Thiên thần lạnh lùng mang gương mặt của ác quỷ

Chương 49


Hôm nay là ngày cuối tuần, mấy anh chị nhà ta quyết định đi chơi.
7:30 am, mấy anh chị đã tập trung tại biệt thự Dark để lên kế hoạch đi chơi.

- Bây giờ ai cũng có đôi có cặp hết rồi, chúng ta chia cặp đi chơi nhé!- nhỏ hứng khởi đề nghị.

( Chuyện của Rin với Rain đã được Zen kể lại rồi nhé nên mọi người đừng thắc mắc nhé!)

- Mình thấy vậy cũng được. Còn mọi người thì sao?- cô đồng tình với nhỏ.
- Được!- cả bọn còn lại đồng thanh.
Vậy là thống nhất ý kiến, thế là mỗi cặp một xe phóng đi.

-------- Rin+ Rain:
+Rin hôm nay rất nữ tính với mái tóc được buộc lệch, chiếc áo sát nách màu tím nhạt kết hợp với chân váy xoè dài ngang đùi màu trắng, chân mang đôi sandal bệt màu trắng luôn.
+Rain tóc vuốt keo, mặc chiếc áo thun màu tím đậm, quần jeans đen rách, tay đeo đồng hồ màu đen, chân mang sneakers màu trắng.

- Em muốn đi đâu?- Rain hỏi Rin khi cả 2 người đang trên xe.
- Ừm....Đi xem phim nhé!- Rin suy nghĩ một hồi rồi quay qua nói.
- OK.
Thế rồi hai anh chị đi vào rạp chiếu phim gần đó, mua bắp và nước, chọn một bộ phim kinh dị rồi vào xem.

( Đáng lẽ phải xem phim tình cảm chứ nhỉ??)

Nãy giờ hai anh chị có một thắc mắc rằng là tại sao từ lúc 2 anh chị bước vào phòng chiếu phim không biết sao các cặp đôi xảy ra mâu thuẫn, cãi vả rất nhiều.

( Do ngắm hai người mà ra chứ sao??)

Hai anh chị tất nhiên gạt ra cái thắc mắc ấy ra khỏi đầu ngay lập tức và chuyên tâm vào bộ phim.
Trong lúc xem phim hai người xem phim rất bình thường, chứ không như các cặp đôi khác: các bạn nam đều bị các bạn nữ bám chặt, cào cấu và bị la hét muốn thủng màng nhỉ. Nhưng Rin thì khác cô rất điềm tỉnh, vừa xem vừa ăn bắp lâu lâu còn cười lúc con ma xuất hiện khiến cho người xung quanh với một ánh mắt như dành cho sinh vật từ hành tinh khác vậy, haizzz riếc không biết chỉ có còn là người không nữa, ít ra không sợ cũng phải giả bộ mà sợ chứ.
Còn về phía anh Rain thì ngồi ngắm Rin là chính chứ có xem cái gì đâu. Haizzz...đúng là hai cặp đôi quái lạ của năm.

--------Qua cặp của anh với nhỏ xem có khá hơn không nào:
Anh với nhỏ quyết định tới khu vui chơi ( theo ý của nhỏ). Đứng trước cổng khu vui chơi Fly mọi ánh mắt hình trái tim đều đổ dồn vào anh và nhỏ. Biết sao được trong hai người đẹp trai xinh gái quá mà:
+Nhỏ đơn giản trong bộ đầm maxi trắng dài ngang bắp chân, chân mang đôi cao gót trắng 5 phân, tóc được thả tự nhiên, đội chiếc nón rộng vành màu trắng luôn, mang thêm chiếc túi nhỏ màu trắng nữa.
+ Anh thì tóc vút keo, mặc chiếc áo thun trắng, quần jeans đen, cột một chiếc áo sơmi sọc đỏ đen ngang thắt lưng, chân mang đôi Nike đỏ đen.

