Phu nhân không dễ chọc

Chương 265



Cũng may hôm nay cô mặc quần jean, nên đá người khác cũng rấ huận iện. Không đợi người quay phim bỏ hiế bị xuống giúp ngăn lại, mộ người đã bị Võ Hạ Uyên nhanh nhẹn đánh ngã mạnh xuống đấ, người kia heo sá mà lao lên, Võ Hạ Uyên nắm chặ cổ ay hắn a dùng lực hậ mạnh, rở ay mộ cách hô bạo.

Đánh vào bụng dưới của đối phương.

Hai ên côn đồ đều say rượu, ở rước mặ Võ Hạ Uyên không đủ minh mẫn để nhìn rõ.

“Cú” Võ Hạ Uyên lại nói mộ lần nữa.

Hai ên đỡ nhau, nhanh chóng bỏ chạy.

Quay đầu lại nhìn hấy bộ dạng đang sững sờ của mấy người Chung Sở Kiều, Võ Hạ Uyên ao nhã vén óc sang hai bên hái dương: “Xin lỗi, hơi hô bạo. “

***

ấ cả mọi người: Xảy ra chuyện kiểu như này. Suy nghĩ đến âm rạng của Chung Sở Kiều, Võ Hạ Uyên hu dọn lại xà phòng và chuẩn bị rở bề. Ai biế được lại bị mộ người đàn ông rung niên vội càng chạy ới ngăn lại.

Người đàn ông là người địa phương, nói với Võ Hạ Uyên rằng anh a ìm ba con phố mới ìm hấy họ, hôm qua vợ anh a đã mua mộ cục xà phòng về.

Họ đã dùng hử và hấy rấ ố, còn hỏi Võ Hạ Uyên ý muốn hợp ác lâu dài không.

Đây hực sự ính là mấ hy vọng này lại có mộ hy vọng khác..

Võ Hạ Uyên đương nhiên sẽ không ừ chối, sở dĩ những loại xà phòng này có ác dụng ố là bởi vì dược liệu cơ bản, rước đây cô không nỡ cảm hấy để làm ra được dược ệu cơ bản hực sự mấ rấ nhiều công sức, giá hành cao, nhưng nếu có hể lợi dụng được cái gì hì dùng cái ấy vậy, kiếm iền là chuyện sớm muộn, đến lúc đó mua đủ nguyên liệu rồi hì có hể làm lại mộ cái mà.

So với ngày hôm qua mỗi cái bán đắ hơn 10k, người đàn ông đều mua ấ.

Chung Sở Kiều giờ phú này không quan âm đến việc sợ hãi nữa, cô ấy hậ sự cảm hấy … Võ Hạ Uyên quá oàn năng Lúc rở về nhà huê, Đỗ Minh hông và Kiều Nhậ Linh đang rao đổi kỹ năng diễn xuấ, nghe hấy động ính, liền nhìn về phía cửa, Kiều Nhậ Linh kinh ngạc: “Hả? Chị Uyên, hôm nay mọi người về sớm quá. “

“Đừng nhắc nữa” Sau khi Lâm Hàm Khúc.

vừa sợ vừa kích động lặp lại mọi truyện đã xảy ra lúc chiều, Võ Hạ Uyên nhìn hấy säc mặ của Đỗ Minh hông có chú chìm xuống, nếu không phải có người ở bên cạnh, anh ấy nhấ định sẽ nhào ới ôm Chung Sở Kiều.

“Báo cảnh sá chưa?” ổ đạo diễn cũng đi ới, cẩn hận quan sá Chung Sở Kiều.

“Không kịp” Người quay phim mở miệng chỉ vào Võ Hạ Uyên: “Đã bị bà chủ rương hai ổ đạo diễn: “Bị ai ?”

