Thiểm hôn tổng tài khế ước thê

Chương 633: Bí mật của luật sư Dư Khiết



Cố Hề Hề kinh ngạc: “Trí nhớ cậu tốt thật đó! Hôm đó đông người vậy mà cậu cũng nhớ rõ!”

“Không phải tôi trí nhớ tốt, mà là cô ấy, hôm nay cô ấy chủ động chào hỏi tôi.” Mộc Nhược Na xua xua tay.

Cố Hề Hề tò mò: “Cô ấy chủ động chào hỏi cậu?”

Mộc Nhược Na gật gật đầu: “Ừ, cô ấy bắt chuyện với tôi và tự giới thiệu là luật sư của Mặc Tử Hân. Cô ấy còn nói với tôi một chuyện, có lẽ ngầm ý muốn nhờ tôi chuyển lời lại với cậu.”

Cố Hề Hề ngạc nhiên: “Với tôi? Chuyện gì?”

“Dư Khiết nói cô ấy sẽ không trở thành chướng ngại cản trở cậu.” Mộc Nhược Na nói xong cũng cảm thấy mơ hồ: “Nghe không đầu không đuôi đúng không? Nhưng nguyên văn là như vậy.”

Cố Hề Hề nghĩ nát óc vẫn không hiểu, cô và Dư Khiết vốn không có quan hệ gì, sao lại gọi là chướng ngại cản trở?

“Cô ấy còn nói gì nữa không?” Cố Hề Hề không nén được tò mò. 

Mộc Nhược Na lắc đầu: “Cô ấy đi cùng khách hàng nên chỉ nói vài câu với tôi rồi đi. Tôi thấy người phụ nữ này không đơn giản, cảm giác cô ấy rất giống tôi, cùng một tuýp người.”

Cố Hề Hề liếc xéo Mộc Nhược Na một cái: “Tuýp người như cậu?”

Mộc Nhược Na gật đầu nói: “Là người quả quyết, thông minh, biết cái gì thuộc về mình, cái gì không.”

“Có vẻ cậu đánh giá cô ấy rất cao à nha!” Cố Hề Hề cười nói. 

“Trông cô ấy giống như giấu kín rất nhiều tâm sự, bên ngoài hoà nhã lễ độ, kỳ thật bên trong luôn giữ khoảng cách với người khác.” Mộc Nhược Na nghĩ nghĩ, lại nói: “Mà thôi kệ đi, nãy giờ tôi đi bộ nhiều lắm rồi, tiêu hoá muốn sạch hết đồ ăn, cậu yên tâm chưa?”



Mặc Tử Hân để trợ lý và vệ sĩ về trước, còn anh một mình lang thang lái xe đi dạo. Bầu trời đêm nay rất trong, không chút gợn mây.

Lúc này trên đường thấp thoáng một bóng dáng phụ nữ đi xiêu xiêu vẹo vẹo, có vẻ đã uống không ít rượu. Theo sau còn có hai người đàn ông, thoạt nhìn cũng đủ cảm giác hai người này không có ý tốt. 

Vốn dĩ Mặc Tử Hân không định lo truyện bao đồng, nhưng thời điểm người phụ nữ đó quay đầu lại thì hoá ra là Dư Khiết. Bỗng dưng hai người đàn ông kia tiến lên cướp lấy túi xách của Dư Khiết. 

Mặc Tử Hân lập tức không do dự, liền giẫm phanh lại, nhảy xuống xe chạy đến, chưa đến ba quyền thì anh đã đánh gục hai tên côn đồ kia. Anh còn chưa kịp quay đầu lại thì đã nghe tiếng khóc nức nở của Dư Khiết.

Dư Khiết ngồi gục xuống mặt đất, ôm đầu gối khóc lớn tiếng.

Mặc Tử Hân bất đắc dĩ thở dài, hôm nay là ngày gì mà anh toàn gặp phụ nữ khóc nhè?

Sáng là Lý Tư, giờ là Dư Khiết?

