Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 114: Máu Mủ Tình Thâm, Nhưng Ta Không Tin Được Ngươi



Phun ra một ngụm trọc khí, khóe miệng thậm chí còn có bọt máu tràn ra, cho tới lúc này, trái tim đang thấp thỏm của Bạch Nhạc cuối cùng mới triệt để được bỏ xuống.

Lấy một địch ba, hai chết một trốn!

Chiến tích như vậy tất nhiên kinh người, nhưng cái giá và nguy hiểm phải trả cũng không phải người bình thường có thể tưởng tượng.

Đối mặt với một đòn Huyết Ảnh Trảo cuối cùng của Lý Minh Thụy, bản thân Bạch Nhạc cũng không dám khẳng định có thể đỡ được hay không, có thể nói là mạng như chỉ mành treo chuông, sinh tử trong tí teo.

May mắn là, hắn cuối cùng vẫn còn sống.

Từ trong túi trữ vật lấy ra mấy viên đan dược nuốt xuống, lúc này khí tức của Bạch Nhạc mới ổn định một chút.

Những đan dược này đều là trước khi rời tông, Liễu Như Tân chuẩn bị giúp hắn, không quý giá, nhưng hiệu quả chữa thương cũng không tệ lắm.

Ánh mắt quay lại nhìn linh đường đã đổ nát, tất nhiên cũng hướng về phía trên người Bạch Thương Hải.

- Tam thúc, ngươi thấy chưa, ta đã nói rồi, thế giới này không thuộc về Ma tu! Cho dù là người của Huyết Ảnh Ma Tông, ta cũng sẽ giết cho ngươi xem.

Chậm rãi đi đến trước mặt Bạch Thương Hải, Bạch Nhạc bình tĩnh nói.

- ...

Lúc này, nhìn Bạch Nhạc, răng của Bạch Thương Hải không khỏi có chút va lập cập.

Cho dù hiện giờ xương quai xanh bên vai trái của Bạch Nhạc đã bị bóp nát, máu tươi nhuộm đỏ một nửa thân thể, thậm chí ngay cả kiếm cũng nát, lộ ra vẻ thảm hại không thể tả, nhưng Bạch Thương Hải làm sao còn cười được.

Trận chiến vừa rồi đã triệt để đánh tan phòng tuyến tâm lý của hắn, trong lòng toàn là sợ hãi.

- Tiểu Nhạc, ngươi hãy nghe ta nói, ta cũng là bị bức cho bất đắc dĩ thôi.

Giống như người đuối nước bắt được cọng cỏ cứu mạng, Bạch Thương Hải vội vàng giải thích,

- Lúc trước, ta cũng là bị bọn Phá Nam Phi bức, cái chết của phụ mẫu ngươi không có bất kỳ liên quan gì tới ta cả! Tiểu Nhạc, chỉ cần ngươi chịu trở về, ta lập tức sẽ trả lại vị trí gia chủ cho ngươi.

Từ chối cho ý kiến, Bạch Nhạc nhìn vị Tam thúc đã thất kinh này, chậm rãi hỏi,

- Huyết Ảnh Ma Tông, muốn Bạch gia làm gì?

Đây mới là nghi vấn lớn nhất trong lòng Bạch Nhạc.

Đừng nói vị Phá Nam Phi có thực lực Tinh Cung cảnh đó, cho dù là Lý Minh Thụy bị mình giết chết, đối với Bạch gia mà nói, cũng là nhân vật đủ để nắm giữ sinh tử của người khác.

Tuy Bạch gia ở phủ Thanh Châu cũng được coi là thế gia, nhưng dẫu sao cũng chỉ là gia tộc trong thế tục, căn bản không có đạo lý nào lại được loại quái vật lớn như Huyết Ảnh Ma Tông coi trọng.

Phải biết rằng, chỉ dựa vào thực lực mà Huyết Ảnh Ma Tông hiện giờ thể hiện ra, đã không hề kém hơn Linh Tê Kiếm Tông.

