Thông tin truyện
Chàng rể phế vật
Đánh giá: 7.5/10 từ 44 lượt.
Nội dung truyện Chàng rể phế vật nói về việc Hắn là tồn tại khiến bao người phải sợ hãi khi nhắc tới. Lại vì cô mà đi ở rể, ti tiện như hạt bụi, hèn nhát như đồ bỏ đi, dường như ai cũng có thể đạp hắn dưới chân. Nhưng, lòng chứa dã tâm…Sẽ có ngày, hắn nắm lấy tay cô, dâng cho cô cả thế giới!!!
Lê Kim Huyên cầm báo cáo tin tức, mày nhíu chặt, cô hiểu rõ Thành phố T hơn rất nhiều người... Nhà họ Lê sau lưng Lê Thần Vũ là quái vật khổng lồ, dám giết Lê Thần Vũ chắc chắn không e ngại nhà họ Lê phía sau anh ta.
Nhưng thành phố T sao có thể có loại người này?
“Chém đứt một cái tay của anh ta đối với chúng ta là chuyện tốt, loại người này nên giết.” Tô Hiểu Vân nói.
“Thành phố T nhân tài ẩn dật, phải cẩn thận.” Lê Kim Huyên vẻ mặt nghiêm túc, phun ra một hơi.
Có thể đuổi giết Lê Thần Vũ thì nhất định là cao thủ hàng đầu, cô sống ở thành phố T nhiều năm, thậm chí vẫn không biết là có một nhân vật thế này.
Xem ra thành phố T mặt ngoài yên bình nhưng vẫn ẩn giấu quá nhiều bí mật không muốn người ta biết, ngay cả Lê Kim Huyên cũng rất có thể chỉ là phát hiện một góc của tảng băng trôi.
......
Sân bay Quốc tế thành phố T.
Một bãi đậu máy bay rộng lớn đã bị kéo từng đường cảnh giới, từng chiếc xe cảnh sát theo tiếng còi báo động điên cuồng gào thét mà đến, các nhân viên cảnh sát lao vào sân bay. Bầu không khí trang nghiêm và nồng nặc mùi thuốc súng.
Nhiều lữ khách trong lòng run lên, vẻ mặt thay đổi, trong lòng dấy lên một nỗi lo lắng mãnh liệt.
“Lập tức phong tỏa cửa ra vào, không cho phép tất cả mọi người ra vào!” Một bóng dáng xinh đẹp hùng dũng bước vào sân bay, lạnh lùng quát.
“Dựa vào cái gì? Ông đây con mẹ nó vừa xuống máy bay. Dựa vào cái gì không cho tôi đi?” Một người đàn ông vạm vỡ ôm vali hành lý, vẻ mặt dữ tợn quát.
“Phía trên hạ lệnh cấp tốc điều tra và xử lý vụ án ám sát Lê Thần Vũ ngày hôm qua, nếu như có ai cản trở quấy nhiễu việc điều tra vụ án thì tất cả sẽ bị xử lý như một nghi phạm.” Diệp Thái Linh lạnh lùng mở miệng, khiến vô số lữ khách đột nhiên biến sắc, câm như hến!
“Những người chống lại bắt ngay tại chỗ!” Diệp Thái Linh mạnh mẽ lạnh lùng quát, trong nháy mắt toàn bộ hiện trường khiếp sợ.
Trên bãi đậu máy bay, các nhân viên cảnh sát mặt tái mét đi ra, như thể họ đã nhìn thấy một cảnh tượng khủng khiếp nào đó.
Diệp Thái Linh đi vào sân bay, lúc đi vào bãi đậu máy bay bước chân hơi chậm lại, gương mặt xinh đẹp lộ ra vẻ nặng nề.
“Làm sao có thể...” Diệp Thái Linh thì thào, cho dù đã làm bao nhiêu vụ án lớn, với cảnh tượng trước mắt Diệp Thái Linh cũng lộ ra vẻ không thể tin được.
Đập vào tầm mắt cô là...cảnh hoàng tàn khắp nơi.
