Siêu thần cơ giới sư

Chương 215: Cốt truyện bắt đầu khởi động



Editor: Nguyetmai

Trong thời đại của các trò chơi trực tuyến thực tế ảo thì trải nghiệm tương tác là rất quan trọng, game thủ đều cho rằng điểm này "Tinh Hải" đã làm rất tốt, giao tiếp với NPC rất thoải mái, có thể chọn soạn tin nhắn, rồi gửi email, game thủ có thể giao tiếp với NPC từ xa theo cách này.

Trong thời đại này, các trò chơi đều có yếu tố hiện thực nhất định, có đầy đủ chức năng giao tiếp trực tuyến, còn nhớ trò chơi lâu năm không giảm nhiệt là "Hoành Hành Ngang Ngược" cũng làm rất tốt ở khía cạnh này, cho dù đang ở trong chế độ độc lập* cũng có thể thoải mái soạn tin nhắn gửi đi.

* Standalone mode.

Lại nói tới một chuyện thú vị, khi máy chủ cập nhật, xuất hiện công nghệ cabin trò chơi* thì thạch đầu gia mày rậm mắt to** cũng thuận theo trào lưu thời đại, ghép "Hoành Hành Ngang Ngược" vào cabin máy chủ, lúc ấy vì tính chân thực của kỹ thuật thực tế ảo cộng thêm cách chơi thô bạo của "Hoành Hành Ngang Ngược" đã dẫn tới tranh luận gay gắt về vấn đề đạo đức, "hiệp hội bảo vệ NPC" chỉ có trong truyền thuyết cũng thật sự thành lập, rảnh tới đau trứng, đúng là kỳ quái.

* Tổ hợp màn hình, âm thanh, bộ điều khiển tích hợp trong cabin.

** Thạch đầu gia mày rậm mắt to: tảng đá điêu khắc khuôn mặt đàn ông với mày rậm mắt to tại đền Quan Công, mày rậm mắt to thể hiện nhân tướng dễ nóng nảy, thô bạo và vội vàng.

[Nhiệm vụ "Kẻ cùng đường thoi thóp" đã hoàn thành]

Một trong năm yêu cầu của nhiệm vụ cốt truyện ẩn đã biến thành màu xanh, chứng tỏ đã được hoàn thành.

[Bạn nhận được "Hồ sơ Suli – số 485", từ hồ sơ này bạn biết được một câu chuyện cũ phủ đầy bụi thời gian]

"Nhiệm vụ này còn có lời dẫn nữa, mạnh dữ." Hàn Tiêu ngạc nhiên.

[Tài liệu lưu trữ đã ghi lại một kế hoạch hành động từ xa xưa, rất nhiều nội dung đã bị thất lạc, trước chiến tranh của thời đại cũ, một quốc gia đã diệt vong từng phái một đội binh ra bên ngoài làm việc, họ tới một thị trấn nhỏ ở đại lục Andia, chấp hành một nhiệm vụ cực kỳ bí mật, quá trình không rõ ràng, nhưng kết quả là tất cả cư dân tại thị trấn nhỏ kia đều bị bắn chết.]

"Thế này thôi hả?"

Đầu óc Hàn Tiêu vẫn còn lơ mơ, đoạn miêu tả này là manh mối của nhiệm vụ, thế mà lại cụt ngủn chẳng đầu chẳng cuối thế này, anh nghĩ một lát rồi gửi nội dung này cho đám người Hannes, mấy người kia nắm giữ nhiều manh mối hơn anh, có lẽ sẽ phát hiện ra điều gì đó cũng nên.

Việc của Hàn Tiêu chỉ là hoàn thành nhiệm vụ mà thôi.

...

Hạo Thiên đứng bên cạnh nhân vật nhiệm vụ có tên là "ông Sevier", nhìn chằm chằm điện thoại đợi phản hồi của Hắc U Linh.

Nhiệm vụ này rất phức tạp, muốn lấy được hồ sơ ông Sevier cất giữ thì đầu tiên phải được ông ấy tin tưởng, giúp ông hoàn thành rất nhiều nhiệm vụ vặt vãnh, khó nhất là ở chỗ ông Sevier là một người mắc bệnh tâm thần, có ảo giác bị hại, mất trí nhớ, đa nhân cách, nóng nảy dễ nóng giận, mất kiểm soát về ngôn ngữ... tới mười mấy loại bệnh tinh thần liền, còn cực kỳ dễ căng thẳng, nhìn thùng rác ven đường cũng tưởng là bom, nhìn người đi đường cũng nghĩ là kẻ địch đuổi bắt mình.

