Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 120: Thông Thiên Ma Thể (Thượng)



Vù!

Chậm rãi thở ra một hơi, lúc này Bạch Nhạc mới mở mắt.

Sắc trời đã tối, trốn trong một sơn động một ngày, thương thế trên người Bạch Nhạc đã ổn định, đừng nhìn tình cảnh lúc đó rất thảm thiết, nhưng trên thực tế, thương thế không nghiêm trọng như trong tưởng tượng.

Tính toán thời gian, nếu Bạch Mộc có thể thoát thân, hiện giờ chắc đã sắp đến Hàn Sơn, chỉ là không biết, Bạch Mộc có thể thuận lợi đào thoát hay không.

Hơi do dự một chút, Bạch Nhạc chung quy không dám tiếp tục chạy tới Hàn Sơn.

Nếu Bạch Mộc thuận lợi về tới Hàn Sơn, không cần Bạch Nhạc mạo hiểm, cũng đủ để truyền tin tức về rồi.

Nếu Bạch Mộc chết, như vậy sợ rằng người của Huyết Ảnh Ma Tông thế tất sẽ phong tỏa đường đi tới Hàn Sơn, mình căn bản không thể phá vây, hơn nữa, không có Bạch Mộc, thậm chí ngay cả lệnh bài thân phận cũng đánh mất rồi, một mình mình cho dù lên Hàn Sơn, dựa vào cái gì mà khiến trưởng lão Hàn Sơn tin mình?

Cân nhắc lợi hại, hiện giờ điều duy nhất mình có thể làm chính là chờ.

Hiểu rõ điểm này, tâm tình của Bạch Nhạc ngược lại trở nên thả lỏng, thay một thân quần áo sạch sẽ, xử lý vết máu lúc trước, lúc này Bạch Nhạc mới rảnh lấy ra túi trữ vật của Đường Hách để xem kỹ.

Lần này từ Linh Tê Kiếm Tông đi ra, mục đích là để tranh đoạt nhiều tài nguyên tu hành hơn, về nhà phát hiện ẩn tình năm đó, ngược lại là chuyện ngoài ý liệu.

Lúc trước bất kể là Bạch Thành hay là Lý Minh Thụy, trên người căn bản đều không có túi trữ vật, không thể có được bất kỳ lợi ích gì.

Nhưng đến loại tu vi này của Đường Hách, chính là hoàn toàn khác, có túi trữ vật tùy thân, tất cả tài nguyên và bảo vật. Đường Hách đều một mực mang theo bên người, trận chiến này bỏ mạng, tất nhiên toàn bộ đều tiện nghi cho Bạch Nhạc.

Loại không gian trữ vật cơ bản nhất như túi trữ vật này, kỳ thật rất đơn giản, cũng không có cấm chế gì cả, rót linh lực vào trong là có thể mở ra.

Thần niệm vươn vào trong đó, dù là với định lực của Bạch Nhạc cũng không khỏi giật nảy mình.

Chỉ là linh thạch, bên trong có chừng trăm viên, ngoài ra còn có một số linh dược mà Bạch Nhạc căn bản không nhận ra, chỉ dựa vào linh khí tỏa ra đã có thể nhìn ra tất nhiên là giá trị không thấp, ngoài ra còn có một số công pháp bí tịch của Huyết Ảnh Ma Tông, trong đó bao gồm cả Huyết Ảnh Trảo và Nhiên Huyết Thuật.

- Quả nhiên là ngựa không ăn cỏ đêm thì không béo.

Nhìn thứ trong túi trữ vật, Bạch Nhạc lập tức lòng đầy vui mừng.

Hơn nữa không nói cái khác, chỉ không mấy trăm viên linh thạch này đã rất có giá trị rồi.

Phải biết rằng, Bạch Nhạc mệt chết mệt sống giành được hạng nhất trong thi đấu tông môn, cũng chỉ mới có được năm mươi khối linh thạch mà thôi!

Đổ hết những thứ này ra, chuyển linh thạch và linh dược vào trong túi trữ vật của mình, lúc này Bạch Nhạc mới lấy những công pháp bí tịch đó ra đọc qua. Công pháp Huyết Ảnh Trảo gì đó Bạch Nhạc không có chút hứng thú nào, chỉ độc có Nhiên Huyết Thuật là khiến Bạch Nhạc có ký ức rất sâu.

Tuy cái gái phải trả hơi cao, nhưng hiệu quả cũng là dựng sào thấy bóng, rất có thể vào lúc sinh tử cứu mình một mạng.

Nhiên Huyết Thuật ở trong Huyết Ảnh Ma Tông cũng không tính là pháp môn quý giá gì, trên cơ bản chỉ cần bước vào Linh Phủ cảnh là có thể được truyền thụ, hơn nữa, tu luyện cũng không khó khăn.

Chỉ mất nửa canh giờ, Bạch Nhạc đã triệt để nắm giữ được Nhiên Huyết Thuật.

Bạch Nhạc lại nhìn lướt qua công pháp khác, đáng tiếc lại không có môn nào có thể hấp dẫn được Bạch Nhạc, so sánh với Thông Thiên Ma Công, những công pháp của Huyết Ảnh Ma Tông này thật sự quá thô ráp.

Lắc đầu, Bạch Nhạc lại chuyển sự chú ý tới trên Thông Thiên Ma Công.