Võ Hạ Uyên rấ bình ĩnh, “Ừm, ôi đã ừng học quyền anh, cho nên biế mộ chú võ phòng hân”

Người quay phim: “Cô không phải chỉ đơn giản là biế mộ chú như vậy đâu Võ Hạ Uyên: “…”

ổ đạo diễn hào hứng đi chỉnh sửa với giai đoạn sau, lúc đầu anh a còn rấ hối hận vì để ‘Võ Hạ Uyên ham gia, giờ anh a lại rấ vui vì Võ Hạ Uyên cũng có mặ rong chương rình.

Lâm Hàm Khúc cùng Chung Sở Kiều đi nghỉ ngơi, Võ Hạ Uyên mộ mình rửa sạch nguyên liệu cho bữa sáng ngày mai. riệu Nhấ Long không biế ừ khi nào dựa vào cửa, “Chị Uyên, nghe nói kỹ năng mới khác của chị đã được mở khóa?”

“Hả?” Võ Hạ Uyên cười, “Em đừng nghe bọn họ nói linh ỉnh.”

riệu Nhấ Long Không nói lời nào, nhìn chiếc cổ rắng nõn và ao nhã của Võ Hạ Uyên, khó có hể hình dung sức mạnh khi bùng nổ của mộ người phụ nữ yếu đuối. Anh a đã ừng có cơ duyên gặp được rương ấn Phong mộ lần, anh hực sự là mộ người đàn ông đứng rên mọi hứ, riệu Nhấ Long lúc đó còn nghĩ, e rằng không có người phụ nữ nào lấy được người đàn ông như hế này, đến mãi về sau khi nghe nói ổng giám đốc rương đối với vợ “hơn cả cưng chiều”, nhưng biểu ượng vợ chồng hòa hợp của mấy nhà giàu danh iếng hì hôi bỏ đi, anh a rong lòng nghĩ, đến bây giờ chỉ rong mấy ngày ngắn ngủi ở cùng với Võ Hạ Uyên.Võ Hạ Uyên có khuôn mặ không hua gì những nữ hần rong giới giải rí, còn có chuyện gì cũng biế.

“Chị Uyên, em đến giúp chị nhé”riệu Nhấ Long nói iếp.

Khi hai người vừa mới rửa được nửa lượng.

khoai ây, Lâm Hàm Khúc độ nhiên cầm điện hoại di động lao ra, giọng điệu rấ ức giận: “Cái này là ai?”

Võ Hạ Uyên sợ bọn họ gặp chuyện, hò đầu ra: “Sao vậy?”

Lâm Hàm Khúc quơ quơ mình, “Chị Uyên, chị đến xem đi.

Đó là clip mà Chung Sở Kiều bị quấy rối rên đường phố. Ngắ đầu bỏ đuôi, chỉ hấy mộ người đàn ông đang kéo cánh ay Chung Sở Kiều, iêu đề còn là:”Hình ượng ngọc nữ cứ như vậy mà bị lậ đổ sao?”

riệu Nhấ Long cũng nhìn hấy, cau mày:’Bị điên à?”

‘Võ Hạ Uyên ánh mắ ối sâm lại, “Chị cũng rấ hiếu kỳ, video là ai ruyền ra ngoài? ừ lúc xảy ra chuyện đến bây giờ, chỉ có hai iếng. “

“Chị Uyên, hế này phải làm sao đây?” Lâm Hàm Khúc có chú lo lắng.

Võ Hạ Uyên giễu cợ: “Làm đến mức này rồi, làm còn giống như rò đùa của mấy đứa rẻ con”

riệu Nhấ Long và Lâm Hàm Khúc liếc nhìn nhau. Chị Uyên có vẻ đang ức giận rồi….nhưng dáng vẻ chị Uyên đang ức giận rấ ngầu Võ Hạ Uyên đã rực iếp đến gặp ổ đạo diễn, ổ đạo diễn đã rấ ngạc nhiên khi nhìn hấy đoạn video này.

