Thông tin truyện
Một thai hai bảo: Giám đốc hàng tỉ yêu vợ tận xương
Đánh giá: 7.2/10 từ 8 lượt.
“Xảy ra chuyện gì?”
Cung Kiệt nhìn thấy tình cảnh này sốt sắng vọt tới lan can, lo lắng nắm chặt tay vịn nhưng chỉ nghe “ầm, ầm” một tiếng, âm thanh truyền đến trước sau đó máy bay trực thăng trong khoảnh khắc chợt nổ tung!
Trong bầu trời đêm nổ tung như một loại pháo trên sân khấu!
Mặc dù cách rất xa nhưng cũng có thể cảm nhận được từng đợt sóng khí bởi vì nổ tung mà truyền đến!
Boong tàu cũng bị kéo theo mà chấn động, nổ tung ở trên mặt biển trào lên mãnh liệt, con tàu xóc nảy đôi chút.
Cung Kiệt kinh hồn bạt vía, hơi thở bỗng chốc im lặng không tiếng động.
Mộ Nhã Triết siết chặt nắm đấm, ánh mắt chăm chú đuổi theo những bóng người rơi xuống mặt biển, trái tim đột nhiên dừng lại!
Tựa như từ trong khoang máy bay phát nổ, toàn bộ thân máy bay rung chuyển, cánh quạt đi kèm nổ tung, lặp tức gãy đoạn suy tàn.
Trong nháy mắt giống như ngày tận thế vậy, toàn bộ thế giới đều u ám, dễ dàng rối ren, như trời rung núi chuyển.
Thế lửa khốc liệt, một đám mây lửa trong nháy mắt đem máy bay trực thăng nổ thành một đống hoang tàn, không ngừng có hài cốt đen ngòm rơi xuống biển.
Mắt Mộ Nhã triết lúc này đỏ như sắp nứt.
“Hữu Hữu!”
Cung Kiệt do kinh sợ mà cuống họng như bị chặn lại, không phát ra được âm thanh nào.
Không…
Không được!
…
Hữu Hữu bị người đàn ông ôm chặt vào ngực, bàn tay anh ta chặt chẽ bảo vệ sau gáy cậu, đem mặt cậu chôn vào ngực, thân thể to lớn như tạo thành một cái bao, đem cậu quấn ở trong lòng.
Cậu chỉ cảm thấy hai người là một đường pa-ra-bôn thẳng tắp, như một cây kim sắc bén cắt không khí, yên ổn hướng tới mặt biển.
Không ngừng có hài cốt bốc cháy bay xuống, còn có đoạn cánh quạt nện lên lưng người đàn ông, chỉ nghe thấy một tiếng nặng nề tựa như cậu nghe được thanh âm sống lưng tan vỡ, lập tức khẩn trương đến nhắm chặt mắt, rơi vào tuyệt vọng vô biên.
“Rầm” một tiếng.
Bốn người lục tục rơi vào trong biển, ngoại trừ phi công có mũ bảo vệ, một người trong đó vì không có bất kỳ động tác bảo vệ nào nên khi đầu va chạm với nước biển thì sọ não trực tiếp vỡ vụn, thân thể nhẹ nhàng rơi xuống vực sâu.
Cung Kiệt nhìn thấy tình cảnh này sốt sắng vọt tới lan can, lo lắng nắm chặt tay vịn nhưng chỉ nghe “ầm, ầm” một tiếng, âm thanh truyền đến trước sau đó máy bay trực thăng trong khoảnh khắc chợt nổ tung!
Trong bầu trời đêm nổ tung như một loại pháo trên sân khấu!
Mặc dù cách rất xa nhưng cũng có thể cảm nhận được từng đợt sóng khí bởi vì nổ tung mà truyền đến!
Boong tàu cũng bị kéo theo mà chấn động, nổ tung ở trên mặt biển trào lên mãnh liệt, con tàu xóc nảy đôi chút.
Cung Kiệt kinh hồn bạt vía, hơi thở bỗng chốc im lặng không tiếng động.
Mộ Nhã Triết siết chặt nắm đấm, ánh mắt chăm chú đuổi theo những bóng người rơi xuống mặt biển, trái tim đột nhiên dừng lại!
Tựa như từ trong khoang máy bay phát nổ, toàn bộ thân máy bay rung chuyển, cánh quạt đi kèm nổ tung, lặp tức gãy đoạn suy tàn.
Trong nháy mắt giống như ngày tận thế vậy, toàn bộ thế giới đều u ám, dễ dàng rối ren, như trời rung núi chuyển.
