Ấn Công Đức

Chương 497 : Chương 497MŨI TÊN



Chương 497MŨI TÊN

“Chuyện gì thế này!” Sao chỉ trong nháy mắt mà những linh mộc kia đã bị mất khống chế? Thấy hai người đã chạy xa, Ly Hoan lại giậm chân lần nữa, một bức tường đất nhô lên, cản lại đám dây leo xanh đang phóng ngược về. Bức tường đất không trụ được bao lâu đã bị chúng phá vỡ, khi sắp đâm về phía ba người, cát vàng bay lượn khắp trời. Đám dây leo sau khi bị dính cát vàng cứ như bị hút mất sức sống, nhanh chóng úa vàng, khô héo ngay lập tức, đến khi rơi xuống đất thì đã tan thành bột vụn.

Ly Trạch kinh hoảng giải thích: “Ta cũng không rõ là chuyện gì, tinh mị mộc mà ta điều khiển không nghe lời sai khiến nữa.”

“Tinh mị thổ mà ta khống chế cũng không được linh hoạt như trước.” Dù có là vết nứt trên mặt đất hay là bức tường đất hiện giờ, uy lực cũng không mạnh như trước nữa, cứ như tinh mị mộc xung quanh đã bị áp chế vậy.

Ly Hoan mặt mày âm trầm, bổ sung một câu.

Ly Kiều thổi cây sáo dài hệ kim, mặt lặng như nước, nhíu chặt đôi mày liễu liếc nhìn trời, bất đắc dĩ nói: “Chạy trước đã.”

Mưa sao băng đã sắp ập xuống, muốn chạy khỏi khu vực này đã không còn kịp nữa rồi, chỉ có cách đi vào Thủy Linh Vực có tinh mị hệ thủy, trốn dưới đáy hồ Linh, bọn họ mới an toàn được.

Ban đầu bọn họ định để Sơn Thu Đường làm mồi, thu hút sao băng đi chỗ khác, bọn họ sẽ thừa cơ tóm lấy tinh hoa Ly Hỏa ấn núp bên trong. Nào ngờ bên cạnh Sơn Thu Đường lại có thêm một trợ thủ thần bí, rõ ràng là chẳng có chút tu vi nào, ấy vậy mà lại có thể hóa giải hết mấy lượt công kích của họ.

“Đuổi theo, tùy cơ hành động.” Biến số nằm ở nữ tử bên cạnh Sơn Thu Đường, nếu có cơ hội, phải khống chế được nàng ta!

“Rõ.”

Sao băng đầy trời ầm ầm đập xuống, lớn thì như một ngọn núi, nhỏ thì chỉ bằng hạt gạo, dày đặc kín mít, vô cùng vô tận.

Tốc độ của Tô Lâm An cực nhanh, rõ ràng không hề bị sao băng đốt phải, vậy mà quần áo trên người nàng cứ như có đốm lửa bắn vào vậy, bị đốt thành mấy lỗ nhỏ, không bao lâu sau, cả chiếc váy đã có trăm ngàn lỗ thủng. Từ một pháp bảo phòng ngự, giờ nó đã trở thành phế phẩm rách nát, muốn che dậy cơ thể cũng có chút miễn cưỡng.

Tuy rằng Sơn Thu Đường mặc một chiếc áo được làm từ lá nhưng lúc này lại chẳng bị ảnh hưởng gì, lá cây vẫn tươi non mơn mởn.

Xem ra, đợi sau khi thoát khỏi nguy hiểm, nàng cũng phải dùng lá cây ở đây làm quần áo thôi, nhập gia tùy tục mới được.

Khi thấy đã sắp đến Thủy Linh Vực, Tô Lâm An bỗng nhận ra có một âm thanh đang phá không mà tới. Đó là một mũi tên có tốc độ cực kỳ nhanh, nhanh đến mức ngay cả thần thức của nàng cũng chẳng thể nắm bắt được tung tích của nó. Đợi đến khi nàng nghe được âm thanh, mũi tên đã xé rách bầu trời, tựa như vừa bắn ra từ trong kẽ nứt nào đó, đầu mũi tên màu bạc cách nàng không quá một tấc, nhắm thẳng vào gáy nàng.

Da đầu nàng căng cứng, mái tóc cứ như bị sức mạnh nào đó tới từ mũi tên hút lên, dựng đứng hết cả, trông không khác gì một quả cầu gai nhọn hoắt.

“Tên phá cảnh ngũ hành!” Sơn Thu Đường trợn trừng hai mắt, một tay bỗng thò ra định tóm lấy phần đuôi của mũi tên. Tuy nhiên tất cả những điều này chỉ là phí công, hắn căn bản không thể nhanh bằng mũi tên đó, chỉ đành trơ mắt nhìn mũi tên bắn thẳng về phía Tô Lâm An.

Tại sao!

Mũi tên này được luyện chế bằng cách trộn lẫn năm loại linh thực ngũ hành lại, uy lực không thể xem thường, Ly Kiều có tổng cộng mười mũi tên, hôm trước có mấy mũi tên đã dùng cho sinh linh ngũ hành cao cấp, sao giờ ả ta lại dùng nó với Tô Lâm An! Lẽ nào, Ly Kiều có mối thù sâu đậm gì với nàng ấy hay sao.

Tốc độ của mũi tên đó quá nhanh.

Tô Lâm An chỉ kịp nghiêng đầu né tránh, mũi tên sượt qua tai nàng, để lại một vết thương sâu ở phần cổ kéo dài đến sau tai nàng, mũi tên sau khi dính máu thì khẽ rung lên, điều chỉnh phương hướng giữa không trung, lại một lần nữa ngắm vào trán Tô Lâm An.

