Thông tin truyện
Một thai hai bảo: Giám đốc hàng tỉ yêu vợ tận xương
Đánh giá: 7.2/10 từ 8 lượt.
“Xảy ra chuyện gì?”
Cung Kiệt nhìn thấy tình cảnh này sốt sắng vọt tới lan can, lo lắng nắm chặt tay vịn nhưng chỉ nghe “ầm, ầm” một tiếng, âm thanh truyền đến trước sau đó máy bay trực thăng trong khoảnh khắc chợt nổ tung!
Trong bầu trời đêm nổ tung như một loại pháo trên sân khấu!
Mặc dù cách rất xa nhưng cũng có thể cảm nhận được từng đợt sóng khí bởi vì nổ tung mà truyền đến!
Boong tàu cũng bị kéo theo mà chấn động, nổ tung ở trên mặt biển trào lên mãnh liệt, con tàu xóc nảy đôi chút.
Cung Kiệt kinh hồn bạt vía, hơi thở bỗng chốc im lặng không tiếng động.
Mộ Nhã Triết siết chặt nắm đấm, ánh mắt chăm chú đuổi theo những bóng người rơi xuống mặt biển, trái tim đột nhiên dừng lại!
Tựa như từ trong khoang máy bay phát nổ, toàn bộ thân máy bay rung chuyển, cánh quạt đi kèm nổ tung, lặp tức gãy đoạn suy tàn.
Trong nháy mắt giống như ngày tận thế vậy, toàn bộ thế giới đều u ám, dễ dàng rối ren, như trời rung núi chuyển.
Thế lửa khốc liệt, một đám mây lửa trong nháy mắt đem máy bay trực thăng nổ thành một đống hoang tàn, không ngừng có hài cốt đen ngòm rơi xuống biển.
Mắt Mộ Nhã triết lúc này đỏ như sắp nứt.
“Hữu Hữu!”
Cung Kiệt do kinh sợ mà cuống họng như bị chặn lại, không phát ra được âm thanh nào.
Không…
Không được!
…
Hữu Hữu bị người đàn ông ôm chặt vào ngực, bàn tay anh ta chặt chẽ bảo vệ sau gáy cậu, đem mặt cậu chôn vào ngực, thân thể to lớn như tạo thành một cái bao, đem cậu quấn ở trong lòng.
Cậu chỉ cảm thấy hai người là một đường pa-ra-bôn thẳng tắp, như một cây kim sắc bén cắt không khí, yên ổn hướng tới mặt biển.
Không ngừng có hài cốt bốc cháy bay xuống, còn có đoạn cánh quạt nện lên lưng người đàn ông, chỉ nghe thấy một tiếng nặng nề tựa như cậu nghe được thanh âm sống lưng tan vỡ, lập tức khẩn trương đến nhắm chặt mắt, rơi vào tuyệt vọng vô biên.
“Rầm” một tiếng.
Bốn người lục tục rơi vào trong biển, ngoại trừ phi công có mũ bảo vệ, một người trong đó vì không có bất kỳ động tác bảo vệ nào nên khi đầu va chạm với nước biển thì sọ não trực tiếp vỡ vụn, thân thể nhẹ nhàng rơi xuống vực sâu.
Cung Kiệt nhìn thấy tình cảnh này sốt sắng vọt tới lan can, lo lắng nắm chặt tay vịn nhưng chỉ nghe “ầm, ầm” một tiếng, âm thanh truyền đến trước sau đó máy bay trực thăng trong khoảnh khắc chợt nổ tung!
Trong bầu trời đêm nổ tung như một loại pháo trên sân khấu!
Mặc dù cách rất xa nhưng cũng có thể cảm nhận được từng đợt sóng khí bởi vì nổ tung mà truyền đến!
Boong tàu cũng bị kéo theo mà chấn động, nổ tung ở trên mặt biển trào lên mãnh liệt, con tàu xóc nảy đôi chút.
Cung Kiệt kinh hồn bạt vía, hơi thở bỗng chốc im lặng không tiếng động.
Mộ Nhã Triết siết chặt nắm đấm, ánh mắt chăm chú đuổi theo những bóng người rơi xuống mặt biển, trái tim đột nhiên dừng lại!
Tựa như từ trong khoang máy bay phát nổ, toàn bộ thân máy bay rung chuyển, cánh quạt đi kèm nổ tung, lặp tức gãy đoạn suy tàn.
Trong nháy mắt giống như ngày tận thế vậy, toàn bộ thế giới đều u ám, dễ dàng rối ren, như trời rung núi chuyển.