Khắp nơi đều là dấu vết của trận chiến để lại, so với những gì họ nhìn thấy dọc đường đến đây thì ngổn ngang khủng khiếp hơn rất nhiều.
“Diệp đội trưởng, tôi không nhận vụ án lớn này được.” Một vị nhân viên cảnh sát tuổi trẻ vừa mới nhận việc sắc mặt trắng bệch, cậu ta còn chưa trải việc đời…trực tiếp nôn.
Đột nhiên đôi mắt Diệp Thái Linh ngưng tụ, cô nhìn thấy một cái hố khổng lồ. Giống như của một con thú dữ to lớn để lại.
Sau khi ánh mắt Diệp Thái Linh đảo qua cái hố khổng lồ đó thì bỗng nhiên sững sờ, giống như bị sét đánh, thân thể mềm mại chấn động.
Cô nhìn thấy một dấu chân. Dấu chân trong hố sâu.
Diệp Thái Linh tê cả da đầu... Điều này sao có thể?
Một số truyện hay cho bạn đọc tiếp
Lê Kim Huyên cầm báo cáo tin tức, mày nhíu chặt, cô hiểu rõ Thành phố T hơn rất nhiều người... Nhà họ Lê sau lưng Lê Thần Vũ là quái vật khổng lồ, dám giết Lê Thần Vũ chắc chắn không e ngại nhà họ Lê phía sau anh ta.
Nhưng thành phố T sao có thể có loại người này?
“Chém đứt một cái tay của anh ta đối với chúng ta là chuyện tốt, loại người này nên giết.” Tô Hiểu Vân nói.
“Thành phố T nhân tài ẩn dật, phải cẩn thận.” Lê Kim Huyên vẻ mặt nghiêm túc, phun ra một hơi.
Có thể đuổi giết Lê Thần Vũ thì nhất định là cao thủ hàng đầu, cô sống ở thành phố T nhiều năm, thậm chí vẫn không biết là có một nhân vật thế này.
Xem ra thành phố T mặt ngoài yên bình nhưng vẫn ẩn giấu quá nhiều bí mật không muốn người ta biết, ngay cả Lê Kim Huyên cũng rất có thể chỉ là phát hiện một góc của tảng băng trôi.
......
Sân bay Quốc tế thành phố T.
Một bãi đậu máy bay rộng lớn đã bị kéo từng đường cảnh giới, từng chiếc xe cảnh sát theo tiếng còi báo động điên cuồng gào thét mà đến, các nhân viên cảnh sát lao vào sân bay. Bầu không khí trang nghiêm và nồng nặc mùi thuốc súng.
Nhiều lữ khách trong lòng run lên, vẻ mặt thay đổi, trong lòng dấy lên một nỗi lo lắng mãnh liệt.
“Lập tức phong tỏa cửa ra vào, không cho phép tất cả mọi người ra vào!” Một bóng dáng xinh đẹp hùng dũng bước vào sân bay, lạnh lùng quát.
“Dựa vào cái gì? Ông đây con mẹ nó vừa xuống máy bay. Dựa vào cái gì không cho tôi đi?” Một người đàn ông vạm vỡ ôm vali hành lý, vẻ mặt dữ tợn quát.
“Phía trên hạ lệnh cấp tốc điều tra và xử lý vụ án ám sát Lê Thần Vũ ngày hôm qua, nếu như có ai cản trở quấy nhiễu việc điều tra vụ án thì tất cả sẽ bị xử lý như một nghi phạm.” Diệp Thái Linh lạnh lùng mở miệng, khiến vô số lữ khách đột nhiên biến sắc, câm như hến!
“Những người chống lại bắt ngay tại chỗ!” Diệp Thái Linh mạnh mẽ lạnh lùng quát, trong nháy mắt toàn bộ hiện trường khiếp sợ.
Trên bãi đậu máy bay, các nhân viên cảnh sát mặt tái mét đi ra, như thể họ đã nhìn thấy một cảnh tượng khủng khiếp nào đó.
Diệp Thái Linh đi vào sân bay, lúc đi vào bãi đậu máy bay bước chân hơi chậm lại, gương mặt xinh đẹp lộ ra vẻ nặng nề.
