Sủng ái của Bá thiếu: Bắt giữ cặp song sinh yêu dấu của manh mẫu

Chương 409


Hòa Miêu đứng tại chỗ có chút ngây người nhìn bọn họ, Cảnh Thần Hạo không tức giận sao?

Vừa rồi có phải cô đã nói gì kích thích đến Cảnh tổng không?

Không ngờ Cảnh tổng lại giúp cô?

Cô hiểu rồi, nhất định là vì trả thù Âu Dương Lập, cô rời khỏi Âu Dương Lập, đúng là một quyết định sáng suốt, cô phải mau mau đi xem trong phòng thế nào rồi!

Bùi Nhiễm Nhiễm nhàn nhạt quét mắt nhìn anh một cái, “sao thế? Nhìn trúng là nhìn trúng rồi, còn sửa cái gì, không ngờ anh thật sự thích người sửa nhan sắc, xem ra cái cô Lucy kia đúng thật là khẩu vị của anh, hiện tại không có bị anh kim ốc tàng kiều chứ?

“Ghen rồi sao?” Khóe miệng boss lớn hơi cong, đối với phản ứng như vậy của cô rất hài lòng.

Đã lâu không nghe được giọng điệu chua chua của Nhiễm Nhiễm khi nói chuyện với anh rồi.

Rất tốt, Nhiễm Nhiễm của anh vẫn là Nhiễm Nhiễm của anh.

“Thôi đi! Em có thể ăn hết giấm của anh sao? Đối tượng scandal của Cảnh tổng anh bị chụp từ thành phố a đến thành phố s!” Cô còn không rảnh nhàm chán như vậy.

Trước kia trong mắt của cô những người phụ nữ khác cũng không tính là gì, bây giờ xảy ra chuyện của Bùi Nhã Phán, trong lòng cô rất khó chịu, anh ta nói cái gì cũng không thể tin.

Nói không chừng những tin trước kia đều không phải tin đồn xạo, mà là sự thật.

Boss lớn bỗng nhiên bị nhìn thật sâu, trong lòng nổi lên một dự cảm không tốt, Nhiễm Nhiễm lại đang nghĩ cái gì vậy?

Trong đầu cô lại xem anh là người gì đây?

“Nhiễm Nhiễm, em còn nhớ anh có một tật xấu không.” Cảnh Thần Hạo rất nghi hoặc, chẳng lẽ cô không nghi ngờ gì, cô lại đi tin tưởng một người ngoài, không tin anh.

“Một tật xấu cái đầu anh?” Anh ta chẳng phải toàn thân trên dưới đều là tật xấu sao?

Khuôn mặt tuấn tú của boss lớn lạnh đi mấy phần, ý của anh là tật xấu đặc biệt nổi trội.

“Cái anh chỉ chính là......”

Cảnh Thần Hạo vẫn chưa nói xong, một tiếng va đập mãnh liệt và tiếng thét chói tai vang lên ở trước mặt bọn họ.

“Cứu tôi cứu tôi!”

“Người đẹp cô đừng đụng vào ngực tôi chứ!”

Hai người kinh ngạc nhìn hành lang cách họ hai thước, một người phụ nữ đụng vào ngực Mẫn Lệ, giọng yếu ớt hô cái gì đó.

Bùi Nhiễm Nhiễm lập tức đi tới, boss lớn không vội đuổi theo, bệnh xen vào việc của người khác khi nào mới có thể sửa đây?

Chuyện của họ còn chưa nói xong mà!

Cơ thể Hòa Thảo dán chặt vào người Mẫn Lệ, váy của cô đã bị xé rách, vai lộ ra, run lẩy bẩy, cả người nóng lên mất tự nhiên.

Mẫn Lệ lần đầu bị một cô gái xinh đẹp như vậy ôm ấp yêu thương, thế nhưng anh thật sự không phải loại đàn ông giậu đổ bìm leo.

“Người đẹp, tôi thấy người cô khá nóng, có phải bị sốt không?” Giọng của Mẫn lệ vốn vang dội, dọa đến Hòa Thảo rụt vai lại.

Động tác nho nhỏ của cô khiến Mẫn Lệ nhướng mày, giọng lớn hù người đẹp sợ rồi.

Vậy phải làm sao bây giờ?

“Ngớ ngẩn, cô ấy không phải bị sốt, mà bị bỏ thuốc.” Bùi Nhiễm Nhiễm đi đến trước mặt của bọn họ, nhìn khuôn mặt nhỏ mất tự nhiên đỏ ửng của Hòa Thảo, ý vị thâm trường nhìn Mẫn Lệ, “giải dược tiên sinh, anh thất thần ra làm gì?”

“Chị dâu, chị đừng nói em như thế, bây giờ em đưa cô ấy đến bệnh viện!” Mẫn Lệ cảm thấy anh oan thế này.

Anh chỉ ra xem anh Hạo và chị dâu khi nào trở về, tại sao vừa ra liền đụng phải chuyện như vậy.

Anh cũng không muốn làm thuốc giải.

Thế là, trong lúc Bùi Nhiễm Nhiễm hơi khiếp sợ, Mẫn Lệ ôm Hòa Thảo nhanh bước rời khỏi, bỗng nhiên cô quay đầu, đã nhìn thấy cơ thể Hòa Miêu dán thật chặt vào vách tường, khuôn mặt nhỏ trắng bệch nhìn bọn họ.

Không cần phải nói cũng biết là ai làm! ---------Nhóm dịch Boss – App iNovel------

Cảnh Thần Hạo ôm eo Bùi Nhiễm Nhiễm, lạnh lùng quét mắt nhìn cô ta một cái, đi vào trong phòng.

