Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 121: Thông Thiên Ma Thể (hạ)



 

- Kẻ nào?

Ngay khi Bạch Mộc đã sắp triệt để không chống đỡ được, dường như cuối cùng cũng nhìn thấy sơn môn quen thuộc, bên tai vang lên một tiếng gào to, trong lòng buông lỏng, cuối cùng ý thức cũng theo đó mà trở nên mơ hồ, há há miệng, Bạch Mộc muốn nói gì đó, nhưng lại không nói ra được gì, cứ thế ngã xuống đất.

Dưới chân đột nhiên cứng lại, trong mắt lộ ra một tia tức giận, tên đệ tử của Huyết Ảnh Ma Tông đó cuối cùng cũng không dám tiếp tục đuổi theo nữa.

Những đệ tử thủ sơn này tất nhiên bé nhỏ không đáng kể, nhưng lại có nghĩa là, nơi này đã là Hàn Sơn, chỉ cần trong thời gian mấy hơi thở, có lẽ sẽ có cao thủ của Hàn Sơn tới nơi, dù lá gan của hắn có lớn tới mấy cũng không dám nhảy vào sơn môn Hàn Sơn để giết người.

Chỉ là, tất cả vất vả trên một đường này, vào lúc này toàn bộ đều trôi theo dòng nước, sao có thể khiến hắn không hận?

Càng khiến hắn bất an là, vị Đại sư huynh đó một mực không đuổi theo, ngay cả đồng môn khác cũng không thể đến hỗ trợ, trách nhiệm để Bạch Mộc chạy thoát, chẳng phải là muốn hắn một mình gánh vác à?

Ngay khi đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông đó rút đi, đệ tử Hàn Sơn cuối cùng cũng nhận ra người một thân đầy máu té xỉu trước sơn môn rõ ràng là đệ tử nội môn của bản tông.

Lập tức, mấy đệ tử lập tức tay chân luống cuống đỡ Bạch Mộc chạy lên trên núi.

Đồng thời, tin tức cũng được truyền về trong Hàn Sơn.

Đệ tử nội môn của Hàn Sơn không ngờ bị người ta một đường đuổi giết đến trước sơn môn, đối với Hàn Sơn Tông mà nói, đây đã là chuyện bao nhiêu năm rồi chưa từng phát sinh, nhận được tin tức, trưởng lão chấp pháp của Hàn Sơn Tông giận tím mặt, lập tức liền có đệ tử Chấp Pháp Đường xuống núi đuổi giết.

Đồng thời, còn có trưởng lão tông môn tự mình xuất thủ cứu trị Bạch Mộc.

Tuy Bạch Mộc bị thương nặng, nhưng lại khôngcó vết thương trí mạng, dưới sự cứu trị của trưởng lão tông môn, rất nhanh liền tỉnh lại.

- Bạch Mộc, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, là ai dám đuổi giết đệ tử Hàn Sơn ta?

Bạch Mộc vừa mở mắt, thanh âm của trưởng lão chấp pháp liền theo đó mà vang lên.

Trên mặt Bạch Mộc lập tức lộ ra một tia hoảng loạn,

- Trưởng lão, là người của Huyết Ảnh Ma Tông, bọn họ sớm đã ẩn núp ở phủ Thanh Châu, xin trưởng lão mau đi cứu người.

- Huyết Ảnh Ma Tông?

Lập tức, trong mắt trưởng lão chấp pháp không khỏi lộ ra một tia ngưng trọng,

- Rốt cuộc là có chuyện gì, nói rõ ràng đi.

Bạch Mộc không rõ Huyết Ảnh Ma Tông có nghĩa là gì, nhưng hắn thân là trưởng lão chấp pháp của Hàn Sơn, lại không thể không biết.

Huyết Ảnh Ma Tông, đó chính là Ma Tông đỉnh cấp từng hoành hành Thanh Châu, ở thời kì đỉnh phong, cho dù là Thất Tinh Tông cũng phải nhượng bộ lui binh! Chỉ là, mấy năm nay, dưới sự chèn ép của Đạo Lăng Thiên Tông, tất cả tông môn ma đạo toàn bộ đều ẩn núp, đã rất lâu rồi cũng không có tin tức của Huyết Ảnh Ma Tông.

Lấy lại bình tĩnh, Bạch Mộc sửa sang lại một chút dòng suy nghĩ, mới chậm rãi giải thích lại toàn bộ chuyện được nghe nói sau khi quay về Bạch gia, nhìn thấy Bạch Nhạc.

Nói xong, Bạch Mộc còn từ trên người lấy ra lệnh bài thân phận đệ tử chân truyền của Bạch Nhạc đưa cho trưởng lão chấp pháp.

- Chu trưởng lão, tuy Bạch Nhạc là đường đệ của ta, nhưng đệ tử cũng tuyệt không dám làm việc thiên tư! Chỉ là, lúc về tông, hai chúng ta gặp phải sự đuổi giết của đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông, là Bạch Nhạc liều chết giúp ta cầm chân đối phương, mới giúp đệ tử có cơ hội về tông báo tin! Cầu trưởng lão xuống núi cứu người.

Nói xong, Bạch Mộc giãy dụa đứng dậy muốn quỳ xuống cầu tình.

Tay áo phất một cái, Chu Mộng Dương trầm giọng nói,

- Yên tâm, giờ lão phu tự mình xuống núi! Người có thể cứu về hay không thì ta không dám đảm bảo, nhưng ít nhất ta có thể đảm bảo che chở cho Bạch gia của ngươi được an toàn!

Khi nhìn thấy lệnh bài thân phận của Bạch Nhạc, Chu Mộng Dương trên thực tế đã tin rồi.

