Thông tin truyện
Con thiên tài và bố tổng tài
Đánh giá: 8.7/10 từ 18 lượt.
Truyện Con thiên tài và bố tổng tài kể về Người vợ tào khang Đường Thi bị đẩy vào ngục tù bởi vì cô đã nhẫn tâm giết chết An Mật, cô người yêu thầm kín của Bạc Dạ chồng mình.
5 năm sau, cô sống cuộc đời mới bên đứa con trai Đường Duy thông minh, lém lỉnh. Cô thề rằng sẽ không nhu nhược để người khác cướp mất những thứ vốn thuộc về cô, cũng như chà đạp cô như trước đây.
Nhưng người đàn ông Bạc Dạ thâm trầm lại từng bước tiếp cận cô, vừa hận cô tàn độc lại vừa yêu cô bởi nét chân phương. Nhưng mà...
“Tôi muốn cả nhà họ Đường cô phải chôn cùng với An Mật!” Người đàn ông lạnh lùng và tàn nhẫn tuyên bố một sự thật: “Từ ngày mai, nhà họ Đường sẽ phải sống trong địa ngục! Đường Hoan ngã xuống giường, cả người không ngừng run rấy. Cô nhìn người đàn ông có khuôn mặt mê người ở trước mặt với ngũ quan sâu sắc lạnh thấu sương, vẫn là dáng vẻ mà cô yêu sâu sắc, nhưng đột nhiên cô cảm thấy không nhìn rõ anh nữa.
Năm năm yêu thầm, năm năm hôn nhân, cô cũng đã để lại một dấu ấn dài trong cuộc đời anh, nhưng bây giờ chỉ vì một tội danh có lẽ có, mà anh muốn đấy cô xuống vực thẳm.
“Một mình tôi còn không đủ sao?” Đường Hoan hướng đôi mắt đỏ hoe nhìn về phía Bạc Dạ: “Tại sao lại muốn ra tay với nhà họ Đường! Bố mẹ tôi đối xử với anh như con đẻ, nhà họ Đường chúng tôi đã làm gì có lỗi với anh chứ?” “Cái chết của An Mật chính là chuyện có lỗi nhất mà nhà họ Đường đã làm với tôi.
Bạc Dạ bóp cãm Đường Thi một cách tàn nhẫn và cười như một con ác quỷ mới chui lên từ địa ngục: “Dùng thủ đoạn ép tôi cưới cô còn chưa đủ, bây giờ ngay cả mạng sống của cô ấy cũng muốn lấy đi, Đường Thi, suy cho cùng tôi vẫn không tàn nhẫn bắng côi”
Giống như bị tạt một gáo nước lạnh vào mặt, Đường Thi không ngừng run rẩy: “Trong mắt anh tôi là người như vậy sao?” “Trong mắt tôi?” Bạc Dạ như thể nghe phải một câu nói đùa, anh liếc nhìn khuôn mặt của Đường Thi với đôi mắt đầy thù.
“Cô cũng xứng đáng lọt vào mắt tôi sao? Đường Thi, có phải cô quá đề cao bản thân mình rồi không? Bắt đầu từ hôm nay, cô sẽ phải trả giá cho.
cái chết của An Mật!” Bên ngoài trời bắt đầu mưa to, những hạt mưa rơi xuống cửa sổ phát ra những âm thanh lanh lảnh, cùng với tiếng mưa ngày càng lớn, trái tìm của Đường Thi cũng dần trở nên lạnh lẽo, cô thì thầm với anh bằng ngữ khí đau đớn đến cực điềm: “Bạc.
Dạ, nếu như có một ngày anh nhận ra anh có lỗi với tôi…
Trong lòng Bạc Dạ đột nhiên cảm thấy có chút chua chát, nhưng rất nhanh anh đã khôi phục lại dáng vẻ tàn nhẫn đó, đôi mắt mang theo một sự: căm ghét rõ ràng: “Có lỗi với cô sao? Đường Thi, cả đời này, là cô có lỗi với tôi!”
