Thông tin truyện
Cưng chiều vợ yêu phúc hắc dễ thương
Đánh giá: 8.5/10 từ 1 lượt.
Trước mười lăm tuổi Mặc Khuynh Thành rất hạnh phúc, có gia thế khiến người ta hâm mộ và người nhà thương yêu.
Sau mười lăm tuổi của Mặc Khuynh Thành toàn là bi thương, gặp hai kẻ cặn bã, một kẻ lăm le muốn lật đổ cô, một kẻ bày mưu tính kế, hận không thể chiếm lấy tất cả của cô.
Vậy nên, năm hai mươi bốn tuổi, Mặc Khuynh Thành bị hại, phải nhảy xuống biển tự sát.
Trở về năm mười sáu tuổi, cô thề phải cuồng ngược* cặn bã! (*mặc sức ngược đãi)
Chẳng phải là giả mạo cô sao, trực tiếp kéo ả xuống ngựa, khiến ả ngã tan xương nát thịt!
Không phải muốn gia nhập vào giới nghệ sĩ sao? Thật có lỗi, hạ gục hắn trong giây lát!
Chỉ là, vì sao lại có vài thứ thay đổi như vậy?
Mặc Dận: "Cục cưng, ngược bọn họ đâu cần em ra tay."
Mặc Dận: "Cục cưng, em xuất hiện, khiến tôi biết được ý nghĩa tồn tại của mình."
Mặc Dận: "Cục cưng, em là của riêng mình tôi..."
Mặc Khuynh Thành: "..." Cục cưng không nghĩ như vậy, cục cưng không biết gì hết, mọi người thương yêu nhau chẳng phải rất tốt sao!!!
Trích đoạn thứ nhất:
"Khuynh Thành, em không cố ý tranh giành anh Thụy với chị." Mỗ nữ nước mắt đầy mặt.
Mặc Khuynh Thành nói: "Không cần tranh, hắn chưa bao giờ là của tôi."
"Khuynh Thành, em biết chị cố ý nói như vậy, chị đánh em, mắng em đều được, chỉ cần chị có thể tha thứ cho em."
Mặc Khuynh Thành trực tiếp trợn mắt xem thường, đồng chí Bạch Liên Hoa, ảo tưởng cũng là bệnh, đừng từ chối điều trị!
"Cục cưng, em chờ tôi có sốt ruột không?" Một người ngồi vào bên cạnh Mặc Khuynh Thành.
"Không có, vừa vặn xem Bạch Liên Hoa khóc lóc kể lể diễn trò."
Trích đoạn thứ hai:
"Cục cưng! Kịch bản này không được!" Mặc Dận liều mạng nhìn chằm chằm kịch bản kia.
"Vậy bản này?"
"Không được!"
"Bản này?"
"Vẫn không được."
"....Vậy phải là bản như thế nào?"
Mặc Dận rút kịch bản đã sớm xem trọng ra.
"Bản này đi."
"..." Hóa ra là lão gia ngài muốn tìm một kịch bản không có động tác thân mật nào?!
Trích đoạn thứ 3:
"Ba ba, đây là ma ma sao?" Bánh bao chỉ người trên tivi hỏi.
"Đúng vậy, ma ma xinh đẹp không?" Mặc Dận vuốt vuốt đầu bánh bao.
Bánh bao không nói chuyện, cắn môi, nhìn nhìn ba ba, rồi lại nhìn nhìn tivi, cuối cùng nói một câu: "Ba ba, con cảm thấy ma ma mới là ba ba!"
Mặc Dận không phản bác được, lão bà quá mạnh mẽ cũng là một loại tội!
Sau mười lăm tuổi của Mặc Khuynh Thành toàn là bi thương, gặp hai kẻ cặn bã, một kẻ lăm le muốn lật đổ cô, một kẻ bày mưu tính kế, hận không thể chiếm lấy tất cả của cô.
Vậy nên, năm hai mươi bốn tuổi, Mặc Khuynh Thành bị hại, phải nhảy xuống biển tự sát.
Trở về năm mười sáu tuổi, cô thề phải cuồng ngược* cặn bã! (*mặc sức ngược đãi)
Chẳng phải là giả mạo cô sao, trực tiếp kéo ả xuống ngựa, khiến ả ngã tan xương nát thịt!
Không phải muốn gia nhập vào giới nghệ sĩ sao? Thật có lỗi, hạ gục hắn trong giây lát!
Chỉ là, vì sao lại có vài thứ thay đổi như vậy?
Mặc Dận: "Cục cưng, ngược bọn họ đâu cần em ra tay."
Mặc Dận: "Cục cưng, em xuất hiện, khiến tôi biết được ý nghĩa tồn tại của mình."
Mặc Dận: "Cục cưng, em là của riêng mình tôi..."
Mặc Khuynh Thành: "..." Cục cưng không nghĩ như vậy, cục cưng không biết gì hết, mọi người thương yêu nhau chẳng phải rất tốt sao!!!
