Thông tin truyện
Con thiên tài và bố tổng tài
Đánh giá: 8.7/10 từ 18 lượt.
Truyện Con thiên tài và bố tổng tài kể về Người vợ tào khang Đường Thi bị đẩy vào ngục tù bởi vì cô đã nhẫn tâm giết chết An Mật, cô người yêu thầm kín của Bạc Dạ chồng mình.
5 năm sau, cô sống cuộc đời mới bên đứa con trai Đường Duy thông minh, lém lỉnh. Cô thề rằng sẽ không nhu nhược để người khác cướp mất những thứ vốn thuộc về cô, cũng như chà đạp cô như trước đây.
Nhưng người đàn ông Bạc Dạ thâm trầm lại từng bước tiếp cận cô, vừa hận cô tàn độc lại vừa yêu cô bởi nét chân phương. Nhưng mà...
“Tôi muốn cả nhà họ Đường cô phải chôn cùng với An Mật!” Người đàn ông lạnh lùng và tàn nhẫn tuyên bố một sự thật: “Từ ngày mai, nhà họ Đường sẽ phải sống trong địa ngục! Đường Hoan ngã xuống giường, cả người không ngừng run rấy. Cô nhìn người đàn ông có khuôn mặt mê người ở trước mặt với ngũ quan sâu sắc lạnh thấu sương, vẫn là dáng vẻ mà cô yêu sâu sắc, nhưng đột nhiên cô cảm thấy không nhìn rõ anh nữa.
Năm năm yêu thầm, năm năm hôn nhân, cô cũng đã để lại một dấu ấn dài trong cuộc đời anh, nhưng bây giờ chỉ vì một tội danh có lẽ có, mà anh muốn đấy cô xuống vực thẳm.
“Một mình tôi còn không đủ sao?” Đường Hoan hướng đôi mắt đỏ hoe nhìn về phía Bạc Dạ: “Tại sao lại muốn ra tay với nhà họ Đường! Bố mẹ tôi đối xử với anh như con đẻ, nhà họ Đường chúng tôi đã làm gì có lỗi với anh chứ?” “Cái chết của An Mật chính là chuyện có lỗi nhất mà nhà họ Đường đã làm với tôi.
Bạc Dạ bóp cãm Đường Thi một cách tàn nhẫn và cười như một con ác quỷ mới chui lên từ địa ngục: “Dùng thủ đoạn ép tôi cưới cô còn chưa đủ, bây giờ ngay cả mạng sống của cô ấy cũng muốn lấy đi, Đường Thi, suy cho cùng tôi vẫn không tàn nhẫn bắng côi”
Giống như bị tạt một gáo nước lạnh vào mặt, Đường Thi không ngừng run rẩy: “Trong mắt anh tôi là người như vậy sao?” “Trong mắt tôi?” Bạc Dạ như thể nghe phải một câu nói đùa, anh liếc nhìn khuôn mặt của Đường Thi với đôi mắt đầy thù.
“Cô cũng xứng đáng lọt vào mắt tôi sao? Đường Thi, có phải cô quá đề cao bản thân mình rồi không? Bắt đầu từ hôm nay, cô sẽ phải trả giá cho.
cái chết của An Mật!” Bên ngoài trời bắt đầu mưa to, những hạt mưa rơi xuống cửa sổ phát ra những âm thanh lanh lảnh, cùng với tiếng mưa ngày càng lớn, trái tìm của Đường Thi cũng dần trở nên lạnh lẽo, cô thì thầm với anh bằng ngữ khí đau đớn đến cực điềm: “Bạc.
Dạ, nếu như có một ngày anh nhận ra anh có lỗi với tôi…
Trong lòng Bạc Dạ đột nhiên cảm thấy có chút chua chát, nhưng rất nhanh anh đã khôi phục lại dáng vẻ tàn nhẫn đó, đôi mắt mang theo một sự: căm ghét rõ ràng: “Có lỗi với cô sao? Đường Thi, cả đời này, là cô có lỗi với tôi!”