Ông Sevier từng là người tham dự kế hoạch bí mật này, theo ông ấy nói thì sau khi hoàn thành nhiệm vụ họ đã bị quốc gia truy sát nhằm giết người diệt khẩu, ông vẫn luôn trốn chui trốn lủi, nhiều năm sống trong trạng thái căng thẳng dẫn tới thích lẩm bẩm một mình rồi mắc các loại bệnh về tinh thần như thế.

"Cậu có biết vì sao thời đại cũ lại nổ ra chiến tranh không?"

Trong lúc nói chuyện phiếm, ông Sevier thường xuyên sẽ cẩn thận nhìn quanh bốn phía, xác nhận không có ai rồi mới dè dặt lên tiếng: "Đều là tại tôi, họ đều đang đuổi giết tôi, các nước đều muốn tìm được tôi thế nên họ mới đánh nhau, chỗ nào cũng có kẻ địch, giờ họ vẫn chưa từ bỏ đâu, có thấy các camera theo dõi trong thành phố kia không, toàn bộ đều là vì tìm tôi đấy."

Hạo Thiên đương nhiên là chẳng hiểu gì cả, đồng thời hắn cũng không quan tâm nội dung cốt truyện gì đó mà chỉ yên lặng làm nhiệm vụ, với hiệu suất siêu cao và sức mạnh siêu cường của thận, rốt cuộc nhiệm vụ cũng xong.

Di động truyền tới phản hồi xác nhận của Hàn Tiêu, Hạo Thiên nhận được gợi ý hoàn thành nhiệm vụ, tâm trạng lúc này mới thả lỏng.

"Anh là người đầu tiên hoàn thành nhiệm vụ, tôi cảm thấy anh rất có tiềm năng đấy, có muốn giúp tôi chút việc không?"

"Được." Hạo Thiên đáp lại rất ngắn gọn.

"Anh tới biên giới Thụy Lam chờ tôi, tọa độ là R1565. 842, khi tôi rời Bắc Châu sẽ dẫn anh theo.

"Được."

Nghĩ đến các điểm lợi của nội dung cốt truyện ẩn từ Hắc U Linh mà diễn đàn vẫn lưu truyền, dù là người trầm tính như Hạo Thiên cũng khó tránh khỏi phấn khích.

...

Đi hết một vòng các thôn tân thủ ở Bắc Châu, hành trình kiếm lãi kếch xù từ thôn tân thủ của Hàn Tiêu rốt cuộc cũng chấm dứt, trước khi rời khỏi Bắc Châu anh tới cánh đồng băng, nơi có gấu tuyết vuốt nhọn cấp cao hoạt động, bỏ ra vài giờ, dùng súng bắn tỉa Gauss U Linh thi triển sở trường "Một phát chí mạng".

[Một phát chí mạng: đòn công kích dưới hình thức ngắm bắn lần đầu với mục tiêu, có tỷ lệ tạo thành sát thương thật ở mức 12 – 25%, không có hiệu lực trong vòng năm phút sau với cùng một mục tiêu]

Đổi mục tiêu công kích là có thể không ngừng mở ra hiệu quả của sở trường này, tác dụng tương đối hiệu nghiệm, tuy rằng không bằng sở trường mẫu chẳng khác gì BUG của Bennett là "Kỹ năng chiến đấu huyền thoại", nhưng cũng là một sở trường loại hình tấn công hiếm thấy.

Đếm lại thì trên người anh có tổng cộng mười hai sở trường, số lượng này đã rất nổi bật tại phiên bản 1.0 rồi, nếu game thủ Level 50 mà sở trường có được một nửa như anh cũng đã coi là nhiều.

Gần đây Hàn Tiêu cũng thử dùng sở trường "Hiệu triệu dã thú" mới đạt được, gấu trắng cấp bậc trên mức năm mươi căn bản không thèm để tâm tới anh, vốn hung tợn bao nhiêu thì vẫn hung tợn bấy nhiêu.

Thay đổi mục tiêu cấp bậc thấp một chút, anh phát hiện một con gấu nhỏ đối với mình rất thân mật, lông xù béo tròn, cao mới tới eo anh, cứ ôm chân anh đung đưa làm nũng mãi.

"Sở trường này cũng không tệ, bé gấu mới cấp mười mấy, hiệu triệu dã thú hẳn là còn có yếu tố ẩn giấu, ngoại trừ ảnh hưởng của điểm hấp dẫn thì chênh lệch cấp bậc giữa mình và dã thú cũng là nguyên nhân, ừm, hẳn là còn có liên quan tới tập tính của dã thú nữa."

