Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 158: Hàn ý cửu trọng sơn



 

- Nổ!

Thanh niên áo lam dạo bước vào trấn nhỏ như chỗ không người, chung quanh sớm đã trải rộng máu tươi, nhưng bất luận là máu tươi dưới chân hay là trong không trung đều không có dù chỉ một giọt có thể rơi xuống trên người hắn.

Thốt ra một chữ đơn giản, lập tức, thân thể hơn mười đệ tử Linh Phủ cảnh của Huyết Ảnh Ma Tông ở trước mặt đột nhiên bị đóng băng, sau đó thì vỡ thành vụn băng.

Rõ ràng chỉ có một người, lại giống như còn hơn cả thiên quân vạn mã.

- Hàn Sơn Quyết. . . Ngươi là Lý Phù Nam!

Mấy cao thủ Linh Phủ cảnh chắn ở trước người đối phương, trong mắt lập tức lộ ra vẻ sợ hãi, run giọng nói.

- Đã nhận ra ta, chẳng lẽ các ngươi còn tưởng rằng có thể cản được ta à?

Mày khẽ nhếch, trên mặt lộ ra một tia anh khí, Lý Phù Nam lạnh lùng nói.

Ngăn cản? Sao có thể!

Từ khoảnh khắc nhận ra Lý Phù Nam, bọn họ biết rất rõ, căn bản không thể ngăn được đối phương! Bọn họ chỉ là đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông tầm thường, có thể bước vào Linh Phủ cảnh đã là may mắn rồi, đối mặt với cao thủ như Lý Phù Nam, căn bản không có một chút phần thắng nào.

Nhưng cho dù biết rõ là chết chắc, bọn họ vẫn không có đường lui.

- Nhiên huyết!

Trong mắt lộ ra một tia tuyệt vọng, mấy đệ tử của Huyết Ảnh Ma Tông hai mắt đỏ bừng, điên cuồng giết tới Lý Phù Nam.

Dưới huyết cấm, trận chiến này, bất kỳ đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông nào cũng không có đường lui.

Liều, có lẽ còn có khả năng liều ra một đường sinh cơ, trốn chạy thì mới là chắc chắn sẽ phải chết.

- Gian ngoan mất linh!

Trong mắt lộ ra một tia lãnh ý, Lý Phù Nam chậm rãi tiến về phía trước, cứ bước ra một bước, đều có một cỗ linh khí khủng bố từ dưới chân tràn ra, trong nháy mắt hóa thành một cỗ hàn lưu bao phủ về phía đối phương.

Đối phương tổng cộng có sáu người, Lý Phù Nam liền bước ra sáu bước!

Sau sáu bước, thân thể của sáu người đồng thời bị hàn lưu đóng băng, hóa thành băng khắc.

Trong nháy mắt bước ra bước thứ bảy, sáu tòa băng khắc đồng thời vỡ vụn, từ đầu tới cuối, những đệ tử Linh Phủ cảnh tầm thường này thậm chí còn không thể làm ra một lần phản kích.

Thực lực khủng bố như vậy, quả thực khiến trong lòng người ta run sợ.

Cách đó không xa, trên Huyết Ảnh Tế Đàn, trong mắt Tô Nhan cũng không khỏi hiện lên một tia sợ hãi.

Thực lực như vậy, đâu phải là Linh Phủ cảnh có thể có được, cách đột phá Tinh Cung, sợ là cũng chỉ có một đường.

Trong những người Tô Nhan từng lạnh lùng, có thể ở Linh Phủ cảnh đã có uy lực khủng bố bực này, có lẽ cũng chỉ có Cổ Hiên và cao thủ ma đạo thần bí đó thôi.

- Ha ha, tiểu ca ca tuấn tú quá, đến chơi với người ta được không?

Xuyên qua Huyết Ảnh Tế Đàn, thanh âm của Tô Nhan đột nhiên vang lên, lộ ra một tia mị hoặc chấn nhiếp lòng người, cơ hồ khiến người ta khó có thể kiềm chế.

Lập tức, cho dù là trong mắt Lý Phù Nam cũng không khỏi có chút mơ hồ, chỉ là ngay sau đó, Lý Phù Nam đột nhiên bừng tỉnh, cắn chót lưỡi, phun ra một búng máu.

- Đốt!

Trong miệng hét to một tiếng, giống như sấm mùa xuân, trong nháy mắt đã đâm phá mị hoặc chi âm, khiến Lý Phù Nam triệt để tỉnh lại.

- Giỏi lắm, không ngờ chỉ dựa vào mị thuật liền có thể làm lay động tâm thần của ta, vị này chắc hẳn chính là ma nữ Tô Nhan à?

Sắc mặt lạnh dần, Lý Phù Nam thản nhiên nói.

- Tiện danh không đáng nhắc đến, Phù Nam công tử có thể nhớ rõ, chính là vinh hạnh của ta.

Trên mặt vẫn mang theo nụ cười, Tô Nhan nhẹ giọng đáp.

Lúc này, Lý Phù Nam cách Tô Nhan trên Huyết Ảnh Tế Đàn cũng chỉ còn cự ly mấy chục mét.

- Tô cô nương dùng thực lực Linh Phủ trung kỳ, từng mị sát cao thủ Linh Phủ hậu kỳ, thuật mị hoặc vô song, hôm nay được gặp, quả nhiên danh bất hư truyền.