Thế lửa khốc liệt, một đám mây lửa trong nháy mắt đem máy bay trực thăng nổ thành một đống hoang tàn, không ngừng có hài cốt đen ngòm rơi xuống biển.
Mắt Mộ Nhã triết lúc này đỏ như sắp nứt.
“Hữu Hữu!”
Cung Kiệt do kinh sợ mà cuống họng như bị chặn lại, không phát ra được âm thanh nào.
Không…
Không được!
…
Hữu Hữu bị người đàn ông ôm chặt vào ngực, bàn tay anh ta chặt chẽ bảo vệ sau gáy cậu, đem mặt cậu chôn vào ngực, thân thể to lớn như tạo thành một cái bao, đem cậu quấn ở trong lòng.
Cậu chỉ cảm thấy hai người là một đường pa-ra-bôn thẳng tắp, như một cây kim sắc bén cắt không khí, yên ổn hướng tới mặt biển.
Không ngừng có hài cốt bốc cháy bay xuống, còn có đoạn cánh quạt nện lên lưng người đàn ông, chỉ nghe thấy một tiếng nặng nề tựa như cậu nghe được thanh âm sống lưng tan vỡ, lập tức khẩn trương đến nhắm chặt mắt, rơi vào tuyệt vọng vô biên.
“Rầm” một tiếng.
Bốn người lục tục rơi vào trong biển, ngoại trừ phi công có mũ bảo vệ, một người trong đó vì không có bất kỳ động tác bảo vệ nào nên khi đầu va chạm với nước biển thì sọ não trực tiếp vỡ vụn, thân thể nhẹ nhàng rơi xuống vực sâu.
Danh sách chương
- Chương 351: Rơi vào khủng hoảng
- Chương 352: Nổi cơn thịnh nộ
- Chương 353: Ông bảo tôi phải xem sắc mặt ai?
- Chương 354: Lời nói vô tâm
- Chương 355: Tôi rất không thích nghe
- Chương 356: Trở mặt
- Chương 357: Xì mũi
- Chương 358: Lần sau không được lấy lý do này nữa
- Chương 359: Thích tôi sao?
- Chương 360: Để ý cái nhìn của anh
- Chương 361: Ai dám chạm em?
- Chương 362: Người không nên đắc tội
- Chương 363: Thủ đoạn độc ác
- Chương 364: Vân Sơn Thi Ý
- Chương 365: Nút thắt này quá chặt
- Chương 366: Tha cho em
- Chương 367: Huyết mạch liên tâm
- Chương 368: Tâm bệnh
- Chương 369: Mắc bệnh dạ dày
- Chương 370: Không ăn bữa sáng, muốn ăn em
- Chương 371: Giảng giải đạo lý
- Chương 372: Có tính là cầu xin được yêu không?
- Chương 373: Ngẫu nhiên gặp được đồng nghiệp cũ
- Chương 374: Khoe khoang
- Chương 375: Âu yếm
- Chương 376: Âu yếm (2)
- Chương 377: Quà sinh nhật
- Chương 378: Khách không mời mà đến
- Chương 379: Anh thế mà lại ngầm đồng ý
- Chương 380: Ham muốn chinh phục của đàn ông
- Chương 381: Cô chảy máu 1
- Chương 382: Cô chảy máu 2
- Chương 383: Máu...? (1)
- Chương 384: Máu...? (2)
- Chương 385: Mua băng vệ sinh cho cô
- Chương 386: Đầu bếp năm sao Hữu Hữu
- Chương 387: Mẹ không thương Hữu Hữu
- Chương 388: Diễn văn thần thánh
- Chương 389: Tặng kinh hỉ cho cậu nhóc (1)
- Chương 390: Tặng kinh hỉ cho cậu nhóc (2)
- Chương 391: Tặng kinh hỉ cho cậu nhóc (3)
- Chương 392: Tặng kinh hỉ cho cậu nhóc (4)
- Chương 393: Mắt chó coi thường người (1)
- Chương 394: Mắt chó coi thường người (2)
- Chương 395: Mắt chó coi thường người (3)
- Chương 396: Tôi là vai chính, cô là vai phụ (1)
- Chương 397: Tôi là vai chính, cô là vai phụ (2)
- Chương 398: Tôi là vai chính, cô là vai phụ (3)
- Chương 399: Trái tim của Mộ Nhã Triết đau đớn
- Chương 400: Cha con thành anh em