Mặc kệ mọi ánh nhìn đổ dồn vào mình, nhỏ vô tư lôi anh đi chơi đủ thứ trò: tàu lượn siêu tốc, nhà ma, 18 tầng địa ngục, đu dây trượt, đu quay lộn nhào... Hai người chơi rất vui vẻ, selfie đủ kiểu cho đến khi hai người kiệt sức và ngồi ở băng ghế để nghỉ ngơi và ăn kem.
Tự dưng nhỏ đang ăn kem ngon lành thì tự nhiên anh đột ngột xích lại gần nhỏ khiến cho nhỏ ngượng chín cả mặt. Bây giờ khoảng cách giữa nhỏ và anh rất gần, anh từ từ đưa tay tới gần mặt nhỏ...
- Có...có chuyện gì vậy ạ?- nhỏ ngượng quá đến mức nói lắp bắp.
- Miệng em dính kem này.- anh mỉm cười nhẹ nói, đồng thời lấy tay quệt đi miếng kem dính trên miệng cô.
- Cảm ơn anh...- nhỏ đã ngượng rồi giờ còn ngượng hơn, mặt đỏ như trái gấc, nói.
- Sao mặt em đỏ vậy? Em không không khoẻ ở đâu hả? Anh đưa em về nhé?- anh thấy mặt nhỏ đỏ thì tưởng nhỏ bị gì, sốt sắng hỏi.
- Kh....không có do em nóng thôi.- nhỏ cười trừ một cái rồi nói.
- Ừm, vậy mình đi chơi tiếp nhé!
- Vâng.
Thế là anh và nhỏ đứng dậy và đi chơi tiếp. Bộ hai người tính cày nát luôn khu vui chơi này à ?-.-
Đúng là làm tụt cảm xúc mà. Next thôi....
----------- Cặp cô với cậu nè:
+Cô hôm nay khá là sexy trong chiếc áo cúp ngực màu đỏ để lộ đôi vai trần trắng nõn kết hợp với quần short jeans để lộ cặp chân dài thẳng tắp, trắng hồng làm tăng thêm nét gợi cảm mang đôi sneaker màu trắng. Tóc được búi gọn gàng. Nhưng có vẻ cô như vậy khiến cậu không thích nên cậu đã bắt cô mặc thêm chiếc áo sơmi sọc đỏ đen bên ngoài.

( Haha ai mượn sẹc xi quá chi.)