Đúng lúc đó có một tiếng sấm sét vang lên, khiến hai tai Đường Thì ù đi! Đột nhiên cô mất hết sức lực và lùi lại hai bước, cùng với tiếng mưa ngày càng lớn, nước mắt của cô không ngừng trào ra. Người đàn ông ở bên cạnh cầm lấy hợp đồng và đá cửa rời đi. Khoảnh khắc cánh cửa bị đóng lại, giống như hai thế giới hoàn toàn bị cách ly.
Kể từ đó, thế giới của cô hoàn toàn sụp đổ.
5 năm sau, cô sống cuộc đời mới bên đứa con trai Đường Duy thông minh, lém lỉnh. Cô thề rằng sẽ không nhu nhược để người khác cướp mất những thứ vốn thuộc về cô, cũng như chà đạp cô như trước đây.
Nhưng người đàn ông Bạc Dạ thâm trầm lại từng bước tiếp cận cô, vừa hận cô tàn độc lại vừa yêu cô bởi nét chân phương. Nhưng mà...
“Tôi muốn cả nhà họ Đường cô phải chôn cùng với An Mật!” Người đàn ông lạnh lùng và tàn nhẫn tuyên bố một sự thật: “Từ ngày mai, nhà họ Đường sẽ phải sống trong địa ngục! Đường Hoan ngã xuống giường, cả người không ngừng run rấy. Cô nhìn người đàn ông có khuôn mặt mê người ở trước mặt với ngũ quan sâu sắc lạnh thấu sương, vẫn là dáng vẻ mà cô yêu sâu sắc, nhưng đột nhiên cô cảm thấy không nhìn rõ anh nữa.
Năm năm yêu thầm, năm năm hôn nhân, cô cũng đã để lại một dấu ấn dài trong cuộc đời anh, nhưng bây giờ chỉ vì một tội danh có lẽ có, mà anh muốn đấy cô xuống vực thẳm.
“Một mình tôi còn không đủ sao?” Đường Hoan hướng đôi mắt đỏ hoe nhìn về phía Bạc Dạ: “Tại sao lại muốn ra tay với nhà họ Đường! Bố mẹ tôi đối xử với anh như con đẻ, nhà họ Đường chúng tôi đã làm gì có lỗi với anh chứ?” “Cái chết của An Mật chính là chuyện có lỗi nhất mà nhà họ Đường đã làm với tôi.
Bạc Dạ bóp cãm Đường Thi một cách tàn nhẫn và cười như một con ác quỷ mới chui lên từ địa ngục: “Dùng thủ đoạn ép tôi cưới cô còn chưa đủ, bây giờ ngay cả mạng sống của cô ấy cũng muốn lấy đi, Đường Thi, suy cho cùng tôi vẫn không tàn nhẫn bắng côi”
Giống như bị tạt một gáo nước lạnh vào mặt, Đường Thi không ngừng run rẩy: “Trong mắt anh tôi là người như vậy sao?” “Trong mắt tôi?” Bạc Dạ như thể nghe phải một câu nói đùa, anh liếc nhìn khuôn mặt của Đường Thi với đôi mắt đầy thù.
“Cô cũng xứng đáng lọt vào mắt tôi sao? Đường Thi, có phải cô quá đề cao bản thân mình rồi không? Bắt đầu từ hôm nay, cô sẽ phải trả giá cho.
cái chết của An Mật!” Bên ngoài trời bắt đầu mưa to, những hạt mưa rơi xuống cửa sổ phát ra những âm thanh lanh lảnh, cùng với tiếng mưa ngày càng lớn, trái tìm của Đường Thi cũng dần trở nên lạnh lẽo, cô thì thầm với anh bằng ngữ khí đau đớn đến cực điềm: “Bạc.
Dạ, nếu như có một ngày anh nhận ra anh có lỗi với tôi…
Trong lòng Bạc Dạ đột nhiên cảm thấy có chút chua chát, nhưng rất nhanh anh đã khôi phục lại dáng vẻ tàn nhẫn đó, đôi mắt mang theo một sự: căm ghét rõ ràng: “Có lỗi với cô sao? Đường Thi, cả đời này, là cô có lỗi với tôi!”
Đúng lúc đó có một tiếng sấm sét vang lên, khiến hai tai Đường Thì ù đi! Đột nhiên cô mất hết sức lực và lùi lại hai bước, cùng với tiếng mưa ngày càng lớn, nước mắt của cô không ngừng trào ra. Người đàn ông ở bên cạnh cầm lấy hợp đồng và đá cửa rời đi. Khoảnh khắc cánh cửa bị đóng lại, giống như hai thế giới hoàn toàn bị cách ly.