Hàn Tiêu đang nghĩ thì chợt thấy một cục bông xù ôm chân minh cứ gắng sức bò lên trên, coi anh như một thân cây, Hàn đại kỹ sư nheo mắt rồi đá văng bé gấu cưng.

Bé gấu béo trắng béo tròn lăn lông lốc vài vòng rồi lại hào hứng nhào tới ôm anh, đuổi sao cũng không đi, cực kỳ quấn người.

Cái mông xù lông run run, bộ dạng ngu ngơ, đôi mắt nhỏ xíu đen láy tràn trề vẻ thuần hậu.

"Hầy, cưng thật đấy."

Hàn Tiêu bị chọc trúng điểm manh*, lòng yêu thích dâng trào, nhấc mông gấu nhỏ lên nhìn một cái rồi ô lên: "Là con cái này."

* Manh: xuất phát từ chữ "moe" trong tiếng Nhật, có nghĩa dễ thương.

Một người một gấu mắt to mắt nhỏ nhìn nhau hồi lâu, Hàn Tiêu vươn tay ra, bé gấu gắng sức ủn mông, trèo lên bả vai Hàn Tiêu rồi đu cổ anh như xích đu.

"Chắc chắn mày có gen Koala rồi, trông vậy mà là con lai đấy."

Hàn Tiêu tặc lưỡi, anh xoay cổ, bé gấu cũng đung đưa theo, cảm giác như có thêm một cái ba lô vậy.

"Mang về nuôi như thú cưng đi." Hàn Tiêu thầm nghĩ.

Nuôi thú cưng là thú vui trong cuộc sống, có thêm một con thú cưng khiến Hàn Tiêu đột nhiên cảm thấy cả người đều thư thái hẳn, chẳng trách người ở thành phố lớn đều thích nuôi động vật, quả thực chúng là thần khí giúp giảm căng thẳng, lúc khó chịu thì bắt nạt thú cưng một tí sẽ làm tinh thần sáng láng ngay, quả là cách tốt để tìm lại sưu ưu việt của loài vật thông minh nhất.

Đây là một con non của giống gấu băng vuốt sắc, chỉ mới sinh mấy tháng trước, Hàn Tiêu lười đặt tên nên gọi luôn nó là bé gấu.

Anh mang theo bé gấu lên máy bay tới biên giới Thụy Lam đón Hạo Thiên, sau đó lập tức lên đường quay về Nam Châu.

Trên máy bay, Hạo Thiên rất có phong cách cao thủ, trầm mặc ít lời, không hỏi đi đâu cũng không chủ động tiến hành giao lưu. Hàn Tiêu thấy hắn rảnh rang không có gì làm nên ném nhiệm vụ chăm sóc bé gấu cho hắn, sắc mặt Hạo Thiên lập tức thay đổi rất ngoạn mục, quả thực là biểu lộ toàn bộ nỗi lòng hỗn độn lên mặt.

Bởi vì từng chi tiết nhỏ của "Tinh Hải" đều rất chân thực, đặc biệt là hình ảnh phân với nước tiểu rồi mùi vị của nó...

Từ Bắc Châu bay tới Nam Châu chỉ mất nửa ngày, trên đường Hàn Tiêu nhận được cuộc gọi của Hannes, ông ta nói hồ sơ của ông Sevier đã bổ sung manh mối của họ, đây là một manh mối then chốt, Hàn Tiêu biết nó sẽ ảnh hưởng tới chuỗi nhiệm vụ cốt truyện ẩn tiếp theo.

Thu hoạch ở Bắc Châu không kém gì Tây Châu, kinh nghiệm và tài sản của Hàn Tiêu đều tăng mạnh, gần như là gấp đôi luôn. Mỗi lần Hàn Tiêu nhìn điểm kinh nghiệm tích lũy trong bảng thông tin và tài sản trong tài khoản Mạng Ngầm đều sẽ cảm giác hạnh phúc tràn trề, như thể trục lăn của máy giặt đang đảo lộn trong lòng vậy.

...

Máy bay hạ xuống Nam Châu, Antonoff đã chờ sẵn từ lâu, Hàn Tiêu vừa xuống máy bay đã thấy bản mặt thô ráp của hắn.

"Bạn của tôi, hoan nghênh anh sống sót trở về."

Antonoff cười ha hả ôm chầm lấy Hàn Tiêu, mùi cơ thể nồng nàn suýt nữa khiến Hàn Tiêu phụt máu.

