi năm, bí cảnh Đoạn Kiều Tàn Huyết sẽ mở ra một lần, mỗi lần chỉ có một trăm người có thể đi vào, hơn nữa vị trí mở ra cũng không hề cố định. Lần trước, lối vào xuất hiện ở trên bầu trời hoàng thành Thất Tinh, mà trước nữa thì xuất hiện tại thành Mẫu Đơn.

Trong bí cảnh Đoạn Kiều Tàn Huyết không có linh mộc bảo vệ. Linh mộc bảo vệ có thực lực mạnh căn bản không thể tiến vào hồ Thiên, mà trùng Huyết Duyên cao cấp cũng không vào được. Mọi người đều bị áp chế thực lực, chỉ có những người trẻ tuổi có tư chất ưu tú mới có thể đi vào trong.

Hồ Thiên ngày trước cũng có trùng Huyết Duyên, song đám trùng Huyết Duyên đó bị áp chế cảnh giới nên không thể tiến hóa lên cấp cao. Bởi vậy sau khi đi vào, tuy có thể gặp nguy hiểm nhưng thường thì nguy cơ không bõ bèn gì nếu so với cơ duyên.

Thế nên suất vào đó vô cùng hấp dẫn, thành Thất Tinh đã tranh nhau vỡ đầu chảy máu.

Đại tế ti của hoàng thành quy định, mỗi một tòa thành đều có ba mươi suất tham gia thí luyện. Tổng cộng bảy thành, đệ tử tham gia thí luyện có hai trăm mười người, cuối cùng chỉ có một trăm người có thể vào. Điều này tương đương với việc phải đấu loại trước để loại bỏ hơn một nửa số người.

Mỗi thành đều có số cơ hội như nhau, các thành đều bình đẳng, nhưng cuối cùng mấy người vào được thì phải nhờ vào bản lĩnh của chính mình. Xét về thực lực thì thành Kim Đồng được xếp ở tốp đầu trong số bảy thành, hầu như mỗi lần số người đi vào được đều trên mức trung bình. Thành giành được nhiều suất nhất, từ trước giờ vẫn luôn là thành Mẫu Đơn, còn xếp cuối là thành Mai nơi Kiều Nhất Miêu ở lúc trước.

Lần trước khi bí cảnh mở ra, thành Mai chỉ giành được ba suất, và ba người đi vào thì chỉ có hai người còn sống đi ra, một người đã chết trong bí cảnh Đoạn Kiều Tàn Huyết chẳng mấy nguy hiểm kia.

Phần giới thiệu về bí cảnh không nhiều, nhưng bên dưới còn kèm theo một bản danh sách rất dày. Tô Lâm An lướt nhanh qua một lượt, phát hiện trong danh sách này có tư liệu về ba trăm sáu mươi đệ tử trẻ tuổi. Chắc hẳn đây là những thanh niên tài tuấn mới xuất hiện ở thành Thất Tinh gần đây, có khả năng giành được suất vào bí cảnh Đoạn Kiều Tàn Huyết. Nói cách khác, đây đều là đối thủ cạnh tranh của nàng.



Dù sao bây giờ danh sách tham gia cụ thể của các thành vẫn chưa được xác định xong, bọn họ cũng chỉ chọn ra những người có vẻ có cơ hội nhất, bởi vậy phạm vi cũng rộng hơn, tránh không bỏ sót bất cứ đối thủ tiềm năng nào.

Hiện nay, trong số những người được ghi lại trong danh sách này, người có tu vi cao nhất tên là Chiến Lẫm Thiên, đến từ thành Mẫu Đơn, mang huyết mạch Bích Lam, ba mươi lăm tuổi, tu vi cảnh giới Thuần Huyết sơ kỳ. Bên dưới còn ghi chú, trên thực tế Chiến Lẫm Thiên có sức chiến đấu ngang với cảnh giới Thuần Huyết trung kỳ, chỉ vì muốn có cơ hội được vào bí cảnh nên hắn mới áp chế tu vi, chưa đột phá ngay. Nếu không, hắn đã đạt đến cảnh giới Thuần Huyết trung kỳ từ lâu.