“Làm sao có thể...” Diệp Thái Linh thì thào, cho dù đã làm bao nhiêu vụ án lớn, với cảnh tượng trước mắt Diệp Thái Linh cũng lộ ra vẻ không thể tin được.
Đập vào tầm mắt cô là...cảnh hoàng tàn khắp nơi.
Khắp nơi đều là dấu vết của trận chiến để lại, so với những gì họ nhìn thấy dọc đường đến đây thì ngổn ngang khủng khiếp hơn rất nhiều.
“Diệp đội trưởng, tôi không nhận vụ án lớn này được.” Một vị nhân viên cảnh sát tuổi trẻ vừa mới nhận việc sắc mặt trắng bệch, cậu ta còn chưa trải việc đời…trực tiếp nôn.
Đột nhiên đôi mắt Diệp Thái Linh ngưng tụ, cô nhìn thấy một cái hố khổng lồ. Giống như của một con thú dữ to lớn để lại.
Sau khi ánh mắt Diệp Thái Linh đảo qua cái hố khổng lồ đó thì bỗng nhiên sững sờ, giống như bị sét đánh, thân thể mềm mại chấn động.
Cô nhìn thấy một dấu chân. Dấu chân trong hố sâu.
Diệp Thái Linh tê cả da đầu... Điều này sao có thể?
Một số truyện hay cho bạn đọc tiếp
- Gió ấm không bằng anh thâm tình
- Thợ rèn huyền thoại Overgeared
- Một thai 6 tiểu bảo bảo - Tổng tài daddy bị tra tấn
- Cưng chiều vợ nhỏ trời ban
- Này bác sĩ hư hỏng em yêu anh
- Vương phi đa tài đa nghệ
- Tam thốn nhân gian
- Ma đế truyền kỳ
- Cưng chiều cô vợ quân nhân
- Cuồng thám
- Cục cưng có chiêu
- Cô vợ thần bí muốn chạy đâu
- Phu nhân em thật hư hỏng
- Lãi được bé yêu
- Triền miên sau ly hôn
- Giường anh chia em một nửa
- Nhà có manh thê cưng chiều
- Hẹn kiếp sau gặp lại chàng
- Cây kim sợi chỉ
- Chàng rể đại gia
- Chọc tức vợ yêu - Mua một tặng một
- Thay chị lấy chồng
- Ông bố bỉm sữa siêu cấp
- Đức Phật và nàng (Rất hay!)
- Bà chủ cực phẩm của tôi
- Ám hương
- Long tế
- Vợ boss là công chúa
- Siêu đại gia trong trường học
- Tay ôm con tay ôm vợ
- Chàng rể phi thường
- Yêu anh từ trang giấy
- Chàng rể cực phẩm
- Boss nữ hoàn mỹ
- Cận vệ của người đẹp
- Long vệ siêu đẳng
- Long tế chí tôn
- Long thần tại đô
- Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
- Trọng sinh hào môn: Anh hai đừng chạy!
- Linh vũ thiên hạ
- Cô vợ tái sinh
- Người thừa kế hào môn
- Phàm nhân tu tiên
- Bách luyện thành thần
- Ma đạo tổ sư
- Kết hôn chớp nhoáng tổng tài ly hôn đi
- Tình nhân của tổng tài
- Vệ sĩ bất đắc dĩ
- Thần y ở rể
- Cô dâu bị chiếm đoạt
- Em là thế giới của anh
- Đệ nhất sủng
Danh sách chương
- Chương 302: Anh ta đã là cảnh giới trong truyền thuyết!
- Chương 303: Vác đao tới!
- CHƯƠNG 304: CHIẾN ĐẦU KỊCH LIỆT
- CHƯƠNG 305: LONG!
- CHƯƠNG 306: CHỌC GIẬN TÔI HẬU QUẢ RÁT NGHIÊM TRỌNG!
- CHƯƠNG 307: GIẬN DỮ!
- CHƯƠNG 308: KÌNH ĐỊCH XUẤT HIỆN!