Thường ngày Dư Khiết là một luật sư bản lĩnh khôn khéo, trong mắt người khác cô luôn là mẫu phụ nữ mạnh mẽ, giờ lại khóc đến thương tâm thế này khiến Mặc Tử Hân nhịn không được, phải bước đến nói: “Không sao rồi, đừng khóc.”

Dư Khiết ngước mắt đẫm lệ nhìn người đàn ông anh tuấn trước mặt, tầm mắt mờ mờ lúc sáng lúc tối, cô yếu ớt dựa vào vai Mặc Tử Hân mà khóc thật lớn. 

Mặc Tử Hân không nói gì, anh chờ Dư Khiết khóc xong mới đưa khăn giấy cho cô. 

“Cảm ơn.” Dư Khiết ngại ngùng, đưa tay nhận khăn giấy. 

“Nhà cô ở đâu, tôi đưa cô về.” Mặc Tử Hân nói: “Trời đã tối, phụ nữ đi một mình bên ngoài rất nguy hiểm.”

Dư Khiết rũ mắt, một lúc sau mới lên tiếng: “Được, cảm ơn.”

Hai người lên xe, trong khoảnh khắc thì Dư Khiết đã trở lại một luật sư mạnh mẽ thường ngày, như thể người phụ nữ yếu đuối ban nãy chưa từng tồn tại. 

Mặc Tử Hân không nói gì, anh yên lặng lái xe đưa Dư Khiết về nhà.

“Mặc tổng, hôm nay cảm ơn anh.” Dư Khiết lịch sự nói.

Mặc Tử Hân nhẹ nhàng cười nói: “Không còn sớm, cô nghỉ ngơi đi.”

Ánh mắt Dư Khiết phức tạp nhìn Mặc Tử Hân, gật gật đầu: “Vậy chúc anh ngủ ngon.”

“Ngủ ngon.” Mặc Tử Hân gật đầu, nhìn Dư Khiết bước vào nhà rồi quay xe rời khỏi. 

Dư Khiết bước ra cửa sổ, đưa mắt nhìn theo xe của Mặc Tử Hân xa dần mà khẽ cắn môi. Hôm nay cô nhận được thông báo của bệnh viện, trứng của cô và tinh trùng của Mặc Tử Hân đã thụ tinh nhân tạo thành công, bào thai phát triển rất khoẻ mạnh. Không bao lâu nữa thì đứa con của cô và Mặc Tử Hân sẽ có mặt trên đời này. Nhưng, cả cuộc đời cô sẽ không thể nhận con của mình, càng không thể để đứa bé biết đến sự tồn tại của cô. Cuộc sống như vậy không phải quá tuyệt vọng sao? Vấn đề là cô không có quyền lựa chọn!

Dư Khiết đi vào nhà, đối mặt với căn nhà tĩnh lặng lạnh lẽo, cô mở tủ lạnh lấy một chai bia. Vừa định mở chai bia thì bỗng nhiên tâm trí lại nghĩ tới Mặc Tử Hân, cô yên lặng để chai bia vào tủ lạnh, bước đến máy tính và gõ tên một người bạn trên thế giới ảo mà cô quen biết không lâu, đem hết cảm xúc dồn nén trút bầu tâm sự với đối phương.

“Này, anh còn thức không? Hôm nay đúng là một ngày không vui, có rất nhiều chuyện đã xảy ra. Tôi được người ta báo tin đứa bé kia đã thành hình khoẻ mạnh, nhưng cả đời này tôi và đứa bé ấy sẽ không thể nhận nhau. Hôm nay tôi đi cùng một khách hàng đến cuộc thi tuyển vợ đang diễn ra, nhìn thấy đám phụ nữ kia điên cuồng tranh giành lẫn nhau để được gả vào hào môn, tất cả họ đều tự dẫm đạp lên tôn nghiêm của chính mình…” Dư Khiết chậm rãi gõ từng chữ.

