Uông Xưởng Công

Chương 130 : Chương 130: Xin nhờ xưởng công

Diệp Tuy biết lý do nhà họ Cố kết thông gia với nhà họ Diệp là vì muốn nhắm vào “cái bụng” của chị gái nàng.

Chị gái nàng đã có thai hơn năm tháng. Nghe nói thái y có kinh nghiệm có thể chẩn đoán ra giới tính của cái thai thông qua việc bắt mạch. Nhà họ Cố không ngừng cài cắm tai mắt trong cung, chắc hẳn lúc này đã biết đó là con trai rồi.

Bởi lẽ đó, nhà họ Cố mới đến nhà họ Diệp cầu thân.

Kiếp trước, nàng ở trong khuê các mù mờ không biết, cho rằng Cố Chương thực lòng muốn hai họ kết thành thông gia. Đâu ngờ, nhà họ Cố lại muốn hủy diệt nhà họ Diệp.

Sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy, đời này nàng sẽ không đến nhà họ Cố ở Nam Bình. Bất luận nhà họ Cố có kế hoạch gì, nàng tuyệt đối sẽ không để cho nó thành công.

Nghe cha mẹ hỏi ý kiến, Diệp Tuy bèn đáp: “Mẹ, mẹ còn nhớ chuyện nhà họ Cam lúc trước không? Nghe nói, Nhị công tử nhà họ Cố tính tình tàn bạo, thích hành hạ con người ta đến chết, cho nên nhà họ Cam mới từ hôn. Ngay cả nhà họ Cam như thế còn không muốn kết thông gia với nhà họ Cố, việc cưới xin này có thể tốt đến đâu chứ?”

Nàng dừng một lát rồi tiếp: “Mẹ, con quả thực từng thoáng gặp qua Đại công tử nhà họ Cố, thấy hắn ta không phải người dễ gần. Nếu Đại công tử nhà họ Cố cũng là một người tàn bạo, con gái biết phải làm sao?”

Nàng hiểu quá rõ tính tình của Cố Nhiễm và Cố Chương. Cố Nhiễm thích hành hạ người thân cận cho đến chết, điều này đúng là khiến người ta sởn gai ốc. Nhưng Cố Chương còn đáng sợ hơn rất nhiều. Số người chết trong tay hắn e rằng khó mà đếm rõ được. Nàng làm sao có thể gả cho người như Cố Chương, cho gia đình như nhà họ Cố được? Tuyệt đối không!

Nghe vậy, Đào thị lại càng thêm ưu tư. Bà cũng cho rằng thế lực nhà họ Cố quá lớn, người khó nhìn thấu lòng dạ như công tử Thanh Yến này quả thực không thích hợp để kết duyên.

Bà nhìn về phía Diệp An Thế, hi vọng ông nói gì đó.

Diệp An Thế còn chưa kịp lên tiếng thì Diệp Tuy đã tiếp lời: “Cha, con gái không muốn gả vào nhà họ Cố! Hiện tại chị gái đang mang thai, anh trai vào Nghi Loan Vệ, nếu con mà gả đến nhà họ Cố, thế lực của nhà họ Diệp đến lúc đó sẽ ngày càng lớn. Người ta sẽ nghĩ sao? Hoàng thượng sẽ nghĩ sao?”

“Cha còn nhớ chuyện nhà họ Khúc không? Khúc đại nhân là Trung Thư Lệnh cao quý còn rơi vào kết cục như vậy. Đối với nhà họ Diệp, việc kết thông gia với nhà họ Cố không phải phúc mà là họa. Cha cũng cảm thấy thế, đúng không ạ?”

Tình hình trong triều thay đổi khôn lường, có lẽ mẹ nàng ở trong hậu viện không hiểu được điều này, nhưng cha nàng làm quan trong triều, lại từng trải nghiệm việc bị bắt giam vào đại lao Đề Xưởng chắc hẳn sẽ rõ. Già néo đứt dây, một gia tộc có quá nhiều quyền lực, chắc chắn là một chuyện xấu.

Nhà họ Diệp nên khiêm tốn thu mình, nếu còn mưu toan tăng thêm quyền thế chỉ có thể rước họa diệt vong mà thôi.

