Tên anh là thời gian

Chương 26 : Chương 026. Cô là ngọc sao





--- --- ---

Chương 026. Cô là ngọc sao

--

Đầu của Thịnh Đường đang gật lên gật xuống, do ở ngay cạnh đường đi, người qua kẻ lại đều sẽ có tiếng ồn. Trong lúc mơ mơ màng màng cô cảm thấy hình như có người chạm lên tóc của mình, cái chạm rất nhẹ, giống như là đang trong giấc mơ vậy.

Cô bỗng nhiên mở mắt.

Thì phát hiện ra Giang Chấp đang ngồi kế bên mình, một cánh tay đang giơ ra, ngón tay hình như sắp chạm đến gương mặt của cô.

Vừa mới tỉnh táo lại chút thì thấy tay Giang Chấp đổi qua hướng khác, giơ tay lên cốc thẳng lên đầu cô, đau đến mức cả người cô nhảy dựng lên.

"Tỉnh chưa?" Giang Chấp nghiêng người qua một bên nhìn cô, thể hiện rõ việc cố tình gây chuyện với cô.

Thịnh Đường đang xoa xoa đầu, giận dữ trừng mắt nhìn anh, "anh có phải là đàn ông không vậy, có biết thương hoa tiếc ngọc không?"

"Cô là ngọc sao? Cô là trợ lý của tôi." Giang Chấp nói rồi đứng thẳng người dậy.

Anh cao to, cô chỉ đứng đến vai anh, vì vậy khi mà đứng gần nhau, hướng anh nhìn cô tuyệt đối là như từ trên cao nhìn xuống. "Ngoài ra, cái chuyện tôi có phải là đàn ông hay không, hay là cô chịu khó thử xem nào?"

Anh dồn cô đến mức lưng dựa sát vào tường, làm cho cô cảm thấy... ...

Cảnh tượng này thật đúng là giống như tình tiết trong các truyện ngôn tình, chỉ còn thiếu một giây ép sát vào tường, sau đó cuối sát đầu ép sát mặt vào nhau nói ra câu: cô gái à, cô chạy không thoát đâu... ...

Nhưng người đàn ông trước mặt này rõ ràng không hề phù hợp với hình tượng tổng tài bá đạo mà, làm nát tan cảnh tượng mơ mộng trong đầu cô.

Áo thun to, quần đùi rộng và lết theo đôi dép lê, nếu như không phải anh đã cắt đi mái tóc xoăn dài ngang vai và cạo hết nguyên mặt râu quai nón, thì thực sự có thể so sánh với hình ảnh xuất hiện tại chợ đêm Sa Châu hôm đó.

À, dưới cằm của anh hình như có vài cọng râu lún phún mọc ra, cằm hơi ngả màu xanh.

Hormone nam thật là dồi dào, cô... ... rất thích điều này (ahihi)

"Thử anh hả?" Thịnh Đường đâu phải người xuất chiêu theo kiểu thông thường, cô cắn ngón tay một cái, hai mắt như phát sáng khi nhìn chằm chằm lên ngực anh, có lớp áo che lại thì sao chứ, không gì là có thể che đậy được một lồng ngực vừa lớn vừa rắn chắc.

Giang Chấp nhìn vào ánh mặt của cô đang nhìn chằm chằm vào mình có gì đó sai sai, không chỉ cái dáng vẻ láo liên như ăn trộm mà còn thêm cái ánh mắt háo sắc này, bỗng nhiên thấy lạnh sống lưng, anh quyết định phải giữ mình trước.

"Đi nào, chuyển đồ giúp sư phụ cô nào."

Thịnh Đường liền bĩu môi, còn tự xưng sư phụ, không nhìn ra cái gì gọi là dáng vẻ người thầy hết.

Khoan, đợi chút, chuyển đồ cái gì?

Cô xoay đầu nhìn qua chiếc xe SUV đang đậu sát lề đường kia, thùng xe phía sau đang mở ra, bên trong có hai cái vali cỡ lớn đang nằm xếp chồng lên nhau, còn có 1 số đồ linh tinh nằm lăn lóc bên cạnh

Xe SUV hay còn gọi là xe thể thao đa dụng (viết tắt từ tiếng Anh Sport Utility Vehicle) là một loại với xe là khung . Loại xe này rất được chuộng bắt đầu từ và sau đó lan truyền qua và các nước khác. Xe cao, đi được nhiều địa hình phức tạp, không gian bên trong rộng rãi nên chở được nhiều người và vật dụng

Ui mẹ ơi gì đây... ...

Thịnh Đường chạy cái vèo ra trước đầu xe, xem cái này nhìn cái kia, còn đưa tay sờ lên vài chỗ nữa, đây là chiếc xe Hummer đã qua cải tiến, ui sáng hết cả mắt.

"Của anh à?" Cô phấn khích lên tiếng giống như là xe này tặng cho mình vậy.

Giang Chấp đứng nghiêng người dựa vào tường, hai cánh tay vẫn ráng cho vào trong tay áo, nhìn tướng người nhỏ nhắn của Thịnh Đường chạy qua chạy lại xung quanh chiếc Hummer này, giống như là con mèo đang đi dạo trước mắt con hổ, có thể bị con vật to lớn này nghiền nát bất cứ lúc nào.

"Ừ."

Thịnh Đường xoay đầu sang nhìn anh, "có chút hợp với hình tường cao ráo nhà giàu đẹp trai."

"tất cả gia sản." Giang Chấp thấy cô mà buồn cười.

Cô bé này có bao lớn đâu, mà lại có hứng thú với loại xe này. Nhưng mà phải nói lại rằng có phải điều cô cần quan tâm đi lệch hướng rồi không.

Cũng may là sự quan tâm của Thịnh Đường đã quay lại đúng hướng.

"Không lẽ anh... ... " Cô đứng ở phía sau thùng xe, nhìn chằm chằm vào cái vali mà nghiến răng, "phải chuyển vào trong chung cư sao?" Ở khách sạn yên ổn không phải tốt hơn sao?

Ánh nắng chiếu lên mặt Giang Chấp, anh ta cười lên nhìn có chút lưu manh, nhưng trong đáy mắt lại ánh lên, giống như đang ẩn chứa một dãy ngân hà, "cầm quân đánh giặc, chủ soái phải ở trong doanh trại chứ."

Thịnh Đường cảm thấy chóng mặt, không biết là do ánh nắng chói chang làm hoa mắt, hay là do nụ cười không có ý tốt của anh, nói chung là cô thấy anh ta dọn vào đây ở rồi, những ngày tháng say này chắc "tuyệt vời" lắm đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.3 /10 từ 522 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status