- Trong sơn cốc ngoài thành Thanh Châu, có một linh mạch! Người của Huyết Ảnh Ma Tông bảo Bạch gia chúng ta dùng danh nghĩa khai thác mỏ phong tỏa sơn cốc, giúp bọn họ thu thập linh thạch.

Bạch Thương Hải cũng biết, đây là thời khắc liên quan tới sinh tử của hắn, tất nhiên không chút do dự, ngoan ngoãn trả lời,

- Ngoài ra, người của Huyết Ảnh Ma Tông, còn thông qua Bạch gia tiếp xúc với Thanh Châu Phủ Chủ, tìm hiểu tin tức của các tông môn phụ cận phủ Thanh Châu.

- Bạch gia chúng ta cũng có người bái vào những tông môn này! Tiểu Mộc, ngươi còn nhớ không? Hắn bái vào Hàn Sơn Tông, nghe nói hắn cũng đã trở thành đệ tử nội môn rồi.

Bạch Mộc!

Nghe thấy cái tên này, ký ức trong lòng Bạch Nhạc lại được lay tỉnh.

Bạch Mộc là hài tử của nhà Nhị thúc, chỉ là Nhị thúc rời khỏi gia tộc đã rất lâu, một mực không có tin tức gì, lúc trước khi Bạch Mộc còn rất nhỏ, nghe nói đã được Nhị thúc mang ra ngoài tìm tiên duyên! Có điều, trước khi rời đi, tình cảm của Bạch Mộc và Bạch Nhạc cũng rất tốt.

Nhiều năm như vậy trôi qua, lại không ngờ, Bạch Mộc cũng bái vào tông môn, bước vào con đường tu hành.

Hiện giờ quay đầu lại nhìn, một Bạch gia to lớn như vậy, nội tình kỳ thật còn sâu hơn trong tưởng tượng của mình nhiều.

Chỉ là.

- Mộc nhi, cũng có quan hệ với Huyết Ảnh Ma Tông à?

Khẽ nhướn mày, Bạch Nhạc trầm giọng hỏi,

- Không!

Bạch Thương Hải vội vàng giải thích,

- Tiểu Mộc không biết gì cả, chúng ta cũng chỉ phụ trách dựa theo phân phó của Huyết Ảnh Ma Tông, cứ cách một đoạn thời gian lại phái người tới thăm hắn, hỏi thăm một số tin tức của Hàn Sơn Tông.

Nghe thấy vậy, thần sắc Bạch Nhạc mới dịu đi mấy phần.

Kỳ thật Bạch Nhạc cũng biết, loại người dựa vào Huyết Ảnh Ma Tông để tồn tại như Bạch Thương Hải, căn bản không thể biết nội tình chân chính, có điều, chỉ dựa vào mấy tin tức vừa hỏi ra này, đã đủ khiến người ta kiêng kị rồi.

Có thể khiến cường giả Tinh Cung cảnh tự mình tọa trấn phủ Thanh Châu, chuyện sợ rằng không chỉ đơn giản là một linh mạch.

- Tiểu Nhạc, buông tha cho ta! Dẫu sao ta cũng là Tam thúc của ngươi, máu mủ tình thâm, ngươi cứ yên tâm, ta sẽ không đi theo người của Huyết Ảnh Ma Tông nữa, cũng sẽ không nói ra tin tức của ngươi!

Đứng lên, Bạch Thương Hải lại mở miệng nói,

- Ta có thể giúp đỡ ngươi trùng kiến Bạch gia, ngươi vẫn là Gia chủ Bạch gia.

Lẳng lặng nhìn Bạch Thương Hải, Bạch Nhạc có thể cảm thấy những gì lúc này Bạch Thương Hải nói là thật, hắn là thật sự bị dọa cho sợ rồi, chỉ cầu mạng sống, không có chút ý đồ hãm hại mình.

- Máu mủ tình thâm...