Trước máy tính, Mặc Tử Hân nhìn thấy tin nhắn gửi đến, mười ngón tay liến thoắng trả lời: “Cuộc sống mỗi người đều do họ lựa chọn, cũng chính họ sẽ chịu trách nhiệm với quyết định của mình. Dù là con đường nào đều phải luôn sẵn sàng với mọi trách nhiệm. Đôi khi tâm trạng không vui cũng không sao, chỉ cần còn sống là còn hy vọng.”

Dư Khiết nhìn tin nhắn trả lời, bất đắc dĩ mỉm cười: “Đôi khi tôi rất tò mò không biết anh là người như thế nào, anh luôn bình tĩnh và cơ trí, như thể trên đời này không có vấn đề gì mà anh không giải quyết được.”

Mặc Tử Hân cười khẽ: “Tôi? Tôi là một người đàn ông bình thường, bình thường đến mức… cả người phụ nữ mình yêu tôi cũng không thể bảo vệ cô ấy.”

Dư Khiết lập tức an ủi: “Có lẽ cô ấy không thật sự cần anh bảo vệ, phụ nữ thật ra rất mạnh mẽ kiên cường.”

Ngón tay Mặc Tử Hân đặt trên bàn phím rất lâu, vẫn không trả lời lại tin nhắn này. 

Dư Khiết chờ thật lâu không thấy tin nhắn nào nữa, cô nghĩ rằng người bạn này đã ngủ nên mới nhắn tin cuối cùng: “Ngủ ngon.”

Khoé miệng Mặc Tử Hân nhẹ nhàng nhếch lên, gửi tin nhắn tạm biệt: “Ngủ ngon.”



Sau một tuần sơ tuyển thì cuộc thi tuyển vợ đã kết thúc vòng loại, loại hơn 99% số lượng thí sinh, chỉ còn lại khoảng mười ngàn thí sinh tiếp tục cuộc thi. Mười ngàn thí sinh đó trải qua vài vòng thi thì cuối cùng chỉ còn lại khoảng một trăm người. Sự canh tranh bây giờ mới thật sự bắt đầu.

Hôm nay chính là vòng thi bán kết có sự tham gia của Cố Hề Hề trong hội đồng ban giám khảo, cô sẽ nhân dịp này bộc lộ quan điểm của mình trong việc tuyển chọn con dâu cho Doãn gia và Cảnh gia. Đài truyền hình phát sóng trực tiếp vòng thi hôm nay cũng sẽ nhắm vào Cố Hề Hề, bởi vì đây là lần đầu tiên kể từ khi chính thức trở về Doãn gia, cô công khai xuất hiện trước công chúng với thân phận Doãn gia đại thiếu phu nhân. 

Bên trong phòng nghỉ hậu trường, Cố Hề Hề đang được chuyên viên trang điểm làm tóc, bên cạnh cô là Tiểu Vương như thường lệ.

Dư Khiết tìm đến Cố Hề Hề, nói: “Tôi là luật sư đại diện cho đài truyền hình, họ nhờ tôi mang đến hợp đồng quảng cáo này để cô xem qua.” 

Cố Hề Hề nhìn sơ một cái, gật đầu nói với Dư Khiết: “Cảm ơn, cô đưa cho trợ lý của tôi là được.”

Tiểu Vương nhận lấy, nhanh chóng xem các điều khoản chính rồi báo cho Cố Hề Hề: “Mọi thứ đều ổn, không có vấn đề gì.”

Cố Hề Hề nhìn Dư Khiết, cười nói: “Lần này công ty Danny có thể ký được hợp đồng tài trợ này, đúng là rất may mắn.”

“Đều là do công ty Danny có thực lực, giám đốc Mộc là một phụ nữ thông minh mạnh mẽ.” Dư Khiết mỉm cười nói.

Cố Hề Hề bật cười, ý vị thâm trường nhìn Dư Khiết: “Cô và Nhược Na, cả hai người lại khen ngợi lẫn nhau. Tôi hy vọng chúng ta sẽ không phải là kẻ địch.”