Đúng lúc đó có một tiếng sấm sét vang lên, khiến hai tai Đường Thì ù đi! Đột nhiên cô mất hết sức lực và lùi lại hai bước, cùng với tiếng mưa ngày càng lớn, nước mắt của cô không ngừng trào ra. Người đàn ông ở bên cạnh cầm lấy hợp đồng và đá cửa rời đi. Khoảnh khắc cánh cửa bị đóng lại, giống như hai thế giới hoàn toàn bị cách ly.
Kể từ đó, thế giới của cô hoàn toàn sụp đổ.
5 năm sau, cô sống cuộc đời mới bên đứa con trai Đường Duy thông minh, lém lỉnh. Cô thề rằng sẽ không nhu nhược để người khác cướp mất những thứ vốn thuộc về cô, cũng như chà đạp cô như trước đây.
Nhưng người đàn ông Bạc Dạ thâm trầm lại từng bước tiếp cận cô, vừa hận cô tàn độc lại vừa yêu cô bởi nét chân phương. Nhưng mà...
“Tôi muốn cả nhà họ Đường cô phải chôn cùng với An Mật!” Người đàn ông lạnh lùng và tàn nhẫn tuyên bố một sự thật: “Từ ngày mai, nhà họ Đường sẽ phải sống trong địa ngục! Đường Hoan ngã xuống giường, cả người không ngừng run rấy. Cô nhìn người đàn ông có khuôn mặt mê người ở trước mặt với ngũ quan sâu sắc lạnh thấu sương, vẫn là dáng vẻ mà cô yêu sâu sắc, nhưng đột nhiên cô cảm thấy không nhìn rõ anh nữa.
Năm năm yêu thầm, năm năm hôn nhân, cô cũng đã để lại một dấu ấn dài trong cuộc đời anh, nhưng bây giờ chỉ vì một tội danh có lẽ có, mà anh muốn đấy cô xuống vực thẳm.
“Một mình tôi còn không đủ sao?” Đường Hoan hướng đôi mắt đỏ hoe nhìn về phía Bạc Dạ: “Tại sao lại muốn ra tay với nhà họ Đường! Bố mẹ tôi đối xử với anh như con đẻ, nhà họ Đường chúng tôi đã làm gì có lỗi với anh chứ?” “Cái chết của An Mật chính là chuyện có lỗi nhất mà nhà họ Đường đã làm với tôi.
Bạc Dạ bóp cãm Đường Thi một cách tàn nhẫn và cười như một con ác quỷ mới chui lên từ địa ngục: “Dùng thủ đoạn ép tôi cưới cô còn chưa đủ, bây giờ ngay cả mạng sống của cô ấy cũng muốn lấy đi, Đường Thi, suy cho cùng tôi vẫn không tàn nhẫn bắng côi”
Giống như bị tạt một gáo nước lạnh vào mặt, Đường Thi không ngừng run rẩy: “Trong mắt anh tôi là người như vậy sao?” “Trong mắt tôi?” Bạc Dạ như thể nghe phải một câu nói đùa, anh liếc nhìn khuôn mặt của Đường Thi với đôi mắt đầy thù.
“Cô cũng xứng đáng lọt vào mắt tôi sao? Đường Thi, có phải cô quá đề cao bản thân mình rồi không? Bắt đầu từ hôm nay, cô sẽ phải trả giá cho.
cái chết của An Mật!” Bên ngoài trời bắt đầu mưa to, những hạt mưa rơi xuống cửa sổ phát ra những âm thanh lanh lảnh, cùng với tiếng mưa ngày càng lớn, trái tìm của Đường Thi cũng dần trở nên lạnh lẽo, cô thì thầm với anh bằng ngữ khí đau đớn đến cực điềm: “Bạc.
Dạ, nếu như có một ngày anh nhận ra anh có lỗi với tôi…
Trong lòng Bạc Dạ đột nhiên cảm thấy có chút chua chát, nhưng rất nhanh anh đã khôi phục lại dáng vẻ tàn nhẫn đó, đôi mắt mang theo một sự: căm ghét rõ ràng: “Có lỗi với cô sao? Đường Thi, cả đời này, là cô có lỗi với tôi!”
Đúng lúc đó có một tiếng sấm sét vang lên, khiến hai tai Đường Thì ù đi! Đột nhiên cô mất hết sức lực và lùi lại hai bước, cùng với tiếng mưa ngày càng lớn, nước mắt của cô không ngừng trào ra. Người đàn ông ở bên cạnh cầm lấy hợp đồng và đá cửa rời đi. Khoảnh khắc cánh cửa bị đóng lại, giống như hai thế giới hoàn toàn bị cách ly.