+Cậu thì tóc để tự nhiên, đội chiếc snapback màu đỏ, áo thun màu đỏ với quần jeans đen rách gối, chân mang đôi Vans màu đỏ luôn.
Hiện tại hi người đang đi dạo quanh một bờ hồ rất đẹp, rợp mát bóng cây, bãi cỏ xanh mướt, ong bướm bay lượn khắp nơi.
- Zen nè! Cái người hôm trước đụng chúng em ở TTTM là ai vậy? Anh thấy em rất tức giận khi gặp anh ta.- cậu hỏi cô trong lúc hai người đang ngồi nghỉ chân ở dưới một gốc cây.
- Người đó là...là người đã làm tổn thương Ice.- cô ngập ngừng một lúc rồi cũng nói, không gian đột nhiên trở nên ngột ngạt.
- Vậy sao? Thôi bỏ qua chuyện đó đi. Nói chuyện khác vui vẻ hơn nào!- cậu đổi chủ đề để phá tan cái không gian ngột ngạt lúc nãy.
- Vâng!
Vậy là hai người ngồi nói chuyện rất vui vẻ, lâu lâu còn có tiếng cười đùa của hai người khi chơi đuổi bắt. Đúng là một khung cảnh rất thơ mộng.
Nhưng vẫn không có gì khiến au phấn khởi. Để xem cặp cuối cùng của chúng ta nhé!
------- Nó với hắn hiện tại đang ở một cánh đồng hoa bồ công anh rất đẹp ở sâu trong khu rừng, ở giữa cánh đồng có một cây cổ thụ rất lớn toả bóng mát cả một vùng lớn, nhìn xa hơn nữa thì sẽ thấy có một căn nhà gỗ nho nhỏ trong đã rất cũ.
- Đẹp thật!- nó nói giọng tuy lạnh lùng nhưng nét mặt thì lại rất thoải mái.
- Thích không?- hắn hỏi nó, mắt nhìn về khoảng không rộng lớn.
- Ừm. Sao anh biết chỗ này?
- Lúc nhỏ anh hay tới đây...- hắn nói ánh mắt thoáng nét buồn nhưng chỉ trong vài giây rồi biết mất.
- Một mình?
- Cùng một người...
------ Flashback:
Hắn lúc này khoảng 6 tuổi, vì tính chất công việc nên ba mẹ hắn thường xuyên không ở nhà để hắn ở nhà với bác quản gia thế nên ngay từ nhỏ hắn đã rất lạnh lùng.
Trong một lần đi pinic ở cánh đồng cỏ gần khu rừng với bác quản gia, nhân lúc bác quản gia đang lấy đồ không để ý thì hắn đã đi vào khu rừng. Hắn thực sự rất chán cái cảnh suốt ngày ở nhà học và học nên đã có ý định bỏ đi luôn. Đi được một lúc thì trước mắt hắn hiện ra khung cảnh của một cánh đồng bồ công anh, rất đẹp. Tiến sâu vào trong hơn nữa tới gốc cây cổ thụ ở giữa cánh đồng hắn bắt gặp một cô bé khoảng 5 tuổi đó đang nằm ngủ ở dưới gốc cây cùng với một chú cún rất đáng yêu. Trông cô bé rất dễ thương: mái tóc suôn dài được tết bím, khuôn mặt bầu bĩnh, hàng mi dài cong vút, cái mũi nho nhỏ nhỏ rất xinh, hai má hây hây đỏ rất đáng yêu, đôi môi chúm chím đỏ hồng. Cô bé mặc một chiếc đầm màu trắng, chân trần lấm lem đất, trong cô bây giờ như một tiểu thiên sứ giáng trần vậy. Hắn cứ đứng đó ngắm cô bé cho đến khi cô bé tỉnh giấc bởi một chú bướm đậu vào mũi mình. Cô bé ngồi dậy dụi dụi mắt trong rất cưng, khi đã tỉnh hẳn cô bé hốt hoảng khi thấy hắn đứng trước mặt mình, lắp bắp nói với cái giọng trong trẻo dễ thương:
- Nè cậu là ai? Sao cậu lại ở đây?
- Ken, 6 tuổi. - hắn nói tuy giọng vẫn lạnh nhưng có gì đó dịu dàng.
Cô bé đó rất ngạc nhiên trước sự lạnh lùng của hắn, cô bé thầm nghĩ chắc hắn phải trải qua việc gì đó nên mới lạnh lùng như vậy.
- Mọi người hay gọi em là Yumi, 5 tuổi. Rất vui được làm quen với anh.- cô bé đó vui vẻ giới thiệu sau đó chìa tay ra như muốn bắt tay.
- Ừ- hắn đáp tuy nhiên không đưa tay bắt lại.
( Đúng là lạnh từ trong máu.)
Cô bé ngượng ngùng bỏ tay xuống, rồi bắt đầu hỏi han hắn đủ kiểu nhưng hắn chỉ trả lời qua loa cho có. Nhưng con nít mà làm thân với nhau rất dễ chỉ sau vài tiếng đồng hồ thì hắn và cô bé Yumi ấy đã thân với nhau hơn. Theo cuộc nói chuyện hắn được biết nhà của cô bé ấy là căn nhà gỗ ở gần phía cuối cánh đồng, cô bé ở đó với mẹ, còn ba cô bé đã mất sớm do căn bệnh ung thư, cánh đồng hoa bồ công anh này là do ba của Yumi để lại cho mẹ con cô, cô còn có một con cún do ông nội cô tặng lúc sinh nhật 3 tuổi của cô và con cún ấy được cô gọi Pinky.
Và cứ như thế hắn và Yumi ngày càng thân nhau hơn và hắn thường xuyên đến đây để chơi với cô bé. Đối với hắn Yumi là người đã cho hắn biết vui vẻ là gì? Cười là gì? Vui chơi là gì? ( từ lúc 1 tuổi hắn không bao giờ nở lấy nụ cười, suốt ngày chỉ cắm đầu vào học) nhờ có cô bé mà hắn đã nở được một nụ cười đúng nghĩa.
Nhưng việc gì đến rồi cũng sẽ đến. Vào một ngày nọ, hắn cũng đến đó chơi như bao ngày nhưng hôm nay khác. Hôm nay không có sự hiện diện của cô bé ở gốc cây như thường ngày để đón hắn chỉ duy nhất mỗi Pinky. Nhưng hôm nay Pinky cũng lạ lắm, nó chứ lừ đừ, mệt mọi, ánh mắt buồn rầu chứ không còn hoạt bát như mọi ngày.
Và rồi hắn chạy đến căn nhà của Yumi, căn nhà trống trơn không còn gì cả!! Yumi đâu? Yumi bỏ đi đâu sao lại bỏ Pinky một mình ở đây?
Thất vọng hắn ra về cùng với Pinky. Ngày ngày hắn đều đến đây với hy vọng Yumi sẽ quay trở lại. Nhưng kết quả là cô bé không quay trở lại. Cô bé đã bỏ đi mà không nói với hắn bỏ Pinky lại cho hắn mà đi không nói câu nào. Hắn thật sự rất giận Yumi và không muốn nhìn mặt Yumi nữa. Nhưng suy nghĩ đó đã bị dập tắt cho đến khi....
-----End Flashback----


End chap.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.2 /10 từ 32 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status