Nghe Diệp Tuy nói vậy, Diệp An Thế bất giác toát mồ hôi lạnh. Ngay cả Tuy nhi – một cô nương chốn khuê phòng còn suy nghĩ sâu sắc đến thế, sao ông lại mù mờ như bị ma quỷ mê hoặc? Đúng vậy, quyền lực lớn quá mức chẳng phải chuyện tốt lành gì, điều ông mưu cầu là cả nhà bình an, yên ổn. Chuyện kết thân này, ông đã có quyết định rồi.

Ngay lập tức, Diệp Cư Tiêu đã cho gọi Diệp An Thế đến.

Hóa ra, Diệp Cư Tiêu đã biết được việc Diệp An Thế định từ chối lời đề nghị kết thông gia của nhà họ Cố qua Diệp An Cố nên rất nổi giận.

“Cha, Tam đệ với con đã thảo luận qua, con đồng ý với suy tính của đệ ấy. Xét tỉ mỉ thì việc cưới xin với nhà họ Cố về lâu dài không phù hợp, mong cha suy xét.” Diệp An Cố cung kính nói đỡ cho Diệp An Thế.

Kể từ sau khi biết được chuyện cha mình định khai trừ Diệp An Thế ra khỏi dòng họ, tình cảm của Diệp An Cố với Diệp Cư Tiêu đã thay đổi.

Con cái không thể oán trách cha mẹ, đạo lý này không sai. Nhưng Diệp An Cố thỉnh thoảng lại nghĩ, liệu người kế tiếp bị vứt bỏ liệu có thể là ông không?

Câu hỏi này đương nhiên chưa có đáp án, may mà sau khi tiếp nhận mấy cửa hàng ở đường Trường Long, ông trở nên cực kì bận rộn nên số lần ông đến viện Diên Quang cũng ít đi, cũng không có thì giờ nghĩ tới vấn đề này.

Nhìn thái độ có thể thấy cha rất hài lòng với việc kết thông gia với nhà họ Cố, nếu Tam đệ muốn từ chối, tốt nhất là phải có được sự đồng ý của cha, bằng không chuyện sẽ rất khó khăn.

Tuy nhiên sau khi nghe Diệp An Cố thưa chuyện, Diệp Cư Tiêu liền giận tím mặt, tuyệt nhiên không muốn nghe gì nữa, lập tức cho gọi Diệp An Thế đến.

Vừa thấy Diệp An Thế, Diệp Cư Tiêu cả giận nói: “Nghe nói ngươi định từ chối lời cầu thân của nhà họ Cố? Sao ngươi lại dám từ chối? Hồ đồ! Mau nhận lời cho ta!”

Diệp An Thế thấy cha mình nổi trận lôi đình, nhìn thoáng qua anh trai đang lúng túng ở bên cạnh, liền hiểu đã xảy ra chuyện gì. Ông bèn đáp: “Cha, Tuy nhi đã từng gặp Đại công tử nhà họ Cố, biết đó cũng không phải là người dễ chung sống. Con lo Đại công tử nhà họ Cố sẽ tính tình tàn bạo giống Nhị công tử...”

Ông còn chưa dứt lời đã bị Diệp Cư Tiêu gắt gỏng ngắt: “Diệp Tuy là một cô nương thì biết cái gì? Chuyện Nhị công tử nhà họ Cố có tính tình tàn bạo là vô căn cứ! Con là quan viên trong triều mà lại đi tin những lời đồn nhảm kiểu này, thật khiến ta quá thất vọng! Không nói nhiều nữa, việc cưới xin với nhà họ Cố nhất định phải thành!”

Thái độ cứng rắn của Diệp Cư Tiêu khiến cho Diệp An Thế không biết phải nói sao.

Diệp An Cố bên cạnh vốn định mở miệng nhưng cuối cùng vẫn nén lại. Cha đang nóng giận, lúc này có giải thích cũng chẳng có tác dụng gì. Cha giận xanh cả mặt, chẳng lẽ việc kết thông gia với nhà họ Cố thật sự quan trọng như vậy sao?

Diệp An Cố không khỏi nghĩ đến nhà họ Cố, ngoại trừ biết đó là gia tộc lớn có thế lực ra thì hoàn toàn không biết gì khác. Có lẽ vì cha ông là trưởng tộc, nên rất coi trọng thế lực của nhà họ Cố.

Tam đệ thương con gái, suy nghĩ đủ đường cảm thấy nhà họ Cố không phù hợp, điều này cũng có thể hiểu được. Chuyện này quả thật khó quyết định.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.6 /10 từ 631 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status