Thế lửa khốc liệt, một đám mây lửa trong nháy mắt đem máy bay trực thăng nổ thành một đống hoang tàn, không ngừng có hài cốt đen ngòm rơi xuống biển.
Mắt Mộ Nhã triết lúc này đỏ như sắp nứt.
“Hữu Hữu!”
Cung Kiệt do kinh sợ mà cuống họng như bị chặn lại, không phát ra được âm thanh nào.
Không…
Không được!
…
Hữu Hữu bị người đàn ông ôm chặt vào ngực, bàn tay anh ta chặt chẽ bảo vệ sau gáy cậu, đem mặt cậu chôn vào ngực, thân thể to lớn như tạo thành một cái bao, đem cậu quấn ở trong lòng.
Cậu chỉ cảm thấy hai người là một đường pa-ra-bôn thẳng tắp, như một cây kim sắc bén cắt không khí, yên ổn hướng tới mặt biển.
Không ngừng có hài cốt bốc cháy bay xuống, còn có đoạn cánh quạt nện lên lưng người đàn ông, chỉ nghe thấy một tiếng nặng nề tựa như cậu nghe được thanh âm sống lưng tan vỡ, lập tức khẩn trương đến nhắm chặt mắt, rơi vào tuyệt vọng vô biên.
“Rầm” một tiếng.
Bốn người lục tục rơi vào trong biển, ngoại trừ phi công có mũ bảo vệ, một người trong đó vì không có bất kỳ động tác bảo vệ nào nên khi đầu va chạm với nước biển thì sọ não trực tiếp vỡ vụn, thân thể nhẹ nhàng rơi xuống vực sâu.
Danh sách chương
- Chương 401: Còn trẻ như vậy mà
- Chương 402: Có cha bảo vệ con!
- Chương 403: Muốn cướp cha cậu?!
- Chương 404: Cậu nhóc bị thất sủng (1)
- Chương 405: Cậu nhóc bị thất sủng (2)
- Chương 406: Cậu nhóc bị thất sủng (3)
- Chương 407: Cậu nhóc bị thất sủng (4)
- Chương 408: Cắn cậu!
- Chương 409: Tôi không đẩy cậu!
- Chương 410: Xin lỗi!
- Chương 411: Là nó cắn con trước
- Chương 412: Dịch Thần bị vứt bỏ
- Chương 413: Sinh nhật ghét nhất
- Chương 414: Mẹ đừng nghịch ngợm!
- Chương 415: Hai bảo bối lướt qua nhau
- Chương 416: Mẹ con ấm áp
- Chương 417: Đây là con trai cậu à
- Chương 418: Nếu không phải nể mặt mẹ cậu...
- Chương 419: Em trai, nhất định tìm được em!
- Chương 420: Nỗi nhục của nam thần Hữu Hữu
- Chương 421: Liều mạng vì Hữu Hữu
- Chương 422: Mẹ, Hữu Hữu yêu mẹ!
- Chương 423: Bảo vệ Hữu Hữu
- Chương 424: Vì mẹ từ bỏ thứ yêu thích
- Chương 425: Thay em trai thắng đồ Chơi
- Chương 426: Tiểu Dịch Thần tài năng kinh người
- Chương 427: Món đồ Chơi bị người khác đoạt mất!
- Chương 428: Cướp đồ Chơi của em trai về
- Chương 429: Dứt sữa chưa, oắt con!
- Chương 430: Trận đấu áp đảo
- Chương 431: Hắn ta thua!
- Chương 432: Oắt con, thiếu dạy dỗ!
- Chương 433: Gãy sống mũi!
- Chương 434: Nhà ma kinh hồn (1)
- Chương 435: Nhà ma kinh hồn (2)
- Chương 436: Nhà ma kinh hồn (3)
- Chương 437: Nhà ma kinh hồn (4)
- Chương 438: Ám sát (1)
- Chương 439: Ám sát (2)
- Chương 440: Ám sát (3)
- Chương 441: Ám sát (4)
- Chương 442: Ám sát (5)
- Chương 443: IQ không đủ cao
- Chương 444: Mẹ cũng là mẹ cậu!
- Chương 445: Túm chặt anh, đừng buông tay
- Chương 446: Kẹt cứng ở trong
- Chương 447: Nguy ở sớm tối!
- Chương 448: Anh sẽ không buông tay!
- Chương 449: Anh trai, em tin anh!
- Chương 450: Hoạn nạn thấy chân tình