"Anh ôm thêm lúc nữa tôi sẽ chết đấy."

Hàn Tiêu nhíu mày xoa mũi, mùi hương kia kéo dài mãi không tan, còn xông thẳng lên đầu luôn.

"Mới ra ngoài có một tháng thôi, anh xem anh đã làm những gì đi?!"

Antonoff tặc lưỡi cảm thán, hắn còn nhớ rõ Hàn Tiêu nói sẽ không gây chuyện, xem ra tiêu chuẩn không gây chuyện của anh và hắn so với nhau thì đúng là khác biệt tựa núi cao và đồng bằng vậy.

Trong khoảng thời gian này sự tích của Hắc U Linh đã lan truyền khắp nơi, giống như một quả bom nổ dưới nước, khiến rất nhiều thế lực không thể không rút lại một phần sự chú ý về cuộc chiến sắp tới mà hướng về Hắc U Linh, nếu không có gì ngoài ý muốn thì Hắc U Linh đã trở thành nhân vật số một trên hồ sơ về các nhân vật đáng gờm của phần lớn các thế lực rồi.

Hàn Tiêu chính thức lên ngôi ở bảng xếp hạng sát thủ của Mạng Ngầm, đẩy hết toàn bộ sát thủ khác xuống dưới, một mình độc chiếm ngai vàng.

Hàn huyên mấy câu thì Antonoff thấy bé gấu, mắt hắn sáng bừng lên, chạy tới vò xoa nắn bóp các kiểu. Từ bề ngoài mà nói thì Hàn Tiêu cũng không bất ngờ khi Antonoff thích giống lông xù thế này, hai kẻ này chỉ sợ cũng là họ hàng gần ấy chứ.

Đi sang một góc, Hàn Tiêu nhấn số gọi Bennett.

"Tôi về rồi."

Bennett thở phào nhẹ nhõm, giọng điệu còn hơi u ám: "Tôi chờ cậu lâu lắm rồi đấy."

Hàn Tiêu đi thẳng vào chủ đề chính: "Lần trước ông có nói tới "kế hoạch khu tị nạn" ấy, cần tôi giúp gì không?"

Bennett cảm động suýt rơi lệ, Hàn Tiêu vừa về việc đầu tiên là muốn giúp đỡ ông, đây gọi là gì? Quả thực là chân thành tha thiết, đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi mà!

Giờ thói đời bội bạc con người đổi thay, kẻ sống tình cảm như vậy cũng sắp tuyệt chủng hết rồi.

Người bạn này có thể quen thân!

Bennett quyết định để Hắc U Linh cũng trở thành người thực thi chủ chốt của kế hoạch, ông muốn tiết lộ tình hình cụ thể nên nói: "Gặp rồi nói, tôi có nhiệm vụ rất quan trọng giao cho cậu."

Nghe thế Hàn Tiêu đã thấy hấp dẫn rồi, anh hiểu rất rõ cốt truyện "kế hoạch khu tị nạn" này, biết nếu trở thành nhân vật trung tâm sẽ được bao nhiêu lợi lộc.

Gần đây cơn sóng ngầm giữa sáu nước đang rục rịch sục sôi, mọi việc chuẩn bị cho cuộc viễn chinh sắp hoàn thành, phỏng chừng chỉ trong tháng này sẽ chính thức phát động, kẻ địch Manh Nha rốt cuộc sắp nghênh đón kiếp nạn do Hàn Tiêu một tay tạo thành, khói lửa chiến tranh sẽ lại lan tràn khắp Hải Lam Tinh, khắp nơi trên thế giới, kẻ lang thang, quân phiệt, tập đoàn tài chính, các tổ chức bí mật... bất kể là thế lực nào đều đang rất căng thẳng.

Trong lúc này mở ra cốt truyện "kế hoạch khu tị nạn" rõ ràng sẽ quấy rầy trình tự nội dung cốt truyện, nhưng điểm tốt cũng dễ thấy, dưới sự uy hiếp của chiến tranh thì Bennett sẽ không tiếc bất cứ giá nào để tiến hành kế hoạch tìm kiếm tài nguyên.

Còn các game thủ cũng sẽ bị cốt truyện "khu tị nạn" thu hút, có thể phân tán bớt số người tham dự cốt truyện chiến tranh Manh Nha, chuyện này mới có lợi với Hàn Tiêu, ảnh hưởng của game thủ càng nhỏ thì kết quả chiến tranh lại càng nghiêng về sáu nước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 83 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status