Uông Xưởng Công

Chương 131 : Chương 131CHU THỊ ẤM ỨC

Cả cha và Tam đệ đều có lý của mình, chuyện cưới hỏi của Tuy tỷ nhi nên quyết định thế nào đây?

Diệp An Cố nghĩ một lát rồi lên tiếng: “Cha, để con nói chuyện với Tam đệ, việc này nên bàn bạc kĩ lưỡng, không vội được.”

Dứt lời, ông liền liếc mắt ra hiệu cho Diệp An Thế. Diệp An Thế hiểu ý bèn im lặng, để mặc Diệp An Cố kéo mình ra khỏi viện Diên Quang.

Ra tới bên ngoài, sắc mặt Diệp An Thế trở nên hết sức nặng nề, khổ tâm nói: “Nhị ca, huynh biết đấy, Tự nhi đã tiến cung rồi, đệ không muốn để Tuy nhi cũng phải chịu khổ. Chuyện này tốt hay xấu, trong lòng đệ quả thật khó nắm chắc.”

Diệp An Cố vỗ vai Diệp An Thế, an ủi: “Tam đệ, chuyện này cứ từ từ. Bên phía nhà họ Cố cũng không gấp, nếu như bên họ cho người đến giục nhà họ Diệp sớm quyết định, đó mới thật sự đáng nghi ngờ.”

***

Lúc này, Diệp Hướng Ngu đang nói chuyện với Diệp Tuy: “Muội muội, công tử Thanh Yến huynh đã từng nghe nhắc tới, nghe nói người này có vẻ ngoài khôi ngô, phong độ hơn người. Hơn nữa nhà họ Cố lại có quyền thế, địa vị như vậy, có thể bảo đảm cho muội về sau vinh hoa phú quý, không cần phải lo nghĩ. Muội nghĩ thế nào?”

Diệp Hướng Ngu ở Nghi Loan Vệ từng nghe đến danh hiệu công tử Thanh Yến này, đối với tính tình và hành xử của Cố Chương ít nhiều cũng biết chút ít.

Không thể không nói, tâm ý “Chỉ nguyện thiên hạ thái bình” của Cố Chương đúng là khiến những người trẻ tuổi như Diệp Hướng Ngu chấn động tận tâm can, không khỏi khâm phục. Nhớ lúc hắn mười bốn tuổi, khi đó vẫn còn chỉ lo chơi đùa, chẳng lo nghĩ gì đến chuyện về sau. Nhưng công tử Thanh Yến đã sớm có chí nguyện lớn lao đến vậy, Diệp Hướng Ngu quả thật cảm thấy bản thân thua kém.

Hiện tại biết công tử Thanh Yến đến hỏi cưới em gái mình, hắn vừa kinh ngạc vừa vui mừng. Nếu công tử Thanh Yến trở thành em rể của hắn, hai người năng qua lại, nhất định hắn sẽ học hỏi được không ít.

Song, chuyện đó không quan trọng bằng hạnh phúc của em gái hắn. Em gái hắn nghĩ sao về việc này?

Hắn nghe nói em gái không muốn gả đến nhà họ Cố là vì suy nghĩ cho hắn và chị gái ở trong cung, vì vậy đau lòng chạy đến hỏi suy nghĩ thực sự của nàng.

Không phải hắn không rõ tình hình của nhà họ Diệp, cũng hiểu quyền lực quá nhiều cũng chẳng phải là chuyện tốt. Tuy nhiên việc các gia đình quan lại và triều thần kết thông gia không ít, một nhà họ Diệp cỏn con chưa chắc đã gây ra thêm sóng gió gì.

Nói đi nói lại, hạnh phúc của em gái hắn mới là điều quan trọng nhất.

“Huynh, muội thật sự không muốn gả cho nhà họ Cố. Nam Bình xa như thế, muội chỉ muốn ở lại Kinh Triệu, ở bên cạnh cha mẹ và huynh thôi.” Diệp Tuy cười nói với thái độ rất quả quyết.

Qua lời nói của anh trai, nàng có thể nghe ra được, anh trai rất khâm phục công tử Thanh Yến, chắc hẳn đã bị thanh danh của Cố Chương mê hoặc rồi.