- CHƯƠNG 309: SÓNG GIÓ NÓI LÊN Kinh quay người, đi về phía thang máy.
- CHƯƠNG 310: NGUYÊN NHÂN NHÂN VẬT LỚN ĐẾN
- CHƯƠNG 311: CHỈ MỘT LỜI XIN LỖI MÀ ĐÃ MUỐN CHO QUA SAO?
- CHƯƠNG 312: VÁN CƯỢC SINH TỬ!
- CHƯƠNG 313: TÙY TIỆN CHỌN VÀI KHỐI CŨNG CÓ THỂ NGHIÊN NÁT ANH!
- CHƯƠNG 314: TÔI CHỈ MAY MẮN THÔI!
- CHƯƠNG 315: HÃM HẠI!
- CHƯƠNG 316: TỨC ĐẾN MỨC HỘC MÁU!
- CHƯƠNG 317: ĐÂY CHỈ LÀ HIỂU LÀM
- CHƯƠNG 318: NỮ THẦN LIVESTREAM
- CHƯƠNG 319: NỮ THẦN TỔNG GIÁM ĐỐC NỔI GIẬN GHEN TUÔNG!
- CHƯƠNG 320: BẪY TRÍ MẠNG
- CHƯƠNG 321: ĐỨNG SAU LƯNG ANH!
- CHƯƠNG 322: CHẾT LÀ NIỀM VINH HẠNH CỦA ANH!
- CHƯƠNG 323: THUỐC CẤM
- CHƯƠNG 324: LONG VƯƠNG PHONG LƯU!
- CHƯƠNG 325: ĐÓ LÀ SỮA!
- CHƯƠNG 326: MỘT TÊN GỌI KHÔNG ĐỦ TƯ CÁCH MÀ THÔI!
- CHƯƠNG 327: TƯ CÁCH!
- CHƯƠNG 328: MÀY LÀ KẺ TÀN PHẾ!
- CHƯƠNG 329: NGAY CẢ MỘT NGƯỜI PHỤ NỮ CŨNG KHÔNG ĐÁNH LẠI ĐƯỢC!
- CHƯƠNG 330: GIẾT TRẦN XUÂN ĐỘ!
- CHƯƠNG 331: MỤC TIÊU NHỎ BA TRĂM TỶ
- CHƯƠNG 332: NGƯỜI HAI THẾ GIỚI!
- CHƯƠNG 333: MUỐN THẮNG BA TRĂM TỶ?
- CHƯƠNG 334: MỜI TRƯỞNG LÃO RA TAY
- CHƯƠNG 335: NGAY CẢ SỢI LÔNG CŨNG KHÔNG NĂM VỮNG!
- CHƯƠNG 336: AI MỚI LÀ?
- CHƯƠNG 337: NGAY CẢ VÕ ĐANG CŨNG DÁM ĐÁNH!
- CHƯƠNG 338: MỘT CHƯỞNG ĐÁNH BAY VÀO TRONG TƯỜNG!
- CHƯƠNG 339: GẶP LẠI NỮ THẦN LIVESTEAM
- CHƯƠNG 340: CHỈ LÀ MỘT TÊN ĐÀN BÀ MÀ THÔI!
- CHƯƠNG 341: CƠN GIẬN CỦA NỮ THẦN!
- CHƯƠNG 342: ĐÁNH CHO TÀN PHẾ
- CHƯƠNG 343: TRONG MẮT KHÔNG CÓ Al!
- CHƯƠNG 344: CẬU TRẦN!
- CHƯƠNG 345: BIẾN CÓ BẤT NGỜ
- CHƯƠNG 346: PHONG TỎA THÀNH PHỐ
- CHƯƠNG 347: THIÊN ĐƯỜNG CÓ LỐI NGƯƠI KHÔNG ĐI
- CHƯƠNG 348: CƠN GIẬN CỦA LONG VƯƠNG!
- CHƯƠNG 349: THAY TRỜI HÀNH ĐẠO!
- CHƯƠNG 350: RUN RẨY
- CHƯƠNG 351: KHÔNG XỨNG LÀM NGƯỜI!