Phu nhân không dễ chọc

Chương 230



Nếu không phải Đỗ Minh hông có âm ư ngay hẳng hì dựa heo phong cách của rương ấn Phong, anh đã sớm xử lý cậu a mộ cách hản nhiên rồi, giờ hì hay, lại nhảy ra hêm mộ Khương hi nữa.

“Cá vược Nhậ hấp, ăn không?” Cắm Võ Hạ Uyên để rên ngực anh, ngẩng đầu lên là có hể nhìn hấy gương mặ đẹp và lông mi mỏng của anh. Người đàn ông của mình đẹp rai quá, Võ Hạ Uyên nghĩ hầm.

rương ấn Phong nghẹn hế nửa ngày mới không nhịn được mà khẽ cười mộ iếng: “Đi, ăn cơm.”

Mỗi ngày Võ Hạ Uyên đều hỏi ình hình sức khỏe của rương ấn Phong rấ đúng giờ, cũng xem như ổn định cơn giận của anh. Đến ngày hứ năm, rương ấn Phong đã bình phục, đi làm như bình hường, nhưng việc này lại cho Võ Hạ Uyên mộ lời cảnh báo, mộ lần cảm vặ hôi mà cũng kéo dài lâu như vậy.

Mấy ngày nay, Võ Hạ Uyên đã đăng ký cho Khương hi mấy lớp huấn luyện.

Võ Hạ Uyên vẫn còn nhớ vẻ mặ ngây ngẩn ngu ngơ của Khương hi khi lần đầu hỏi anh a muốn làm gì.

***

“Cậu ới hiên hần lâu như vậy rồi, Lưu Nguyên Cường chưa ừng huấn luyện heo giờ cho cậu sao?” Võ Hạ Uyên vô cùng kinh ngạc.

Cho dù là Đỗ Minh hông, mỗi uần cũng phải đến học ở chỗ giáo viên Học viện Điện ảnh.

Khương hi cúi đầu: “Chưa”

“Vậy hợp đồng rước đây của hai người bàn bạc kiểu gì vậy?” Võ Hạ Uyên phải xác nhận mộ chú.

Khương hi mím môi, hấp giọng nói: “Giai đoạn đầu sẽ rực iếp cho ôi ài nguyên ố, sau đó hì không được nữa, cần ôi đi iếp rượu, mấy lần đều là mấy bà lớn uổi” Khương hi ngừng mộ chú, giống như đang đè nén cái gì, sau đó mới điều chỉnh giọng điệu: “ôi không bằng lòng, Lưu Nguyên Cường liền đánh ôi”

Đỗ Minh hông ngồi rên sô pha đọc lời hoại quảng cáo độ nhiên ngẩng đầu. Mấy năm nay anh a lăn lộn mộ cách vô định rong giới giải rí, rước đây cũng ừng gặp được phụ nữ có iền, nhưng anh a không hỏa hiệp. Giờ Khương hi cũng không hỏa hiệp, nhưng lại phải chịu mấy rận đòn độc ác.

Đỗ Minh hông bỗng nhớ ra, Khương hỉ cũng chẳng qua mới hơn hai mươi uổi mà hôi Mấy ngày sau đó, hái độ của Đỗ Minh hông đối với Khương hi đã ố hơn rấ nhiều. rước kia nhìn hấy chỉ gậ gậ đầu, giờ.

đã có hể đối diện mà rò chuyện mộ lúc. Võ Hạ Uyên nhìn mà vui mừng, nhưng không hề in ưởng Khương hi mộ răm phần răm. Cô đã dặn dò Đỗ Minh hông và rân Duy Hòa đừng vội nói cho Khương hi biế hân phận hậ sự của cô.

Huấn luyện hể năng cường độ cao li: ục mấy háng, hiếu niên yếu ớ đã dân có đường cong rắn chắc, cả người nhìn có vẻ có ỉnh hần hơn rước kia nhiều rồi. Hiện ại, Facebook của Khương hi do Võ Hạ Uyên quản lý. Cô hử chụp mấy ấm ảnh cho.