Dư Khiết lập tức rũ mắt: “Tôi sao có thể là đối thủ của cô? Kỵ sĩ xung quanh cô nhiều như vậy, nếu tôi trở thành kẻ địch của cô, chỉ sợ chưa kịp làm gì thì những kỵ sĩ đó đã chĩa mũi giáo vào yết hầu của tôi rồi. Bất quá tôi cảm thấy rất may mắn vì tôi và Doãn thiếu phu nhân không phải kẻ địch.”

Ngay lúc này phó giám đốc đài truyền hình tự mình đến mời Cố Hề Hề: “Doãn thiếu phu nhân, cô đã chuẩn bị xong chưa? Chúng ta sắp đến giờ phát sóng rồi.”

Cố Hề Hề còn định dành thời gian nói chuyện với Dư Khiết, nhưng chỉ có thể gật gật đầu và mỉm cười nhìn Dư Khiết, rồi đứng dậy đi cùng phó giám đốc đài truyền hình ra khu vực trường quay. 

Dư Khiết đứng tại chỗ nhìn theo bóng dáng Cố Hề Hề, nở nụ cười nhẹ nhàng: “Khó trách nhiều người lại thích cô ấy… mình cũng không ngoại lệ, huống chi là người khác?”

Là người có địa vị cao, có uy nghiêm, đủ thông minh thủ đoạn nhưng không mất đi sự dịu dàng, hòa nhã. Có lẽ sẽ không ai kháng cự lại được sự hấp dẫn của một phụ nữ tinh tế như vậy?

Thời điểm Cố Hề Hề xuất hiện, toàn trường quay giống như bị oanh tạc bởi tiếng vỗ tay chào đón cô. Đây chính là Doãn gia đại thiếu phu nhân nổi danh đã lâu, nữ chủ nhân của Doãn gia, người phụ nữ khiến Doãn chủ tịch một lòng một dạ cam tâm thần phục. Cô chính là thần tượng, mẫu hình lý tưởng của rất nhiều phụ nữ!

Cố Hề Hề vừa bước vào trường quay đã hướng về thính phòng và phất tay chào hỏi: “Chào mọi người, tôi là Cố Hề Hề. Là đồng giám đốc của công ty mỹ phẩm Danny.”

Mọi người lại sôi nổi hoan hô, người dẫn chương trình nhiệt tình nói: “Xin chào Doãn thiếu phu nhân, tất cả khán giả lẫn chúng tôi đều mong chờ ngày này từ rất lâu. Không biết thiếu phu nhân có gì muốn phát biểu không?”

Cố Hề Hề mỉm cười, nói: “Cảm ơn mọi người đã ủng hộ sản phẩm của công ty Danny cũng như dành sự quan tâm cho cuộc thi này, xin cảm ơn.”

Thấy Cố Hề Hề kiệm lời, người dẫn chương trình còn muốn lôi kéo cô nói thêm, bất quá Tiểu Vương đã tinh ý liếc nhìn cảnh báo nên người dẫn chương trình không dám khua môi múa mép, đành ngoan ngoãn mời Cố Hề Hề ngồi vào ghế giám khảo. 

Từ thái độ của Cố Hề Hề, cô đã chứng tỏ việc cô xuất hiện hôm nay chỉ là dưới thân phận giám đốc công ty Danny, đơn vị tài trợ cho chương trình, không phải với thân phận Doãn gia thiếu phu nhân. 

Sau khi Cố Hề Hề ngồi xuống thì hai vị giám khảo còn lại cũng lần lượt được giới thiệu, cả hai người giám khảo này đều kính cẩn nhìn Cố Hề Hề, cung kính lễ phép chào hỏi vì sợ đắc tội cô. 

Cố Hề Hề cười, gật gật đầu nói: “Chúng ta có thể bắt đầu rồi.”

Edited by Airy

Beta by Airy

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.8 /10 từ 58 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status