Bảo bối giá trên trời

Chương 616



Hứa Hi Ngôn sẽ không thông cảm cho tình địch, Đường Thời Tuyết ra nông nỗi này là do cô ta tham lam thứ không thuộc về mình.

Thấy cô lặng im, Hoắc Vân Thâm ôm cô vào lòng, nâng cằm cô lên, cúi đầu hôn môi cô một cái rồi nói: “Anh thấy em đã quên sạch không còn một mảnh nào rồi, anh nên mang em đi ôn lại chút chuyện cũ mới được.”

“Cái gì?”

Hứa Hi Ngôn chưa kịp phản ứng thì đã bị anh kéo đi.

Hai người ra phòng khách, phát hiện con gái đã ngủ trên sofa.

Hoắc Vân Thâm bế con gái ra ngoài, Hứa Hi Ngôn đuổi theo hỏi: “Này, anh mang con đi luôn hả?”

“Không mang.”

Hoắc Vân Thâm ôm Anh Bảo đến phòng 104 gõ cửa, đợi một lúc thì Diệp Tầm mới ra mở cửa.





“Muộn vậy rồi, hai người đến có việc gì không?”

Diệp Tầm có vẻ hơi bối rối, áo ngủ cũng mặc ngược, lúc nói câu này còn vô thức nhìn vào phòng một cái.

“Phiền cậu chăm sóc Anh Bảo giúp tôi, tôi và Cảnh Hi phải ra ngoài.” Hoặc Vân Thâm kính nhờ.

“...” Mặt Diệp Tầm hơi khó xử, hơi bối rối, suy nghĩ một lúc rồi mới nói: “Được rồi, vậy đưa Anh Bảo cho tôi đi.”

Vừa nhận Anh Bảo xong, trong phòng lại vang lên một giọng nói quen thuộc: “Anh Diệp, anh xong chưa? Nhanh lên đi mà! Người ta đã tắm rửa sạch sẽ rồi đó...”

Hả? Giọng nói này?

Hứa Hi Ngôn và Hoắc Vân Thâm nhìn nhau, hình như đã hiểu được tình huống lúc này.

Hoắc Vân Thâm sâu sắc cảm nhận được rằng chị Ba nhà mình vì anh Diệp này mà đã không cần mặt mũi nữa rồi.

Bình thường Diệp Tầm đối với Hoắc Tam Nghiên đều tỏ vẻ như nước với lửa, bây giờ lại bị Hoắc Vân Thâm bắt gặp, đúng là như tự tát vào mặt mình vậy, xấu hổ muốn độn thổ.





“Được rồi hai người cứ yên tâm giao Anh Bảo cho tôi đi, có chuyện thì mau mau làm đi, tạm biệt!”

Diệp Tầm nói xong, đóng cửa cái “rầm.”

Hoắc Vân Thâm và Hứa Hi Ngôn nhìn nhau cười, anh dắt tay cô nói: “Đi thôi, chúng ta đi làm chuyện chính nào.”

Tại khách sạn Hyatt, phòng 1109.

Hoặc Vân Thâm kéo Hứa Hi Ngôn vào phòng, một mùi hương dìu dịu nhẹ nhàng phả đến.

Dù chưa cắm thẻ để bật đèn nhưng căn phòng vẫn sáng, Hứa Hi Ngôn bước vào mới phát hiện, căn phòng đã được trang trí cực kỳ xinh đẹp.

Xung quanh là những đóa hồng rực rỡ, trên bàn có một giá nến đã được thắp sẵn, trên giường thì trải đầy những cánh hồng đỏ thẫm.

Trên trần nhà có treo vài hình trái tìm, mỗi một cái đều viết “Cảnh Hi anh yêu em” “trọn đời trọn kiếp”.

Nhạc nền nhẹ nhàng êm ái, tất cả những điều này cộng hưởng lại khiến người ta cảm thấy vô cùng lãng mạn.

Trong lòng Hứa Hi Ngôn cực kỳ vui vẻ, xoay người lại hỏi anh, “Anh đã chuẩn bị từ trước rồi hả?”

“Ừm, em thích không?”

Hứa Hi Ngôn gật đầu, Hoắc Vân Thâm bước lên hai bước, ôm cô vào lòng, cằm cọ cọ đỉnh đầu cô, nói, “Xin lỗi vợ, đã làm em phải bị oan ức rồi, bây giờ, chỉ mong là em đừng giận anh nữa.”

“Em đã không còn giận nữa rồi.”

Hứa Hi Ngôn tựa vào ngực anh, lắng nghe tiếng trái tim anh đập mạnh mẽ, trái tim cô cũng bắt đầu loạn nhịp.

Căn phòng quen thuộc, hương vị quen thuộc, làm cô nhớ đến cái đêm hừng hực năm năm trước.

“Cảm ơn em đã tha lỗi cho anh.”

Hoắc Vân Thâm cúi đầu, tìm môi cô, bất chấp hôn lên.

Nụ hôn nhiệt liệt nóng bỏng qua đi, hơi thở của hai người đã rối loạn, Hoắc Vân Thâm bế cô lên, nói, “Vợ ơi, chúng ta đi tắm trước.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.7 /10 từ 286 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status