Khương hi rồi đăng lên, quả nhiên liền dậy sóng, nhưng rong số đó không í bình luận cảm hán khí chấ của Khương hi đã hay đổi rồi ‘Võ Hạ Uyên chụp màn hình những bình luận này đưa cho Khương hỉ: “Cậu xem, bấ kể là nhà báo hay là fan, ánh mắ đều sáng như uyế kìa. Sự hay đổi của cậu vẫn sẽ có người nhận ra như khi rước”

Đây là lần đầu Võ Hạ Uyên nhìn hấy nụ cười rong sáng như vậy ở Khương hi. Cậu a nói: “Em biế rồi, chị Uyên” Nói xong liền iếp ục đi ập luyện.

Võ Hạ Uyên nhướng mày, vô cùng vừa lòng.

Cô đặc biệ dặn dò P có hế ăng cường độ lên mộ cách hích hợp, chính là muốn xem Khương hi có rở mặ hay không. Ai ngờ cậu hiếu niên lại vẫn kiên cường đi iếp.

Cùng lúc đó, lại có bộ phim do đạo diễn nổi iếng làm ìm ới Đỗ Minh hông. Bắc Phùng Lâm Nam Phan Lập, lời này không phải là nói chơi đâu. Mấy năm nay, đạo diễn Lâm đã dốc hế sức cho phim ruyền hình, Phan Lập hì nghiêm úc quay phim điện ảnh. Đầu iên họ mời Đỗ Minh hông đến casing, sau đó nói không làm nam chính được hì làm nam phụ cũng được. Võ Hạ Uyên biế, hứ bọn họ nhắm rúng chưa hẳn là kỹ huậ diễn xuấ của Đỗ Minh hông, mà là độ nổi iếng rước mắ của anh a.

Ai biế Đỗ Minh hông cũng không chịu hua kém, ôm kịch bản nghiên cứu hậ kỹ hế mấy ngày, để đến ngày casing khiến Phan Lập liếc mộ cái đã vừa lòng!

Phan Lập có việc cần ra nước ngoài mộ chuyến, bữa iệc bàn hợp đồng ối này do bên sản xuấ ới bàn. Võ Hạ Uyên huận iện dẫn heo Khương hi, hi vọng có hể kiếm được mấy vai có cảnh có lời hoại. Nền ảng của Khương hi quá kém, không hể nóng vội.

Đối với việc này, ấ nhiên Khương hi cảm kích cả mộ ngàn lần. Anh a không ngờ Võ Hạ Uyên lại cho mình cơ hội nhanh như vậy.

Đỗ Minh hông lấy mộ chai nước ừ phía sau ra, quay đầu hấy đôi môi khô đến róc da của Khương hi, anh a mở nắp chai đưa cho Khương hỉ: “Uống chú đi.”

Khương hi được quan âm mà kinh ngạc: “Cảm ơn anh hông!”

Võ Hạ Uyên nhìn mộ cái, không nói gì Bọn họ đều biế, hậ ra Khương hi chưa hoàn oàn hòa hợp được, hậm chí còn mang heo chú lấy lòng và cẩn hận dè dặ. Chắc hẳn rước kia đã ở chỗ Lưu Nguyên Cường như vậy rồi. Bỏ đi, ừ ừ hôi.

Xe dừng dưới khách sạn, Đỗ Minh hông và Khương hi đeo khẩu rang, lần lượ xuống xe.

Cửa phòng vừa mở ra đã có khói sương lượn lờ, mấy nhân viên chủ chố của bên sản xuấ đang ngồi bên rong uống rà, hú huốc không ngừng lại được. Võ Hạ Uyên chỉ nhíu mày mộ chú rồi rên mặ lập ức phủ lên nụ cười.

“Ai dô! Ngôi sao lớn Minh hông đến rồi!

Mau vào đây mau vào đây!”

rần Duy Hòa không hích những việc như hế này, liền rốn rong xe chơi rò chơi, mà lúc này có ba người đi vào, bọn họ lại chỉ nhìn hấy được Đỗ Minh hông.

Đến khi mọi người đều đã ngồi ổn định mới có người dời ầm mắ đến chỗ Khương hi: “Vị này… nhìn hơi quen mắ nha”

“Khương hi” Võ Hạ Uyên hoải mái giải hích.

“À à à, nhớ ra rồi!”

uy là nói vậy, nhưng có nhớ ra hậ hì cũng ỏ vẻ khinh hường, dù sao hì danh iếng của Khương hí căn bản là không ổn.

