Bà xã! Em không biết ghen sao?

Chương 4


Sáng ngày hôm sau, Dư Thiển Âm hiên ngang ngồi bắt chéo chân lên sofa phòng khách thoải mái ăn hạt dưa uống nước cam. Còn người hầu trong nhà thì được nghỉ ngơi dài hạn, nhưng vẫn được nhận lương như bình thường... Và tất cả việc nhà đều do một tay Tống Nam thực hiện

Anh rất tất giận, nhưng mẹ anh đã lỡ hứa rồi nên anh đành nhắm mắt nhắm mũi làm theo lời cô nói.

- Tống Nam, trưa nay nấu nhiều một chút. Tôi có mời bạn đến nha ~ _ Dư Thiển Âm dùng giọng ra lệnh

- Ai? _ Tống Nam nhướn mày lại

- Lắm lời, cứ biết vậy là được rồi _ Dư Thiển Âm liếc xéo anh một cái rồi quay sang ăn hạt dưa và tiếp tục xem phim

- Em chờ đó! _ Tống Nam nghiến răng ken két

Bỗng nhiên, điện thoại của cô vang lên. Dư Thiển Âm không nhanh không chậm bắt máy lên

- À nhon ~ _ Dư Thiển Âm cười ngọt ngào

- " Mở cửa nào tiểu yêu" _ Là giọng nói của một nam nhân

- Ok! Chờ em một chút _ Dư Thiển Âm ngắt máy cười tươi tắn

Trong bếp nhìn ra, Tống Nam nhướn mày muốn biết cô đang nói chuyện với anh nhưng anh phải làm xong thức ăn trưa kẻo cô tức giận thì toi đời

Dư Thiển Âm khoác tay một người nam nhân khác bước vào, vừa đi vừa cười đùa rất hạnh phúc. Tống Nam siết chặt đôi đũa trong tay mình đến gãy đôi, người hầu nhanh chân vào ngăn lại và bắt đầu làm việc giúp Thiếu gia của mình

- Dư Thiển Âm! _ Tống Nam hét lớn khiến cô giật mình

- Gì nữa đây? _ Cô nhướn mày tỏ vẻ khó chịu

- Ai? _ Tống Nam ám chỉ người nam nhân kia

- Tiểu Âm, hắn ta là ai vậy? _ Nam nhân đó vuốt tóc cô

- À, chồng hờ thôi. Anh đừng quan tâm anh ta.... Hì _ Giọng nói nhẹ nhàng đầy êm ái của cô khiến anh sôi máu

- CHỒNG HỜ? _ Tống Nan gầm lên

- Chả phải sao? Tôi với anh kết hôn chỉ vì hôn ước, với lại 2 năm nay tôi và anh đã có lần nào gọi là ngọt ngào? _ Dư Thiển Ân cao giọng

- Em... _ Tống Nam giận đến tím mặt

Bên ngoài chạy vào là thân ảnh quen thuộc, đó là Lệ Thu. Sau khi cô ta bỏ trốn thì không được anh tìm kiếm nữa nên đành tự giác quay trở về ăn bám anh thôi

- Nam... Người ta nhớ anh ~ _ Lệ Thu nũng nịu

- Cô... À không, em về rồi à? Anh tìm em mãi _ Tống Nam tuy ngọt ngào với ả nhưng lại liếc nhìn phản ứng của cô

Còn cô thì sao? Dư Thiển Âm không quan tâm tới anh luôn. Hiện giờ trước mặt cô đang là người quan trọng nhất mà cô từng nghĩ

- P... Phú Lâm? _ Lệ Thu ngạc nhiên nhìn người nam nhân đó

- Chào Lệ Thu. Em vẫn khỏe chứ? _ Và đúng như vậy, người nam nhân kia chính là Phú Lâm

- E... Em vẫn khỏe _ Lệ Thu ấp úng

- Có lẽ em vẫn hạnh phúc nhỉ? Chỉ tội cho Mèo nhỏ của anh thôi _ Phú Lâm nhìn cô rồi cười

- Ai là mèo nhỏ của anh? _ Dư Thiển Âm đánh nhẹ vào ngực Phú Lâm

- Ui. Bảo bối, em đừng đánh sẽ đau tay em đó _ Phú Lâm nắm lấy bàn tay của Cô dịu dàng hôn lên

Tống Nam mở to mắt nhìn vợ mình đang ngoại tình ngay trước mặt nhưng lại không làm được gì. Anh bất lực nhìn cô

- À. Đúng rồi, tối nay Phú Lâm sẽ ở lại đây. Anh có thể ngủ cùng Lệ Thu _ Dư Thiển Âm nhìn anh rồi cười

- Không! Em là vợ tôi, em phải ngủ cùng tôi _ Tống Nam nắm lấy bàn tay cô

- Nè buông ra. Đừng để cơ thể bẩn thỉu của cậu chạm vào Tiểu Âm! _ Phú Lâm gạt phăng cánh tay của anh ra

- Tôi bẩn thỉu? _ Tống Nam lườm liếc Phú Lâm

- Chả phải sao? Chẳng phải cậu và Lệ Thu đã ăn nằm với nhau sao? Cậu xem Tiểu Âm là gì? Vợ? Bù nhìn? Hay không khí? _ Phú Lâm lạnh giọng