“Không hể nào! Khi chúng ôi giao nó cho người chỉnh sửa hậu kỳ cũng đặc biệ cắ bỏ đoạn cầu này vì sợ răng nó sẽ ảnh hưởng đến danh iếng của Sở Kiều Võ Hạ Uyên híp mắ: “Vậy là bên rong có nội gián rồi”

Nhưng đã xem video này bao gồm cả những người đã ham gia chỉnh sửa, có hơn 20 người, nhấ hời hực sự không hế ìm ra là ai, còn đoạn video ở rên mạng không phải là nguyên bản, là dùng điện hoại quay lại, rõ ràng là khi hậu kỳ khi biên ập đã có người rà rộn vào quay rộm.

Chỉ rong mộ lúc như vậy, chủ đề “Chung Sở Kiều bị rêu ghẹo” đã được lên ho search, Võ Hạ Uyên đích hân gọi điện cho người đại diện của Chung Sở Kiều, đầu iên chứng minh rõ hân phận, sau đó bảo đảm Chung Sở Kiểu quả hực chỉ là bị người khác chạm vào cánh ay, để bọn họ nhanh chóng đi bác bỏ in đồn, rả lại rong sạch cho cô ấy..

“Đừng sợ” Võ Hạ Uyên an ủi Chung Sở Kiều, “Chị Uyên ở đây”

Mộ lúc sau, nhà sản xuấ độ nhiên đi ới, rầm giọng nói với Võ Hạ Uyên, “Chúng ôi đã hoại của điều phối để lấy video camera, nhưng chúng ôi không ìm hấy người đáng ngờ ừ rên cao.

“Cho ôi xem camera.”

Phòng làm việc của ổ đạo diễn hì camera chỉ ở mộ góc, nhưng ầm nhìn vẫn rộng, vài người đứng sau máy ính cũng bị heo dõi Dường như không có động ĩnh gì lớn, nhưng Võ Hạ Uyên vẫn chuẩn xác bắ được người đứng ở góc ường, hời điểm hẳn giơ ay lên, có ia sáng gì đó loé la ừ rong cổ ay áo.

“Người này có vấn đề” Võ Hạ Uyên bấm vào camera, “ổ sản xuấ, làm phiền anh hãy chiếu hình ảnh hoạ động của người này rong hai giờ gần đây cho ôi xem”

Phạm vi hoạ động của nhân viên làm việc ở rong nhà rọ có hạn, Võ Hạ Uyên nhíu mày quan sá, độ nhiên, cô ấn vào nú dừng lại.

Đỗ Minh hông đi ới, “Chị Uyên phá hiện gìrồi “Bàn ay này đã xuấ hiện rong ống kính”

Võ Hạ Uyên chỉ vào góc màn hình: “Dải ruy băng rên cổ ay mọi người có cảm hấy rấ quen không?”

Đỗ Minh hông sửng số ï quen mắ .

Võ Hạ Uyên rầm giọng nói: “Người đại diện của rịnh Hoài Lan.”

“Em biế mà chính là bọn họ!” Lâm Hàm Khúc đứng dậy mắng chửi: “Ngày ngày đều ở rong phòng không làm được chuyện gì đúng đần, biế ngay là làm mấy hủ đoạn dơ bẩn như hế này!”

Lâm Hàm Khúc ức giận: “Em sẽ lập ức đi ìm cô a, để cô a nói cho rõ ràng!”

“Quay lại” Võ Hạ Uyên ngăn lại. “Cái da dày như hế của rịnh Hoài Lan, rong ình hế không có chứng cứ cô a sẽ hừa nhận sao?”

Lâm Hàm Khúc cảm hấy cái này có lý, nhấ hời cảm hấy cay đẳng, “Vậy hì phải làm gì, chị Uyên?”

“Sẽ sớm có cách hôi” Võ Hạ Uyên võ võ vai Đỗ Minh hông, “Ảnh đế hông, hể hiện kỹ năng diễn xuấ của cậu đi. Chú nữa chúng a phải hậ hung dữ, đặc biệ hung dữ, ương ự như mấy loại hổ phỉ hủ lĩnh ấy, biế chưa? “

Đỗ Minh hông không hiểu lãm, nhưng cũng gậ đầu:”Không vấn đề gì”
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status