Anh trai nàng là người già dặn trước tuổi, nhưng chung quy vẫn còn quá trẻ, không so được với loại người lọc lõi như Cố Chương.

“Nhưng mà…” Diệp Hướng Ngu định nói thêm nhưng lại bị lời nói tiếp theo của Diệp Tuy làm cho sững sờ.

“Huynh, muội thật sự không muốn gả! Việc kết thân này không phải phúc mà là họa. Công tử Thanh Yến giỏi giang như vậy, người kém cỏi như muội cảm thấy áp lực lắm. Huynh hiểu tính muội mà, nếu gả tới nhà họ Cố làm dâu trưởng, muội chắc chắn sẽ chẳng thể nào sống vui vẻ được.”

Để Diệp Hướng Ngu yên tâm, nàng đành dối lòng nói tốt cho Cố Chương.

Nghe vậy, Diệp Hướng Ngu không dằn lòng nổi, phản bác: “Muội kém cỏi chỗ nào? Nói bậy! Muội không muốn gả đến Nam Bình, vậy thì thôi…”

Hắn thầm nghĩ, muội muội nhất định sẽ gả tới gia đình tốt hơn, chẳng cần phải cao sang như nhà họ Cố, chỉ cần muội muội thích là được rồi.

Nhưng, ông nội lại cực kì vừa lòng với nhà họ Cố, nhất định muốn kết thông gia. Chuyện này không biết giải quyết sao mới tốt đây?

***

Phu nhân quản gia - Chu thị đương nhiên cũng biết chuyện nhà họ Cố đến hỏi cưới Diệp Tuy.

Tuy tỷ nhi sao có thể có phúc lớn được gia tộc hiển hách như vậy nhìn trúng cơ chứ! Dựa vào cái gì chứ?

Thân nhi và Tuy tỷ nhi tuổi tác xấp xỉ, chuyện cưới xin của hai người chắc chắn sẽ bị người ta thường xuyên mang ra so sánh. Vì thể diện của nhà họ Cố, không chừng của hồi môn của Diệp Tuy sẽ nhiều hơn của con gái bà ta.

Cứ nghĩ đến việc người ta dị nghị nói Thân nhi gả không tốt bằng Tuy tỷ nhi, lòng bà ta lại âm ỉ khó chịu. Không thể được, nhất định không thể được! Nhất định không thể để Tuy tỷ nhi trèo cao như vậy!

Chu thị đã quen chỉ tay năm ngón, đã quen coi thường Tam phòng nhiều năm nay. Trong suy nghĩ của bà ta, mấy cô nương của Tam phòng vĩnh viễn chẳng thể so được với con gái bà ta.

Nhưng mà lão thái gia cực kì coi trọng nhà họ Cố, nghe đâu bởi vì bất đồng ý kiến với Tam phòng, lão thái gia còn định dùng quyền hạn của trưởng tộc yêu cầu Tuy tỷ nhi buộc phải gả đến nhà họ Cố.

Đây chính là đại sự của cả dòng họ, nếu xảy ra sai sót, lão thái gia thể nào cũng tức giận vô cùng. Nếu lão thái gia truy cứu đến thì vị trí phu nhân quản gia này của bà ta ắt sẽ gặp gay go.

Nhưng bà ta không thể cam lòng nhìn Tam phòng phú quý ngập trời như vậy được. Làm sao có thể vừa ngăn được việc cầu thân của nhà họ Cố lại vừa tránh được sự truy cứu của lão thái gia đây?

Chu thị suy đi tính lại mãi cũng không nghĩ ra cách nào, phiền muộn đi tới đi lui trong đình viện. Mãi cho đến khi Diệp Hướng Chinh đến thỉnh an, đưa vài lời gợi ý, bà ta mới nhận ra.

Đúng rồi, đúng rồi, còn có cách này, cách này nhất định có thể thực hiện được. Tuy tỷ nhi muốn gả tới nhà họ Cố sao? Đợi kiếp sau đi!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.6 /10 từ 631 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status