Cảnh giới Thuần Huyết trung kỳ sẽ bị hồ Thiên bài xích, căn bản không vào được.

Trong ba trăm sáu mươi người, tổng cộng có bốn người đã tới cảnh giới Thuần Huyết sơ kỳ. Tư liệu về ba người khác đều rất đơn giản, chỉ có tên và cảnh giới tu vi, có vẻ rất thần bí, cũng nói lên một điều rằng bọn họ có hậu thuẫn.

Nàng chú ý thấy, dù những người khác cũng chỉ có thông tin rất đơn giản, nhưng cũng có cả tên thành xuất thân. Nàng bèn nghĩ, chẳng lẽ ba người này đều xuất thân từ hoàng thành Thất Tinh? Nên mới không ghi chú tên thành trì?

Những kẻ khác, yếu nhất cũng là cảnh giới Chân Huyết trung hậu kỳ. Thực lực của mọi người đều rất mạnh, cũng không rõ quy tắc đấu loại lần này sẽ thế nào. Quy tắc của mỗi lần không hề giống nhau, đến giờ nàng vẫn không nghĩ ra kế sách nào vẹn toàn, chỉ có thể tiếp tục chờ đợi tin tức.

Lật xem hết quyển trục và sách tranh trên bàn, Tô Lâm An dự định đến vườn dược thảo dạo một vòng, hái ít dược thảo để luyện đan. Ai ngờ nàng vừa đứng lên đã nghe thấy Khoa Đẩu Hỏa rống to: “Toi rồi!”

“Gà con trộm lửa bị bắt rồi!”

Là sao?

Tô Lâm An cúi đầu liếc nhìn túi mình, thấy cái túi đựng Cửu Thiên Hỏa Diên bình thường đều phồng lên, vậy mà lúc này đã xẹp xuống, còn gà con núp trong đó để ngủ cũng đã mất dạng!

Ban nãy nàng mải mê xem những thứ này nên hoàn toàn không nhận ra Cửu Thiên Hỏa Diên đã lén chạy đi từ lúc nào.

Thần thức của nàng nhanh chóng vươn rộng ra, nhưng rồi lại cảm thấy dưới lòng đất có một tầng chắn, có lẽ là sức mạnh kết giới của thần mộc. Tô Lâm An không dám tùy tiện dùng thần thức xông vào kết giới, chỉ có thể nói: “Nó chạy đi đâu rồi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!”

Nàng vừa nói vừa leo xuống cây, đi thẳng về phía phường luyện dược.

“Chính là tầng hầm chúng ta đã đến lúc trước, không phải nơi đó có Địa Tâm Hỏa sao?”

Khoa Đẩu Hỏa tằng hắng một tiếng, “Gà con thích lửa mà. Lúc nãy khi ngươi ngồi đọc sách, nó thấy chán quá nên đã lén chuồn ra ngoài. Sau đó…” Nó nói tới đây thì hơi chột dạ.

Gà con vừa tỉnh đã đói bụng, muốn ăn lửa, Khoa Đẩu Hỏa lại không muốn dỗ dành bèn bảo nó cứ đến phường luyện dược kia mà ăn Địa Tâm Hỏa. Kết quả, con chim lửa ấy lại đi thật.

Gà con chui thẳng vào trong Địa Tâm Hỏa ăn vụng được không ít, nào ngờ bị dược sư đang dùng lửa luyện dược phát hiện ra, thế là toi. Giờ gà con đã bị bắt lại, đang bị nhốt trong một cái lồng.

Tô Lâm An chưa lập khế ước linh thú với Cửu Thiên Hỏa Diên, trái lại bởi vì Cửu Thiên Hỏa Diên coi Khoa Đẩu Hỏa là mẹ nó nên giữa hai đứa có chút liên hệ thần hồn. Lúc này Cửu Thiên Hỏa Diên bị bắt, đang sợ hãi cầu cứu Khoa Đẩu Hỏa đây!



Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.1 /10 từ 35 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status