Kể từ đó, thế giới của cô hoàn toàn sụp đổ.
Danh sách chương
- Chương 1451: Trốn sau lưng cậu ta, quá chướng mắt
- Chương 1452: Yêu sâu đậm, không ai khác chính là cậu
- Chương 1453: Không thể bảo vệ, chỉ có thể khắc phục hậu quả
- Chương 1454: Từ Dao khóc la, cố ý diễn kịch
- Chương 1455: Tính sổ với cô, tuyệt đối không dễ dàng bỏ qua!
- Chương 1456: Một thân một mình làm sao chống đỡ nổi?
- Chương 1457: Thêm dầu vào lửa, làm gì có lý đó?
- Chương 1458: Biện pháp mới, thủ thuật mới
- Chương 1459: Lôi kéo bề trên còn ra thể thống gì nữa chứ?
- Chương 1460: Chi bằng mời cô ta đến cùng nhau đối chất
- Chương 1461: Để tôi xem cô còn có thể làm ra những chuyện gì nữa
- Chương 1462: Xong rồi xong rồi. Đánh rồi đánh rồi
- Chương 1463: Thật không biết xấu hổ, tự bảo vệ mình!
- Chương 1464: Kéo dài thời gian, chờ Bạc Dạ đến
- Chương 1465: Tỏ rõ lập trường, Bạc Dạ giúp cô!
- Chương 1466: Tô Nhan, đến đây
- Chương 1467: Ác ý đôi khi là sát ý
- Chương 1468: Những món nợ cũ, tính luôn một thể
- Chương 1469: Nghe nói cô muốn tìm tôi tính sổ?
- Chương 1470: Bằng chứng quyết định là video giám sát
- Chương 1471: Phường diễn xuất, tranh giành từng giây phút
- Chương 1472: Nguy hiểm, có người đã ngăn lại
- Chương 1473: Bằng chứng đã bị huỷ, không cần lo lắng.
- Chương 1474: Địa ngục cũng hóa thành thiên đường
- Chương 1475: Chỉ cần tốt cho cô, biển lửa cũng không màng
- Chương 1476: Thân thể bằng xương bằng thịt, giao phó tất cả mọi thứ
- Chương 1477: Trả thù, nâng cao cảnh giác
- Chương 1478: Thế này anh vừa lòng chưa?
- Chương 1479: Anh nguyện ý biến thế giới thành địa ngục
- Chương 1480: Xung đột quyết đấu, khoảnh khắc tiến lên
- Chương 1481: Cô không sợ tôi, vậy cô có sợ chết không?
- Chương 1482: Cô có xin lỗi hay không?
- Chương 1483: Đừng khóc, đi báo thù đi
- Chương 1484: Con không muốn lại liên lụy mọi người
- Chương 1485: Ai cũng đừng hòng ngăn cản tôi
- Chương 1486: Không cần biện hộ, tôi không thể tha thứ
- Chương 1487: Tại sao năm đó không ai lên tiếng?
- Chương 1488: Ông trời có mắt, cậu sẽ gặp quả báo
- Chương 1489: Giả thiết tất cả mọi chuyện, đều đến quá trễ
- Chương 1490: Hoặc là chết hoặc là quên đi
- Chương 1491: Nếu mọi chuyện vẫn quay về nguyên trạng như ban đầu thì tốt rồi
- Chương 1492: Tôi còn có thể tin tưởng anh không
- Chương 1493: Chịu áp lực, đến đây xin lỗi
- Chương 1494: Có lẽ anh đã thật sự thay đổi rồi
- Chương 1495: Tô Nhan vẫn luôn mở sẵn một con đường cho anh quay về
- Chương 1496: Hình như Tô Nhan không yêu cháu
- Chương 1497: Rối tung rối mù, cá chết rách lưới
- Chương 1498: Kinh thiên động địa, lạc vào trần ai
- Chương 1499: Việc cuối cùng, đừng nhúng tay vào nữa
- Chương 1500: Tôi của bây giờ đã không còn xứng nữa