Sau khi họ trở lại phòng, ngoại trừ Mẫn Lệ không ở đây, những người khác đều ở đây.

Nhất là Bùi Nhã Phán, ra vẻ nhẹ nhõm ngồi ở bên trái, lộ ra ý cười nhợt nhạt.

Bùi Nhiễm Nhiễm chỉ là nhàn nhạt quét mắt nhìn cô ta một chút, không nói nữa, ngồi tại chỗ, ngay cả khẩu vị ăn cơm cũng không có.

“Mẫn Lệ đâu? Vừa nãy em còn nghe thấy tiếng nói chuyện của cậu ta mà?” Thích Thịnh Thiên nhìn ra cửa, không bị đẩy ra.

“Anh ta đi làm thuốc giải rồi, không phải, anh ta đưa người đẹp đi bệnh viện rồi.” Bùi Nhiễm Nhiễm bình thản nói.

Cô không biết là ai tìm Bùi Nhã Phán đến, ý nghĩa của việc này là gì, Cảnh Thần Hạo cuối cùng đã quyết định ly hôn với cô rồi sao?

“Tình huống gì vậy?” Thích Thịnh Thiên rất muốn đi xem thử rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nghe ý của chị dâu, tiểu tử đó đụng phải đào hoa à!

“Thích tổng, anh cũng muốn đi làm thuốc giải sao?” Khuôn mặt nhỏ xinh đẹp của Lâm Tri Hiểu cười nhạt nhìn anh, cái ly trong tay dần dần buông xuống.

Thích Thịnh Thiên nghiêng đầu mỉm cười tới gần cô, ly rượu trong tay đưa đến miệng cô, ngữ khí mập mờ, “Hiểu Hiểu, anh luôn trung thành với em, thời tiết chứng giám, anh mới không muốn làm thuốc giải gì! Nếu như em muốn chơi, anh ngược lại không ngại giúp em......”

“Thích Thịnh Thiên, bỏ ly rượu của anh ra, người của anh cũng tránh ra xa.” Cô mới không muốn bị bỏ thuốc, không muốn chơi cái gì.

“Được, không thành vấn đề.” Thích Thịnh Thiên quả quyết đứng dậy, đem cái ghế của anh dính sát vào ghế của cô, thế này cơ thể của hai người sẽ dựa sát hơn.

Lâm Tri Hiểu có loại cảm giác ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo.

Thế là, lần nữa cầm ly nước trái cây vừa buông xuống, lúc này vẫn là uống nước tốt hơn.

Chuyển sự chú ý, không nhìn anh nữa.

“Hiểu Hiểu, tối nay là sinh nhật của anh, em nghĩ xong tặng cái gì cho anh chưa? Nếu như chưa chuẩn bị xong, vậy đóng gói bản thân lại tặng cho anh cũng được.” Anh sẽ vui vẻ nhận nó, sau đó đối xử thật tốt.

Lâm Tri Hiểu cười cười, không có trả lời anh.

Ngoài phòng khách bỗng nhiên vang lên tiếng gõ cửa, Thích Thịnh Thiên ngồi thẳng người, “vào đi!”

Cửa phòng bị mở ra, một nhân viên phục vụ bước vào, tay cô còn nắm tay một đứa bé gái đặc biệt xinh đẹp.

“Cảnh tổng, cô bé này nói mẹ cô bé ở đây.” Nhân viên phục vụ nhìn Cảnh Thần Hạo ngồi ở trong cùng nhất, lễ phép cung kính nói.

Còn chưa đợi người trong phòng phản ứng lại, cô bé liền bỏ tay nhân viên phục vụ ra, chạy về phía Bùi Nhã Phán, “mẹ, mẹ.”

Bùi Nhã Phán kinh ngạc nhìn cô bé, để nó ở yên trong nhà, sao lại xuất hiện ở nơi này?

Hai tay đặt ở trên đùi Bùi Nhiễm Nhiễm nắm chặt, khuôn mặt nhỏ trắng bệch, thế này cũng rất tốt, nói rõ ràng, ở ngay trước mặt bọn họ, sau này cô muốn nói ly hôn cũng không có ai phản đối.

Cảnh Thần Hạo ngoại tình trước!

“Bùi tiểu thư nhìn vào rất trẻ, không nghĩ tới con cô đã lớn như vậy, cô kết hôn rồi sao?” Thích Thịnh Thiên lắc lắc ly rượu trong tay, híp mắt nhìn cô.

Bùi Nhã Phán nhìn Tiểu Vũ trước mặt, nghiêm nghị nói, “bạn nhỏ, con có phải hay nhận lầm người không? Dì còn chưa kết hôn mà!”

“Mẹ, mẹ không cần Tiểu Vũ sao?” Tiểu Vũ nghiêng đầu, cực kì đáng thương.

Bùi Nhã Phán cảm giác được người trong phòng đều đang nhìn cô, nếu như cô thật sự nói không biết, một người phụ nữ bạc tình bạc nghĩa có thể có ấn tượng tốt gì?

“Tiểu Vũ.” Bùi Nhã Phán bế cô bé lên, trên mặt lộ ra sự bi thương nhàn nhạt, “không phải mẹ không nhận con, chỉ là......”

“Mẹ đừng khóc, Tiểu Vũ không nên đến tìm mẹ.” Tiểu Vũ nhìn cô sắp rơi lệ, trái tim nhỏ đập thình thịch.

“Bùi tiểu thư, thật sự là con gái của cô sao?’ Thích Thịnh Thiên kinh ngạc nhìn cô, không dám tin.

- --------Nhóm dịch Boss – App iNovel------
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status