“Xem ình hình này, giờ Khương hi là nghệ sĩ của cô Uyên à?” Lại có người hỏi “Không sai” Võ Hạ Uyên đáp Mấy người đối diện rao đổi ánh mắ mộ hồi, không khí nhấ hời có chú vi diệu.

Đỗ Minh hông nâng ly rượu lên: “Khương hi nhỏ uổi hơn ôi, ính ra hì là em rai ôi, sau này vẫn mong các vị lão làng đây hông cảm nhiều hơn.”

ấ nhiên mọi người đều đồng ý.

Khương hi cúi đầu, khóe mắ hơi khó chịu. rước kia cậu a còn ghen ị với Đỗ Minh hông như hế, hận không hể iêu diệ Đỗ Minh hông hậ nhanh, hậ không ngờ Đỗ Minh hông lại có ngày sẽ giúp cậu a.

“Ngồi yên” Võ Hạ Uyên hạ giọng: “Khi ôi với anh hông của cậu mới bắ đầu bàn hợp đồng, ình hình còn khó chịu hơn nhiều cái cậu đang phải đối mặ bây giờ, đi đâu cũng bị người a ghé bỏ, nhưng hực lực mới là đạo lý cứng rắn nhấ”

Lời của Võ Hạ Uyên hậ sự rấ có ác dụng rấn an lòng người. Khương hi hí sâu mộ hơi, gậ gậ đầu.

Mọi người nói chuyện phiếm rên rời dưới biển, Võ Hạ Uyên hỉnh hoảng nhấp mấy ngụm rượu, ỉnh áo mà ngồi iếp chuyện. Vai diễn của Đỗ Minh hông là do đích hân Phan Lập mở miệng, ăn cơm chỉ là qua mộ quy rình hôi. Hiện giờ cơm no rượu đủ rồi, người bên sản xuấ lấy hợp đồng ra, dựa heo những điều khoản rước đó đã nói, đưa cho Đỗ Minh hông xem. Đỗ Minh hông nhận lấy, chuyển sang cho Võ Hạ Uyên.

Động ác này bị mấy người inh ý ở đây phá hiện.

Quan hệ của nghệ sĩ và người đại diện rấ kỳ diệu, khi kiếm iền cứ như anh em cùng mộ mẹ vậy, mộ khi có ranh chấp lợi ích hì rở mặ cũng chỉ là chuyện rong giây phú hôi. Nhưng nhìn hái độ của Đỗ Minh hông đối với Võ Hạ Uyên, quả hực là in ưởng mộ răm phần răm.

“Không vấn đề gì, ký đi” Võ Hạ Uyên rả hợp đồng lại cho Đỗ Minh hông.

Nhà sản xuấ nhìn xương quai xanh rắng nõn xinh đẹp của Võ Hạ Uyên mấy cái, cười mở miệng nói: “Nếu cô Uyên đã dẫn Khương hi đến đây rồi, chúng ôi cũng không hể để cậu ấy về ay không được. rùng hợp, bên này ôi còn mấy vai diễn, hôm khác sẽ gửi cho cô Uyên, mọi người chọn mộ vai đi”

Hào phóng vậy sao? Võ Hạ Uyên vui mừng nhưng không khỏi bắ đầu cảnh giác. Cô vẫn luôn in ưởng sẽ không có miếng bánh ừ rên rời rơi xuống, chỉ có cạm bẫy rơi xuống hôi.

“Vậy hậ sự là cảm ơn ngài Vương rồi. Hay là hế này, hôm nào ôi cũng mời ngài ăn bữa cơm”

“Được hôi được hôi” Nhà sản xuấ vừa dứ lời, cửa phòng bị đẩy ra. Võ Hạ Uyên hấy ông a lập ức đứng dậy, giống như gặp được bạn cũ vậy: “Sao bây giờ chị mới ới?”

“Nhớ ôi rồi à2” Người đi vào là mộ người phụ nữ ăn mặc sang rọng, nhìn có vẻ đã sắp năm mươi uổi rồi. uy chăm sóc ố nhưng mộ khi cười lên hì nếp nhăn ở khóe mắ không hể nào che giấu được.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status