- Tôi... _ Tống Nam ngập ngừng

- Còn cô... Lệ Thu, 4 năm trước Tiểu Âm yêu tôi, tôi cũng yêu cô ấy. Nhưng tại vì cô, cô dùng thủ đoạn leo lên giường với tôi rồi bắt tôi chịu trách nhiệm. Làm tôi phụ tình Tiểu Âm, tôi cũng không nói gì cũng chấp nhận lấy cô, dần dần nảy sinh tình cảm thì cô lại phản bội tôi. Cô lại ngoại tình với Tống Nam, ha! Có duyên nhỉ? Hai người đàn ông cô trao thân đều là người yêu và chồng của bạn thân nhỉ? _ Phú Lâm khinh bỉ cười nhìn ả ta

Tống Nam im lặng đến lạ lùng. Lệ Thu sợ mất đi mỏ vàng như anh liền quỳ xuống giả vờ tội nghiệp

- Không có, tôi yêu Nam thật sự... Với lại... Tôi... Tôi đã có thai với anh ấy, đứa con của tôi là vô tội. Xin đừng, đừng bắt tôi rời xa anh ấy. _ Lệ Thu khóc nức lên

- Ờ. Rồi sao nữa? Muốn tôi ly hôn thôi chứ gì? Haizzz... Không cần phiền... _ Dư Thiển Âm tặc lưỡi

Phú Lâm lấy từ túi của mình ra một tờ giấy và có cả con dấu. Tống Nam nhướn mày nhìn cô, rồi liếc sang tờ giấy đó hiện lên ba từ " ĐƠN LY HÔN "

Cả người anh như chết sững, ngước mặt lên nhìn Dư Thiển Âm, nhưng trong đôi mắt của cô không có chút gì gọi là xao động. Khiến anh đau lòng

- Kí đi! Rồi đường ai nấy đi _ Dư Thiển Âm nhẹ nhàng nói

- Không, anh không kí. Em là vợ anh, mãi mãi cũng là vợ anh. Em đừng hòng ly hôn rồi lấy tên đó! Đừng hòng! _ Tống Nam điên cuồng xé tan tờ giấy ly hôn đi

- Nam, anh ly hôn với cô ta đi rồi lấy em _ Lệ Thu uốn éo nhìn anh

- Cút đi! Tôi không cần cô, tôi cần Thiển Âm. Cả cậu nữa Phú Lâm, cậu xéo đi, đừng tìm Thiển Âm nữa. Cô ấy là của tôi! _ Tống Nam ôm lấy cô

- Buông tôi ra! _ Dư Thiển Âm tức giận vùng vẫy thoát khỏi tay anh

Tống Nam vẫn cố giữ chặt lấy cô. Mạnh bạo xoay người cô lại điên cuồng hôn lên cánh môi của cô. Dư Thiển Âm ngạc nhiên mở to mắt nhìn anh rồi bắt đầu vùng lên

"CHÁT"

Tiếng da mặt chạm nhau với da tay khiến người ta phải đau lòng. Là Dư Thiển Âm ra tay đánh Tống Nam anh! Hốc mắt cô đỏ hoe

- Tống Nam! Tôi ghét anh! _ Dư Thiển Âm khóc nức lên rồi bỏ đi

Những giọt lệ của cô khiến trái tim anh đau quặng từng cơn. Bàn tay to lớn của anh đặt lên ngực trái khẽ cảm nhận sự đau đớn đó, anh đau lòng? Anh thực sự đau lòng khi nhìn thấy cô khóc. Trước giờ anh chưa từng có loại cảm giác này, chả lẽ là yêu? Anh yêu cô rồi sao?

Đúng! Anh yêu cô rồi. Anh lỡ yêu cô mất rồi! Nhưng... Cô nói ghét anh? Dư Thiển Âm ghét Tống Nam... Anh đau.... Đau lắm, bây giờ anh phải làm sao đây?

- Tống Nam! Tôi nói anh ngu ngốc, anh là thằng đàn ông ngu ngốc nhất tôi từng gặp. Tống Nam đau lòng không? _ Phú Lâm cười

- Đau lòng? Đau lắm chứ. _ Tống Nam tự cười chế giễu bản thân

- Đuổi theo cô ấy đi _ Phú Lâm vỗ vai anh

- Cậu... _ Tống Nam khó hiểu nhìn Phú Lâm

- Tiểu Âm vẫn như trước, chưa bao giờ ghen. Nụ hôn vừa nảy chính là nụ hôn đầu của cô ấy nên cô ấy mới tức giận như vậy. Tôi phụ cô ấy một lần, tôi nợ cô ấy. Tôi mong cậu không phụ lòng cô ấy nữa. _ Phú Lâm nói xong liền nắm tay Lệ Thu kéo đi

Tống Nam cười nhạt rồi đuổi theo cô.....

----------------------///------------------

Còn....

Ngược không? :<<
Ta thèm ngược nam ~~
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5.8 /10 từ 7 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status