Tuy lần này thi triển Thôn Thiên Quyết thiếu chút nữa thì chơi chết Bạch Nhạc, nhưng uy lực khủng bố của Thôn Thiên Quyết cũng giống như độc dược, khiến người ta muốn ngừng mà không được.

Nếu nói, lúc trước khi ở Linh Tê Kiếm Tông, trong lòng Bạch Nhạc thủy chung vẫn có một chút cảm xúc mâu thuẫn với Thông Thiên Ma Công, như vậy, lúc này Bạch Nhạc đã triệt để ném những suy nghĩ này ra sau đầu.

Huyết cừu của cha mẹ, không đội trời chung, đối với Bạch Nhạc mà nói, Huyết Ảnh Ma Tông chính là địch nhân lớn nhất của hắn hiện giờ.

Nhưng đối mặt với quái vật lớn như vậy, chỉ dựa vào thủ đoạn của huyền môn, Bạch Nhạc căn bản không có hy vọng báo thù! Duy nhất có thể khiến hắn có khả năng chống lại Huyết Ảnh Ma Tông, chính là Thông Thiên Ma Công.

Sau khi bước vào Linh Phủ cảnh, thứ quan trọng nhất cũng là cơ bản nhất trong Thông Thiên Ma Công, chính là tu luyện Thông Thiên Ma Thể.

Chỉ là muốn tu thành Thông Thiên Ma Thể, tài nguyên phải tiêu hao cũng cực kỳ khủng bố, cho dù muốn đạt tới trình độ nhập môn đơn giản nhất, cũng cần hao phí mấy trăm linh thạch, sau đó còn cần một đống linh dược để phụ trợ tu luyện.

Đây còn chỉ là nhập môn, muốn thực sự tu thành Thông Thiên Ma Thể, còn cần rất nhiều thiên tài địa bảo chân chính, linh thạch phải tiêu hao lại là một con số thiên văn, chỉ là nghĩ một chút thôi cũng khiến người ta cảm thấy da đầu ngứa ran rồi.

Nếu Bạch Nhạc vẫn ở Linh Tê Kiếm Tông, đừng nói là mười năm, cho dù một trăm năm chỉ sợ cũng không gom đủ một phần mười tài nguyên cần dùng để tu luyện Thông Thiên Ma Thể.

Chỉ là,nghĩ tới uy lực khủng bố của Thôn Thiên Quyết, trong lòng Bạch Nhạc hạ quyết tâm, trực tiếp lấy toàn bộ linh thạch vừa cướp được của Đường Hách.

Ầm!

Đột nhiên vỗ một cái, mấy chục khối linh thạch trước mặt nứt vỡ, hóa thành một cỗ linh khí nồng đậm tỏa ra, cơ hồ là đồng thời, Bạch Nhạc đã dẫn động Thông Thiên Ma Công, bắt đầu thối luyện Thông Thiên Ma Thể.

Linh khí vốn tán ra, căn bản còn chưa kịp khuếch tán, liền bị cắn nuốt vào trong cơ thể, một chút khí tức cũng không thể truyền ra khỏi sơn động.

Cũng chính là đặc tính bá đạo đó của Thông Thiên Ma Công mới có thể làm được điểm này, nếu không một phát dùng nhiều linh thạch như vậy để tu luyện, căn bản là không thể giấu được.

...

Phập.

Lại nhổ ra một búng máu, cả người Bạch Mộc bị đánh bay ra ngoài, nặng nề ngã xuống đất, trước mắt tối sầm, cơ hồ là ngất xỉu.

Một đường này, Bạch Mộc sớm đã không nhớ được đã bị thương bao nhiêu lần, xương cốt trên người đã gãy bao nhiêu khúc.

Bạch Mộc cũng từng thử giao thủ với đối phương, nhưng tư chất của Bạch Mộc vốn là bình thường, bất kể là thiên phú hay là thực lực, đều rất bình thường, đối mặt với người của Huyết Ảnh Ma Tông, căn bản không có hy vọng thủ thắng.

Nếu không có chuyện chuyện, Bạch Mộc cũng chưa chắc đã không dám liều chết một phen, nhưng, một màn kịch chiến của Bạch Nhạc và Đường Hách, lại giống như từng thời khắc hiện lên trong đầu hắn.

Hắn biết rõ, đối với hắn mà nói, vinh nhục cá nhân, thậm chí là sinh tử đều không quan trọng, quan trọng là, cần phải đưa tin tức về tông môn!

Cho dù không kịp cứu Bạch Nhạc, ít nhất cũng phải khiến cái chết của Bạch Nhạc có giá trị.

Cho nên, hắn một mực trốn tránh, dùng hết toàn bộ khí lực chạy về Hàn Sơn.

Bất kể bị thương nặng cỡ nào, bất kể thống khổ bao nhiêu, hắn cũng phải cắn răng mà chống đỡ.

Đào vong cả một ngày, Bạch Mộc cơ hồ đã ép ra hết mỗi một phần tiềm lực trong cơ thể!

Bạch Mộc thậm chí không biết, mình còn có thể chống đỡ được bao lâu, có lẽ một khắc sau sẽ chết trên đường, nhưng chỉ cần còn một hơi thở, hắn sẽ không cam lòng từ bỏ.

Bạch Mộc biết rất rõ, mình chỉ là một người rất bình thường.

Nhưng bình thường tới mấy, cũng nên có thứ mà mình phải thủ vững, cho dù vì thế mà trả giá lớn tới mấy, cũng phải kiên trì mà làm.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status