Tên anh là thời gian

Chương 27 : Chương 027. Sấm Sét Xanh





--- --- ---

Chương 027. Sấm Sét Xanh

--

Hai cái vali lớn, nhìn là thấy nặng rồi, anh ta thiên tài đến cỡ nào mà nghĩ rằng cô có sức mạnh to lớn đến vậy?

Đang suy nghĩ thì Giang Chấp đi lên phía trước mặt cô, hai tay giơ ra, một tay xách một cái vali ra khỏi thùng xe, hình ảnh này trong mắt Thịnh Đường đúng thật là manly dã man.

Nhưng mà, cũng đâu có việc gì to tát đâu, tại sao cứ phải hành cô đi xuống dưới lầu?

"Cô bé có khả năng quan sát tốt vậy, thấy cái gì có thể bưng bê thì bưng lên giúp đi." Giang Chấp quăng ra một câu như vậy.

Hay ha, từ trợ lý chuyển qua cu li một cách hoàn hảo.

Thịnh Đường nghĩ trong lòng dù gì anh ta cũng còn có chút tính người, ít ra không để cô vác hai cái va li to đùng đó, trong chung cư này chỉ có cầu thang bộ, không hề có thang máy, phải dùng sức mà vác lên... ... Cô lấy các món lặt vặt trong thùng xe, món to nhất là một chiếc lồng vận chuyển hàng không, nhìn tựa tựa như là loại dành cho thú cưng.

Cô cầm lấy nắp cà giơ cao lên xem, nhìn qua các song sắt của chiếc lồng, cô thấy một.... ... cái mông to, màu xanh đen.

"Con này là gì vậy?" Cô hét lớn về phía bóng lưng Giang Chấp.

"Sấm Sét Xanh."

Sấm Sét Xanh, là cái gì vậy?

Chiếc lồng thú cưng bỗng nhiên lắc lư, vật bên trong lồng từ từ chầm chậm xoay đầu qua, vừa hay trở thành cuộc gặp mặt hoàn hảo cùng khuôn mặt đầy kinh ngạc của Thịnh Đường.

Ui mẹ ơi... ... một con rùa? Ông trời ơi, cái thân nó to quá đi.

Không ngờ Giang Chấp lại đi nuôi một con rùa? Chuyện này buồn cười thật đó, phải nuôi bao lâu mới được con rùa to như vậy.

"Mày tên là Sấm Sét Xanh phải không, cùng tên với Ninja Rùa đó, mày đẹp trai thiệt đó." Thịnh Đường chào hỏi bằng cách nhìn qua song sắt của cái lồng, lần đầu tiên cô thấy một con rùa lớn như vậy, thật là ngầu lòi.

Sấm Sét Xanh trừng đôi mắt có kích cỡ như đậu xanh nhìn chằm chằm khuôn mặt ở ngoài song sắt, trong lòng xúc động vô cùng, tình thương mến thương biết bao, cuối cùng cũng có người không những không chê nó xấu, mà còn khen nó đẹp trai, mà đó còn là một cô gái xinh đẹp nữa chứ.

Nhìn xem người ta kìa, đúng là có con mắt tinh tường, tương lai tươi sáng biết bao.

Giang Chấp xách vali lên đến tầng 2, nhìn xuống dưới lầu qua ô cửa sổ hành lang, Thịnh Đường đang rất vui vẻ giỡn với Sấm Sét Xanh.

Đúng thiệt là logic không giống số đông, nếu đổi lại là cô gái khác, chắc đã bỏ chạy ra xa khỏi Sấm Sét Xanh rồi.

----

Tầng năm và tầng sáu của chung cư này đều là khu vực của bọn họ.

Phòng ốc tuy cũ kỹ, nhưng lại rất sạch sẽ vệ sinh, chủ yếu là những hộ ở tầng dưới đều là người trong thành phố này, rất chăm chút cho ngôi nhà của mình, người tây bắc rất thật thà, những người trẻ tuổi tuy không quan tâm lắm, nhưng nhóm người lớn tuổi thì một ngày có thể quét dọn ra vào gần chục lần, thậm chí có những bà dì rất quan tâm đến vấn đề vệ sinh, đều có thể làm vệ sinh cho hết sáu tầng lầu này.

Chung cư này là kiểu nhà tập thể truyền thống, có ba căn hộ trên cùng một hành lang, hai căn ở hai đầu hành lang đều là loại ba phòng ngủ, căn ở giữa là loại một phòng ngủ. Tiêu Dã, Kỳ Dư và La Chiếm ba người họ ở chung trong một căn ba phòng ngủ, hai cô gái Thịnh Đường và Thẩm Dao cần có không gian riêng, nên mỗi người ở riêng trong căn hộ một phòng ngủ, Thẩm Dao không thích ồn ào, ở trên tầng sáu, cũng là tầng trên cùng.

Thịnh Đường thì không có yêu cầu gì, dù sao cũng đã quen lâu với nhóm Kỳ Dư, mỗi lần cô đến đây, không có việc gì cũng đều mở rộng cửa đón tiếp bọn họ, cười nói đùa giỡn với bọn họ cũng rất vui.

Năm nay thì có thêm Tiêu Dã.

Căn hộ ở đầu kia của hành lang thì vẫn luôn để trống, trước đây Tiêu Dã từng vào trong đó, lúc ra ngoài thì luôn tặc lưỡi, "bố cục trong căn phòng đó quá tốt luôn, trong đó có một phòng ngủ nhỏ mở rộng ra chung với không gian phòng khách, chính vì vậy mà phòng khách có diện tích cực kỳ to, mình phải xin xỏ với sư phụ, để ông cho mình vào ở trong căn hộ đó."

Từ lúc Thịnh Đường biết đến tòa chung cư này đến nay thì căn hộ đó luôn để trống, thậm chí Kỳ Dư còn kể cô nghe căn hộ đó đã trống từ rất lâu rất lâu rồi, giáo sư Hồ cũng không cho phép ai đi vào ở trong đó, cứ thế ngày này qua tháng nọ, năm này qua năm kia vẫn thuê và để trống như vậy.

Rất lâu là lâu đến mức nào?

Bọn Kỳ Dư cũng không biết rõ, ngay cả Tiêu Dã, rõ ràng là đại đệ tử cuối cùng này cũng không biết rõ.

Cho nên lần này khi Tiêu Dã vào ở trong chung cư, mỗi lần nhòm ngó đến căn phòng đó, Thịnh Đường đều hù dọa anh, "lỡ như ở trong đó có ma nữ thì sao?"

"Nếu xinh đẹp như em đây thì anh cũng đành chấp nhận thôi." Tiêu Dã trêu lại cô.

Thịnh Đường bĩu môi, rồi thở dài, "khó à, em xinh đẹp như vậy mà... ..."

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.3 /10 từ 522 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status