Mặc dù Linh Tê Kiếm Tông ở Duyệt Châu, nhưng dẫu sao cũng tiếp giáp với Thanh Châu, quan trọng nhất là, chuyện dạo trước Thánh Nữ của Đạo Lăng Thiên Tông xuất hiện ở Linh Tê Kiếm Tông, đã không còn là bí mật gì, Chu Mộng Dương tất nhiên cũng biết.

Đương nhiên, thực lực của Đường Hách từ trong miêu tả của Bạch Mộc cho thấy, Chu Mộng Dương cơ hồ đã không ôm hy vọng Bạch Nhạc còn sống.

Chỉ là, Huyết Ảnh Ma Tông xuất hiện ở phủ Thanh Châu, hơn nữa ẩn núp đã lâu, tin tức này lại không khỏi khiến hắn trọng thị.

Bạch gia bởi vậy mà gặp nạn, Bạch Nhạc và Bạch Mộc liều chết truyền tin tức về tông môn, chỉ dựa vào điểm này, chính là một công lớn, đủ để hắn phải che chở cho Bạch gia để bồi thường.

Trong mắt lộ ra một tia sát cơ, trong một bước chân, Chu Mộng Dương đã bước ra khỏi phòng, trực tiếp biến mất trong bầu trời đêm.

Là trưởng lão chấp pháp của Hàn Sơn bản thân Chu Mộng Dương chính là cường giả Tinh Cung cảnh, với thực lực này, cho dù chỉ có một mình, cũng có đủ tự tin đi tìm tòi tới cùng.

Bạch Mộc có nhắc tới, sơn cốc mà Huyết Ảnh Ma Tông có thể đang ẩn nấp cũng không khó tìm, tin tức có chuẩn xác hay không, kiểm tra cái là biết.

 ...

Răng rắc!

Khoanh chân ngồi dưới đất, từng khối linh thạch ở chung quanh liên tiếp vỡ vụn, trong hai canh giờ ngắn ngủi, đã vỡ hơn trăm khối linh thạch, linh khí dồi dào không ngừng ùa vào thân thể của Bạch Nhạc, dưới sự vận chuyển của Thông Thiên Ma Công, điên cuồng trùng kích kinh mạch trong cơ thể, tẩy tinh phạt tủy.

Ma khí cuồn cuộn, đau đớn phải thừa nhận lúc trước khi Bạch Nhạc mở Linh Phủ, hiện giờ không ngờ lại được thể nghiệm thêm một lần.

Nhập môn của Thông Thiên Ma Thể, chính là dùng ma khí thối luyện lại kinh mạch và da! Trong hai canh giờ ngắn ngủi, kinh mạch trong cơ thể Bạch Nhạc đã được mở rộng ra gấp đôi, vô số tạp chất từ trong lỗ chân lông bài tiết ra, vết thương lúc trước vất vả lắm mới khép lại cũng vỡ ra, chảy ra máu đen.

Nhưng mà, sinh cơ trong cơ thể Bạch Nhạc lại càng lúc càng tràn đầy, khí tức càng lúc càng ngưng thực.

Một đêm lặng lẽ trôi qua.

Sáng sớm ngày hôm sau, cùng với một tiếng, linh thạch Bạch Nhạc cướp đoạt được của Đường Hách đều vỡ vụn, lần linh khí cuối cùng được cắn nuốt vào trong cơ thể, mới kết thúc lần thối luyện này của Thông Thiên Ma Thể.

Mở mắt ra, nhìn thạch thạch đầy đất, Bạch Nhạc cũng không khỏi có chút đau thịt.

Chỉ là nghĩ tới kết quả tu hành trong một đêm này, Bạch Nhạc lại không nhịn được mà vui mừng.

Chỉ trong một đêm, dưới sự trợ giúp của những linh thạch này, Bạch Nhạc đã tu Thông Thiên Ma Thể đến mức tiểu thành.

Trên thực tế, thực sự tu luyện rồi, Bạch Nhạc mới hiểu được, một bước này kỳ thật đã bắt đầu từ khi hắn mở ra Tử Phủ, nửa năm sau đó, sự tu hành mỗi ngày của hắn đều là một quá trình tích lũy! Hiện giờ một khi có đủ tài nguyên để chống đỡ, mới giúp Bạch Nhạc có thể nhập môn một cách rất dễ dàng.

Tu hành Thông Thiên Ma Thể chia làm năm giai đoạn phạt mao, tẩy cân, hoán huyết, thối cốt, luyện hồn.

Mà hiện giờ, Bạch Nhạc cũng vừa hoàn thành quá trình phạt mao, tu luyện Thông Thiên Ma Thể vẫn dừng lại ở trên da.

Có điều, dù là như vậy, một khi hoàn thành quá trình phạt mao, da trên người sẽ cứng cỏi đến mức đao kiếm khó làm bị thương.

Giống như Huyết Ảnh Trảo, trực tiếp dùng bàn tay làm binh khí, đối với Bạch Nhạc hiện giờ mà nói, cũng đã hoàn toàn không có gì khó khăn.

Quan trọng nhất là, Thông Thiên Ma Thể có tiểu thành, cũng có nghĩa là, cường độ thân thể của Bạch Nhạc, đủ để chống đỡ cho hắn thi triển Thôn Thiên Quyết trong khoảng thời gian ngắn.

Cho dù vẫn phải tận lực khống chế trong thời gian rất ngắn, nhưng cũng tốt hơn loại cường hành thi triển giống như cược mạng lần trước rồi.

Chỉ là, muốn tiến thêm một bước, nhất định phải phối hợp với linh dược để thối luyện, hơn nữa, trong khoảng thời gian ngắn rất khó lại có tiến bộ lớn như vậy.

Cũng may, giống như Bạch Nhạc mà nói, hiệu quả như vậy, tạm thời đã đủ rồi.

 

 
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status