Trích đoạn thứ nhất:
"Khuynh Thành, em không cố ý tranh giành anh Thụy với chị." Mỗ nữ nước mắt đầy mặt.
Mặc Khuynh Thành nói: "Không cần tranh, hắn chưa bao giờ là của tôi."
"Khuynh Thành, em biết chị cố ý nói như vậy, chị đánh em, mắng em đều được, chỉ cần chị có thể tha thứ cho em."
Mặc Khuynh Thành trực tiếp trợn mắt xem thường, đồng chí Bạch Liên Hoa, ảo tưởng cũng là bệnh, đừng từ chối điều trị!
"Cục cưng, em chờ tôi có sốt ruột không?" Một người ngồi vào bên cạnh Mặc Khuynh Thành.
"Không có, vừa vặn xem Bạch Liên Hoa khóc lóc kể lể diễn trò."
Trích đoạn thứ hai:
"Cục cưng! Kịch bản này không được!" Mặc Dận liều mạng nhìn chằm chằm kịch bản kia.
"Vậy bản này?"
"Không được!"
"Bản này?"
"Vẫn không được."
"....Vậy phải là bản như thế nào?"
Mặc Dận rút kịch bản đã sớm xem trọng ra.
"Bản này đi."
"..." Hóa ra là lão gia ngài muốn tìm một kịch bản không có động tác thân mật nào?!
Trích đoạn thứ 3:
"Ba ba, đây là ma ma sao?" Bánh bao chỉ người trên tivi hỏi.
"Đúng vậy, ma ma xinh đẹp không?" Mặc Dận vuốt vuốt đầu bánh bao.
Bánh bao không nói chuyện, cắn môi, nhìn nhìn ba ba, rồi lại nhìn nhìn tivi, cuối cùng nói một câu: "Ba ba, con cảm thấy ma ma mới là ba ba!"
Mặc Dận không phản bác được, lão bà quá mạnh mẽ cũng là một loại tội!
Danh sách chương
- Quyển 2 - Chương 54: Giúp đỡ điều tra
- Quyển 2 - Chương 55: Đến tiếp sau
- Quyển 2 - Chương 56: Lê An An không giống bình thường
- Quyển 2 - Chương 57
- Quyển 2 - Chương 58: Sỗ sàng
- Quyển 2 - Chương 59: Trước đêm rời đi
- Quyển 2 - Chương 60: Rời đi
- Quyển 2 - Chương 61: Vợ của anh
- Quyển 2 - Chương 62
- Quyển 2 - Chương 63: Bắt đầu
- Quyển 2 - Chương 64: Trừng phạt, đi trước
- Quyển 2 - Chương 65: Thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ
- Quyển 2 - Chương 66: Nhà tranh xa hoa
- Quyển 2 - Chương 67: Sòng bạc dưới đất, nguy cơ
- Quyển 2 - Chương 68: Tương tư tận xương
- Quyển 2 - Chương 69: Chỉ thấy người mới cười
- Quyển 2 - Chương 70: Bị bắt cóc
- Quyển 2 - Chương 71: Một đường sinh tử
- Quyển 2 - Chương 72: Rời đi
- Quyển 2 - Chương 73: Ngẫu nhiên gặp, chuẩn bị
- Quyển 2 - Chương 74: Bãi biển
- Quyển 2 - Chương 75: Ma Thiên Luân
- Quyển 2 - Chương 76: Lần đầu tiên chân chính
- Quyển 2 - Chương 77
- Quyển 2 - Chương 78: Xem mắt
- Quyển 2 - Chương 79: Anh là cả đời của cô
- Quyển 2 - Chương 80: Mưu kế
- Quyển 2 - Chương 81: Lại vẫn cảm thấy là nói dối?
- Quyển 3 - Chương 82: Cô ấy ở đâu?
- Quyển 3 - Chương 83: Một nhà khiến người ta hâm mộ
- Quyển 3 - Chương 84: Hồ ly giả dối
- Quyển 3 - Chương 85: Sức chiến đấu kém
- Quyển 3 - Chương 86: Uy hiếp
- Quyển 3 - Chương 87
- Quyển 2 - Chương 88
- Quyển 2 - Chương 89: Tai nạn
- Quyển 2 - Chương 90: Cô chính là thuốc giải của tôi
- Quyển 2 - Chương 91: Ghê tởm
- Quyển 2 - Chương 92
- Quyển 2 - Chương 93
- Quyển 2 - Chương 94: Giản
- Quyển 2 - Chương 95: Dao nhọn
- Quyển 2 - Chương 96: Anh mặc kệ thuộc hạ của mình rồi hả?
- Quyển 2 - Chương 97
- Quyển 2 - Chương 98
- Quyển 2 - Chương 99
- Quyển 2 - Chương 100: Thiếu
- Quyển 2 - Chương 101: Thiếu
- Quyển 2 - Chương 102: Thiếu
- Quyển 2 - Chương 103: Thiếu