Cứ như có một sợi dây vô hình nào đó khống chế mũi tên ấy, khi chưa giết chết mục tiêu thì quyết không từ bỏ vậy.

Nàng vừa né sao băng, vừa né mũi tên ấy!

“Trong mũi tên này đã có sự cân bằng về ngũ hành, tự mình tuần hoàn, chỉ dùng một sức mạnh trong ngũ hành thì rất khó để phá vỡ sự cân bằng của nó.” Trán Sơn Thu Đường đã chảy đầy mồ hôi. Nhìn Tô Lâm An dùng thân pháp quỷ dị chạy xuyên qua mưa sao băng, lại còn phải né tránh mũi tên kia, hắn ta thấy cẳng thẳng tới nỗi, đầu ngón chân cũng quặp lại.

Nhưng hắn cũng không cách nào phá mũi tên ngũ hành này. Bởi vì ở trong Loạn Vực, ai cũng có huyết mạch Hoàng Kim, lượng người cũng không nhiều. Đối với đại tế ti, ai cũng cực kỳ quan trọng, cho nên bọn họ sẽ không đấu với nhau đến ngươi chết ta sống. Cho dù hai bên có mối thù sâu đậm cũng sẽ chừa một con đường sống cho đối phương, mũi tên ngũ hành này căn bản chưa bao giờ dùng để đối phó với người.

“Ly Kiều, ngươi không sợ Ly Ngộ Thiên trừng phạt ngươi!”

“Ta sẽ càng không đồng ý lấy ngươi!”

“Khỏi cần ngươi lo!” Phía sau, giọng nói hơi hổn hển của Ly Kiều vang lên khiến Sơn Thu Đường tức giận giẫm mạnh một cái, một cú giẫm này, cả vùng đất theo đó mà rung lên. Trên mặt đất còn mọc lên vô vàn gai đất, tuy vậy, cơn chấn động và những cái gai đất này không gây ra ảnh hưởng gì lớn với ba người ở phía sau, bọn họ dần rút ngắn khoảng cách, đã có thể nhìn thấy trong tầm mắt.

Sơn Thu Đường vừa ngoảnh đầu lại đã nhìn thấy Ly Kiều đang dẫn đầu xông tới.

Ả ta nhìn chằm chằm Tô Lâm An, lạnh lùng nói: “Cũng da dày thịt béo đấy, như vậy mà còn chạy tiếp được!”

Giờ Sơn Thu Đường mới để ý thấy, Tô Lâm An lại bị trúng tên, trên người nàng phải có đến bốn năm vết thương do tên phá cảnh bắn. Vết thương nghiêm trọng nhất sâu khoảng một tấc, máu chảy ồ ạt, vết nông thì chỉ bị xước da, còn có vài vết khác chỉ bị sượt qua thành vết đỏ, tóm lại, đều chỉ là những vết thương ngoài da mà thôi, sẽ khôi phục lại rất nhanh.

Đây chính là tên phá cảnh, vậy mà lại chỉ gây ra mấy vết thương ngoài da cho nàng ấy?

Giờ thì hắn cũng đã tin, nàng thật sự rất mạnh.

“Ở phía trước chính là Thủy Linh Vực!” Đã đến Thủy Linh Vực, hắn nhảy vào trong nước là có thể tránh thoát được mưa sao băng đang rơi đầy trời. Thế nhưng Tô Lâm An thì không được, nàng trốn vào nước cũng chẳng ích gì, mũi tên phá cảnh kia vẫn sẽ truy kích nàng. Mà ở trong nước, tốc độ của nàng sẽ bị chậm lại, cho dù chỉ là chậm một chốc thôi, cũng sẽ gây ra hậu quả cực nghiêm trọng.

Tuần hoàn ngũ hành của tên phá cảnh quyết định tốc độ và sức mạnh của nó đều sẽ không bị yếu đi, cho dù nhất thời không thể giết chết mục tiêu, nó cũng có thể tiêu hao dần mục tiêu cho đến chết.

Sơn Thu Đường muốn giúp mà chẳng được, sau mấy lần thiếu chút nữa bị sao băng đập trúng, hắn bất đắc dĩ nhảy vào trong nước, để lộ đầu ra gào lên: “Nghĩ cách phá vỡ cân bằng ngũ hành, là có thể phá được mũi tên đó!”

Sức mạnh ở bên ngoài rất khó mà phá hỏng được mũi tên, trừ khi sức mạnh ấy mạnh đến mức có thể hủy diệt nó ngay lập tức, nhưng trên thực tế, mũi tên phá cảnh ngũ hành này đến ngày cả cảnh giới Hoàng Huyết trung hậu kỳ cũng không thể áp chế được hoàn toàn, muốn hủy diệt nó trong nháy mắt, e là phải có cảnh giới Hoàng Huyết hậu kỳ mới làm được.

Nếu như tu vi không đủ, chỉ có thể nghĩ cách làm ảnh hưởng đến kết cấu bên trong mũi tên mà thôi.

Nhưng phải phá hủy thế nào, hắn cũng chẳng biết, chỉ có thể đưa ra nhắc nhở.

“Nếu ngươi chết, ta sẽ báo thù cho ngươi.” Hắn gào lớn, trong giọng nói còn mang theo chút run rẩy.

Tô Lâm An: “Vậy thì ta đúng là phải cảm ơn ngài rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.1 /10 từ 35 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status