Bất vi sở động, Lý Phù Nam nói khẽ,

- Nếu là nửa năm trước, ta chưa chắc đã có thể thoát khỏi ảnh hưởng của mị hoặc, nhưng hiện giờ... Ngươi không phải đối thủ của ta.

Đừng nhìn lần trước đối mặt với Bạch Nhạc, Tô Nhan dường như thua rất dứt khoát, giống như thực lực không được tốt lắm, nhưng trên thực tế, có thể được phái ra chủ trì một huyết tế, thực lực của Tô Nhan không phải đơn giản như vậy.

Khi đối mặt với Bạch Nhạc, mị thuật hoàn toàn mất đi hiệu lực, khiến Tô Nhan giống như hổ không có nanh vuốt, không thể nào hung dữ được.

Nhưng khi đối mặt với người khác, Tô Nhan dựa vào mị thuật để mị hoặc, lại đủ sức chống lại cường giả Linh Phủ hậu kỳ.

Đổi lại là người khác, đối mặt với mị hoặc của Tô Nhan, mười thành bản sự có thể phát huy ra được năm thành, đã xem như là không tồi rồi, tất nhiên khó có thể thủ thắng.

Nhưng Lý Phù Nam lại chỉ dựa vào một tiếng hét to, liền phá được mị hoặc chi âm, thoát khỏi sự ảnh hưởng của mị thuật, thế là, tình thế tất nhiên trở nên càng lúc càng nguy cấp đối với Tô Nhan.

- Nếu là ngày xưa, tiểu nữ tử tất nhiên không dám động thủ với Phù Nam công tử, nhưng hiện giờ... Tiểu nữ tử cũng không còn đường lui, đành phải cả gan cầm chân công tử một lúc.

Trong lúc nói, mười ngón của Tô Nhan gẩy liên tục, từng đạo huyết ảnh đột nhiên từ trên Huyết Ảnh Tế Đàn bay ra, hóa thành từng đạo huyết tiễn bắn nhanh về phía Lý Phù Nam.

Huyết tế thành công, không chỉ là xây dựng Huyết Ảnh Tế Đàn, hơn nữa có nghĩa là người chủ trì huyết tế như Tô Nhan, cũng có thể ở trên trình độ nhất định điều động lực lượng huyết tế.

Những huyết tiễn này bắn ra, đồng thời trên người Tô Nhan cũng dấy lên một tia màu máu, giống như hỏa diễm đang bốc cháy, càng cháy càng vượng!

Nhiên Huyết Thuật!

Dưới tình huống bình thường, đốt cháy tinh huyết của bản thân mình, có thể nói là một loại pháp môn gần như tự sát, nhưng hiện giờ dựa vào lực lượng của huyết tế, Tô Nhan lại đang đốt cháy máu tươi của người tử vong trong huyết tế để đổi lấy lực lượng.

Chẳng những không có bao nhiêu ảnh hưởng đối với bản thân nàng ta, hơn nữa có thể thôi động lực lượng đến một trình độ cao hơn.

Trong giây lát, thực lực của Tô Nhan tăng vọt, trực tiếp nhảy vào cảnh giới Linh Phủ hậu kỳ.

Cho dù đây không phải là lực lượng của bản thân nàng ta, khống chế không được chính xác, nhưng dựa vào lực lượng như vậy, lại khiến nàng ta đích xác có thực lực đánh với Linh Phủ hậu kỳ.

Quan trọng nhất là, nàng ta kỳ thật căn bản không cần chiến thắng Lý Phù Nam!

Chỉ cần tạm thời cầm chân đối phương là đủ rồi.

Cổ Hiên vốn đang không ngừng hấp thu lực lượng huyết tế, cơ hội như vậy căn bản sẽ không bỏ lỡ, không bao lâu nữa sẽ tới đây, đến lúc đó, tất nhiên có Cổ Hiên đi đối phó Lý Phù Nam.

Huống chi, cho dù là Cổ Hiên không tới, chỉ cần chống đỡ qua thời gian nhất định, lực lượng của Huyết Ảnh Tế Đàn tất nhiên sẽ biến về bị Phá Nam Phi dùng pháp trận dẫn vào thành Thanh Châu, mở ra huyết tế cuối cùng.

Lúc đó lúc đó, cho dù Lý Phù Nam có thủ đoạn thông thiên, cũng chỉ có thể chạy tới Thanh Châu phân cao thấp với Phá Nam Phi, căn bản không thể phá vỡ Huyết Ảnh Tế Đàn.

- Ta nói rồi, ngươi không phải đối thủ của ta.

Trong mắt lộ ra một tia tinh mang, Lý Phù Nam lạnh lùng nói.

Cơ hồ là trong nháy mắt vừa dứt lời, một cỗ hàn khí khủng bố đột nhiên từ trên người Lý Phù Nam trào ra, giống như muốn đóng băng cả thế giới chung quanh.

Hàn ý cửu trọng sơn, nhất bộ nhất trọng thiên!

Lý Phù Nam cứ bước ra một bước, hàn ý chung quanh sẽ đậm hơn một phần, cho dù là huyết khí chung quanh có dày đặc tới mấy, căn bản cũng không thể ngăn cản hàn ý bao phủ.

Cho dù Tô Nhan ỷ vào lực lượng huyết tế, dựa vào Hàn Sơn Quyết, Lý Phù Nam vẫn có tự tin để chiến thắng.

Từ lúc Hàn Sơn Quyết đại thành tới nay, hắn không cho rằng dưới Tinh Cung cảnh, có bất kỳ ai có thể mang đến uy hiếp cho hắn.

 

 
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status