Chậm rãi lặp lại bốn chữ này, trên mặt Bạch Nhạc đột nhiên lộ ra một tia giễu cợt.

- Phập!

Một điểm kiếm mang từ ngón tay bắn ra, rơi xuống trên mi tâm của Bạch Thương Hải, lập tức đâm vào trong đầu, thậm chí không đợi Bạch Thương Hải nói thêm một chữ, đã trực tiếp mất mạng.

- Từ bảy năm trước khi ta rời khỏi Bạch gia, ta đã không tin máu mủ tình thâm gì đó nữa...

Chậm rãi vươn tay ra vuốt mắt cho Bạch Thương Hải, Bạch Nhạc nhẹ giọng, lẩm bẩm

- Máu mủ tình thâm, nhưng ta. . . Không tin được ngươi!

Nói xong câu đó, trong mắt Bạch Nhạc lại lộ ra một tia kiên quyết.

Giết chết vị Tam thúc này có lẽ có chút tàn khốc, nhưng đối với Bạch Nhạc mà nói, an nguy của Bạch Thanh Nhã quan trọng hơn hắn gấp chục lần, trăm lần!

Chỉ cần Bạch Thương Hải sống sót, Huyết Ảnh Ma Tông vẫn có thể lợi dụng lực lượng của Bạch gia để phong tỏa phủ Thanh Châu, truy tra tung tích của hắn và Bạch Thanh Nhã.

Lúc này dưới sự uy hiếp của hắn, Bạch Thương Hải hoặc là chỉ cầu mạng sống, đích xác không có tâm tư hại hắn, nhưng một khi tin tức truyền ra, Phá Nam Phi lại bước vào Bạch gia, Bạch Thương Hải còn có thể thừa nhận được loại áp lực đó mà không chịu bán đứng mình không?

Cho dù hắn chịu được, Phá Nam Phi sẽ cho hắn cơ hội này sao?

Nhưng một khi giết chết đối phương, một mạch của Bạch Thương Hải chính là triệt để bị đoạn tuyệt, toàn bộ Bạch gia lập tức sẽ lâm vào trong hỗn loạn, cho dù Phá Nam Phi san bằng Bạch gia thành bình địa, cũng đừng hòng tiếp tục khống chế Bạch gia.

Những người phía dưới không biết cái gì là Huyết Ảnh Ma Tông, lại càng không quản ngươi là cường giả Tinh Cung cảnh, cái duy nhất mà bọn họ công nhận chính là huyết mạch của Bạch gia, huyết mạch đích hệ!

Đến lúc đó biện pháp duy nhất chính là tới Hàn Sơn Tông tìm Bạch Mộc về.

Bạch Mộc không có liên quan gì tới Huyết Ảnh Ma Tông, lại có thân phận đệ tử nội môn của Hàn Sơn Tông, Huyết Ảnh Ma Tông chắc cũng không dám tùy tiện ra tay với hắn, đến lúc đó, Bạch gia chính là tạm thời thoát khỏi sự khống chế của Huyết Ảnh Ma Tông.

Thế là, truy nã nhằm vào Bạch Thanh Nhã, tất nhiên cũng sẽ theo đó mà biến mất.

Đối với Bạch Nhạc, mà nói đây mới là phương thức tốt nhất đảm bảo cho sự an toàn của Bạch Thanh Nhã.

Về phần bởi vậy mà Bạch gia có thể sẽ còn chết thêm rất nhiều người. . . Ai để ý chứ?

Đúng như lúc trước Bạch Nhạc đã nói, hiện giờ Bạch gia chỉ là Bạch gia của Bạch Thương Hải, không liên quan tới hắn, hiện giờ toàn bộ Bạch gia, người hắn thực sự để ý, cũng chỉ có một mình Thanh Nhã tỷ mà thôi.

Cuối cùng nhìn về vị trí linh đường, mượn bóng đêm, Bạch Nhạc lặng lẽ rời đi, giống như chưa từng xuất hiện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status