Bà xã! Em không biết ghen sao?

Chương 11


Đến gần trưa, Dư Thiển Âm toàn thân ê ẩm, mi mắt khẽ động. Cô cảm nhận được hơi ấm của nam nhân vẫn còn, theo phản xạ cô ngước mặt lên nhìn, đập vào mắt cô chính là khuôn mặt yêu nghiệt của Tống Nam. Dư Thiển Âm nhướn mày thanh tú lại, muốn rời khỏi vòng tay to lớn của anh. Nhưng không được

- Bà xã, em đừng quấy để yên cho anh ôm em ngủ nào! _ Tống Nam xoay người ôm chặt cô vào lòng

- Tránh ra! Tránh ra! _ Dư Thiển Âm đẩy anh ra

- Bà xã ~~ _ Tống Nam càng siết chặt vòng tay của mình hơn

Dư Thiển Âm đỏ mặt ngượng ngùng. Cô nép người vào ngực anh khiến Tống Nam phải phì cười

- Bà xã... Anh yêu em! _ Tống Nam khẽ nói

- Nói dối! _ Dư Thiển Âm chu môi hờn dỗi

- Bà xã. Thật sự anh và Lệ Thu không có xảy ra bất cứ quan hệ nào. Anh chỉ đưa cô ta về mục đích là đuổi em đi thôi bà xã. _ Tống Nam nhẹ giọng

- Vậy thì tôi đi _ Dư Thiển Âm vùng vằng khỏi tay anh

- Anh không cho, em bây giờ là của anh. Không cho em đi! _ Tống Nam càng ôm chặt cô hơn

- Của anh bao giờ _ Dư Thiển Âm đỏ mặt

- Bà xã, nòng nọc của anh đang chảy trong người em đó.! _ Tống Nam khẽ xoa xoa bụng cô rồi cười tà

- Xí... Dễ gì! _ Dư Thiển Âm chu môi

- *Chụt* Bà xã, anh yêu em. Rất nhiều _ Tống Nam hôn lên môi cô

- Lợi dụng à? Biến thái, tránh ra. Tôi về nhà với cha tôi! _ Dư Thiển Âm đẩy anh ra

- Bà xã... Đừng đi mà ~ _ Tống Nam ôm chặt lấy cô

- Hừm.. Tránh ra! _ Dư Thiển Âm khó chịu vô cùng khi bị anh ôm như vậy. Lập tức dùng lực khá mạnh đẩy anh ra

Tống Nam bị cô đẩy ra có chút không vui, khuôn mặt tối sầm. Nhưng Dư Thiển Âm thì có quan tâm sao? Cô đi thẳng về phía phòng tắm. Tự tắm rửa xong liền chuẩn vali về nhà mình

Tống Nam nhướn mày nhìn cô sắp xếp đồ đạc mà khó chịu, anh thật sự rất bực mình. Khẽ xoay người bỏ đi. Văn Tịch thấy vậy liền cười khinh bỉ, rồi đi vào

- Ồ. Ra cô là vợ của Anh Nam sao? _ Văn Tịch cười khinh bỉ nhìn cô

- Vợ cũ... Chắc vậy _ Dư Thiển Âm nhếch môi

- Ha... Ra là vợ cũ... Vậy thì tôi và Anh Nam yêu nhau cũng chẳng có gì sai nhỉ? _ Văn Tịch cười

- Tự nhiên, đồ của Dư Thiển Âm này dùng rồi. Không ngờ vẫn có người muốn dùng lại! Giống như bả kẹo cao su vậy. Tôi nhả ra rồi thì cô... Cô lại ngậm vào. Dơ bẩn! Quá dơ bẩn! _ Dư Thiển Âm nhếch môi cười rồi xách vali trở về Dư gia

Trước khi về còn nói một câu "Bảo Tống Nam rằng... Dư Thiển Âm tôi muốn li hôn"

Người làm trong nhà ngay cả Văn Tịch cũng ngạc nhiên nhìn khí thế ung dung bước ra khỏi ngưỡng cửa của Tống gia. Hình như là cô không hề lưu luyến bất cứ thứ gì trong ngôi nhà này. Cô có cần phải tuyệt tình như vậy không? Từ sân sau, Tống Nam nhìn cô bằng ánh mắt đau xót, Cô có cần phải hận anh như vậy không? Cô có cần tuyệt tình như vậy không? Cô có cần chối bỏ tình yêu này không?

Hiện tại bây giờ, anh nên làm sao đây? Anh có nên đuổi theo cô không? Anh có nên chạy theo "vợ" mình không? Những dòng suy nghĩ ấy cứ chạy vòng vòng trong suy nghĩ của anh. Nhưng Tống Nam đã chọn không đuổi theo, anh không đuổi theo cô, anh không đuổi theo vợ mình, anh chọn sự tự tôn của người đàn ông....

[................................................]

DƯ GIA

Dư Thiển Âm sau khi rời khỏi Tống gia liền về lại nhà của mình. Hiện tại cha cô và cả anh hai của cô đều đi công tác, nên Dư gia khá im ắng và trống vắng. Cô thở dài thườn thượt, Thiển Âm ngồi bịch suốt sofa, trên tay nhấp nhẹ ly trà trên tay vừa xem tivi vừa theo dõi tin tức

Hôm nay tin tức đưa tin khá hot. Dư Thiển Âm cười khinh bỉ nhìn vào màn hình tivi

- Ha? Chưa kí giấy ly hôn đã đi dự sự kiện với cô ta? Quả thật... Tôi nhìn lầm anh rồi, Tống Nam! _ Dư Thiển Âm lắc đầu rồi chuyển kênh khác

Một lúc sau, điện thoại của cô vang lên. Là một số điện thoại không tên, Dư Thiển Âm chau mày lại. Mệt mỏi bắt máy

- Alo? Cho hỏi ai đầu dây?

- " Tiểu Bạch, là tớ đây! Tiểu Hắc của cậu đây!" _ Bên kia vọng tới một âm thanh của nam nhân trầm ấm nhưng lại rất dịu dàng

- Tiểu Hắc? Cậu ở đâu? _ Cô phấn khích vô cùng

- " Tớ đang ở sân bay, cậu ra đón tớ được chứ? Tiểu Bạch? " _ Người có tên là "Tiểu Hắc" kia cười ôn nhu

- Được, được chứ. Tiểu Hắc chờ tớ. Tớ đến ngay! _ Dư Thiển Âm ngắt máy rồi phi đi ngay

[................................................]
Ở Sân Bay

Sau khi ngắt máy, một người nam nhân khẽ nhìn vào màn hình điện thoại mà cười hết sức dịu dàng

- Tiểu Bạch, tớ sẽ không bao giờ để cậu biến mất khỏi cuộc đời tớ... Một lần nào nữa. Tớ yêu cậu! Tiểu bạch của tớ!.......

[................................................]

Cuối cùng thì "Tiểu Hắc" này là ai? Đoán xem :>>
Lâu quá không đăng không biết còn ai nhớ cốt truyện không nhỉ?
Tiếc gì cho ta một 🌟?
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5.8 /10 từ 7 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status