Kể từ đó, thế giới của cô hoàn toàn sụp đổ.
Danh sách chương
- Chương 1401: Quá khứ đã qua, yêu lại từ đầu
- Chương 1402: Không phải phản bội, chỉ là muốn thông suốt
- Chương 1403: Ba đưa chủ ý, con trai làm theo
- Chương 1404: Vận mệnh xoay vần, hai †a đối mặt
- Chương 1405: Lần đầu gặp mặt, là bạn trai cô
- Chương 1406: Người lạnh lùng là cô, người cầu xin sự tha thứ là cậu
- Chương 1407: Điều cô hối hận nhất là không ra tay độc hơn
- Chương 1408: Trong đêm đen đặc, có người thăm dò
- Chương 1409: Đừng mở tưởng đến việc quấy rầy hạnh phúc của Tô Nhan nữa
- Chương 1410: Em muốn anh phải làm như thế nào đây
- Chương 1411: Cậu ta cũng sắp không nhịn được nữa
- Chương 1412: Cả đời cậu ta cũng chỉ là người nhà của cô mà thôi
- Chương 1413: Gặp người lớn, có hơi giật mình
- Chương 1414: Là tôi làm phiền mọi người, quá đường đột rồi
- Chương 1415: Cả thế giới đều biết, ngoại trừ anh
- Chương 1416: Hợp tác với nhau để tìm kiếm tình yêu
- Chương 1417: Cảm giác thất bại của cậu đến từ đâu?
- Chương 1418: Trống trải và lạnh lẽo.
- Chương 1419: Ở bên cạnh Trì Liệt hạnh phúc đến vậy à?
- Chương 1420: Thay đổi thái độ vì hối hận
- Chương 1421: Nếu anh yêu em, còn kịp không?
- Chương 1422: Tôi không hề có yêu cầu gì với anh
- Chương 1423: Vẽ tình là ngục tù, không có lối thoát
- Chương 1424: Những lời này quá tàn nhẫn rồi
- Chương 1425: Nếu cô làm được thì cứ ra tay với cô ấy thử xem
- Chương 1426: Cậu ta có một suy nghĩ mãnh liệt là muốn hôn cô
- Chương 1427: Đây mới là nhà của chị
- Chương 1428: Thời tiết trở lạnh rồi, lập danh sách thôi
- Chương 1429: Chưa từng gặp mặt và quen biết
- Chương 1430: Ngược vợ nhất thời, vợ ngược cả đời
- Chương 1431: Con bài mặc cả, chỉ vì yêu
- Chương 1432: Không phải tha thứ, cũng không phải buông xuống
- Chương 1433: Đúng, cháu yêu cô ấy
- Chương 1434: Muốn thắng phải không từ thủ đoạn
- Chương 1435: Đường Duy, cậu có biết xấu hổ không vậy?
- Chương 1436: Từ Dao đến nhà, tôi muốn gặp cô!
- Chương 1437: Thứ này là để cho người ăn sao?
- Chương 1438: Anh nằm mơ à, mau cút đi.
- Chương 1439: Coi cửa kỹ, đóng cửa đánh chó!
- Chương 1440: Tôi cũng có món nợ muốn tính với cô
- Chương 1441: Sâu thẳm trong trái tim, là sự ghen tuông
- Chương 1442: Cậu điên rồi, ghen tuông sao?
- Chương 1443: Đừng để cô ấy làm điều gì đó ngu ngốc
- Chương 1444: Gió tanh mưa máu Là em gọi Nhậm Cầu?”
- Chương 1445: Hôm nay cũng muốn xem ai dám ngăn cản tôi
- Chương 1446: Cuối cùng thì bây giờ Tô Nhan có thể đứng lên rồi
- Chương 1447: Chẳng qua cô chỉ là đồ giả nhân giả nghĩa
- Chương 1448: Đến lượt anh bị em hận
- Chương 1449: Đồng đội óc heo, có biết nói chuyện không hả?
- Chương 1450: Không còn là cảng tránh gió của cô