Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 116: Nắm Lại Bạch Gia



Trở lại Bạch phủ, từ rất xa đã có người lập tức nhận ra Bạch Thanh Nhã, tin tức giống như bay, trong chốc lát đã truyền khắp Bạch phủ.

Khác với lúc trước, lần này sớm đã có hộ vệ được phân phó mở cửa giữa, cung kính đón Bạch Nhạc và Bạch Thanh Nhã vào trong phủ.

Lần này, Bạch Nhạc không tới Thính Hương Thủy Tạ, mà là trực tiếp tiến vào sảnh chính của Bạch gia.

- Tiểu Nhạc, đúng là ngươi đã trở lại à.

Bạch Mộc không giả bộ, mà là sớm đã chờ ở ngoài đại sảnh, liếc một cái liền nhìn thấy Bạch Nhạc.

- Mộc ca nhi.

Mọi người đều đã không phải bộ dạng lúc nhỏ, nếu đi ở bên ngoài chỉ sợ căn bản không dám nhận nhau, nhưng lúc này gặp lại, lại giống như vô số ký ức lúc nhỏ xộc lên trong lòng.

- Tiểu Nhạc, ha ha, đúng là ngươi rồi,ta còn sợ đó là tin vịt!

Nghe thấy xưng hô quen thuộc này, sắc mặt Bạch Mộc lập tức lộ ra vẻ vui mừng, cười to đi tới đón, ra sức ôm lấy Bạch Nhạc,

- Nhiều năm như vậy, ta còn tưởng rằng vĩnh viễn không gặp lại ngươi nữa.

- Đi, chúng ta vào trong nói chuyện!

Vỗ vỗ lưng Bạch Nhạc, Bạch Mộc cười to lên tiếng, muốn kéo Bạch Nhạc vào nhà.

- Mộc ca nhi, còn có Thanh Nhã tỷ nữa.

Cảm nhận được sự nhiệt tình chân thành của Bạch Mộc, trong lòng Bạch Nhạc cũng rất vui vẻ, nhưng lại vẫn không lập tức đi vào.

Hơi ngẩn ra, lúc này Bạch Mộc mới chú ý thấy Bạch Thanh Nhã, cũng hiểu ý của Bạch Nhạc.

Nói thật, thực ra Bạch Mộc cũng không có bao nhiêu tình cảm với Bạch Thanh Nhã, tuy trên danh nghĩa Bạch Thanh Nhã là tỷ tỷ của Bạch Nhạc, nhưng ai cũng biết xuất thân của Bạch Thanh Nhã, sợ rằng trừ Bạch Nhạc ra, đời này của Bạch gia, trước giờ không có ai thật sự coi Bạch Thanh Nhã là tỷ tỷ.

Mấy năm nay, chuyện Bạch Thanh Nhã không được đối đãi tốt ở Bạch gia, Bạch Mộc mấy ngày qua cũng đã có nghe nói, nói như vậy là hiểu, Bạch Nhạc là muốn thông qua phương thức này một lần nữa tạo dựng quyền uy cho Bạch Thanh Nhã.

Loại việc nhỏ này, Bạch Mộc tất nhiên sẽ không để ý, cười khẽ một chút, hơi hạ thấp người nói,

- Chậm trễ Thanh Nhã tỷ! Đúng là lâu rồi không được gặp tiểu Nhạc, không ta có chút thất thố, Thanh Nhã tỷ, mời.

Nói rất hay, nhưng ý tứ thực tế, Bạch Thanh Nhã cũng hiểu rõ, cho nên, không lập tức đáp lại, mà là nhìn về phía Bạch Nhạc.

- Đi thôi Thanh Nhã tỷ, ngươi không đi, ta và Mộc ca nhi không dám vào nhà đâu.

Cười khẽ, Bạch Nhạc nói.

- Miệng ngọt xớt.

Khẽ gắt một tiếng, lần này Bạch Thanh Nhã không chối từ nữa, bước vào trong đại sảnh trước.

Trong chốc lát, ba người ngồi xuống trong đại sảnh, sau khi hạ nhân trà, Bạch Mộc liền phất tay ý bảo tất cả mọi người lui xuống.

- Tiểu Nhạc, Mộc ca nhi, các ngươi nói chuyện đi, ta ra ngoài một chút.

Bạch Thanh Nhã cũng biết rõ, Bạch Nhạc là có lời muốn nói với Bạch Mộc, chủ động tìm một cái cớ, lui ra ngoài.

Đã không có người ngoài, Bạch Nhạc và Bạch Mộc ngược lại đều trầm mặc.

- Tiểu Nhạc, ngươi nói thật cho ta biết, bọn Tam thúc là ngươi giết à?

Ngẩng đầu, sắc mặt Bạch Mộc cũng ngưng trọng hơn mấy phần, trầm giọng hỏi..

Từ khi thấy Bạch Nhạc, Bạch Mộc cảm nhận được, Bạch Nhạc sớm đã không phải là người thường, mà là cường giả Linh Phủ cảnh giống như hắn.

Trầm mặc một lát, lúc này Bạch Nhạc mới chậm rãi đáp,

- Đúng.

Mí mắt đột nhiên giật giật, Bạch Mộc không lập tức phát tác, chỉ trầm giọng hỏi.

- Ngươi mấy năm nay có gặp Thành ca nhi không?

Nhìn Bạch Mộc, Bạch Nhạc nhẹ giọng hỏi ngược lại.

- Tiểu Thành?

Hơi ngẩn ra, Bạch Mộc có chút khó hiểu nhìn Bạch Nhạc.

- Thành ca nhi cũng là Linh Phủ cảnh.

Bạch Nhạc nói khẽ,

- Chỉ là... Hắn là Ma tu!

- Gì cơ?

Nghe vậy, Bạch Mộc không ngồi yên được nữa, đột nhiên đứng lên, nhìn chằm chằm Bạch Nhạc.

Ma tu, thứ mà hai chữ này đại biểu, thật sự quá đáng sợ.

- Mộc ca nhi, ngươi đã nghe nói tới Huyết Ảnh Ma Tông chưa?

Nhìn thấy Bạch Mộc đích xác không biết nội tình, lúc này Bạch Nhạc mới chậm rãi mở miệng, nói ra tất cả kinh lịch lần này mình trở lại Bạch phủ từ đầu chí cuối cho Bạch Mộc nghe.

Bao gồm cả chuyện năm đó cha mẹ bị bức phải tự sát, cũng không giấu diếm.

- Thật to gan! Là ai cho hắn lá gan cấu kết với Ma tu, đây là tội nghiệt phải diệt môn, chết chưa hết tội.

Tu hành ở Hàn Sơn Tông nhiều năm như vậy, Bạch Mộc cũng vô cùng minh bạch thái độ của tông môn đối với Ma tu! Căn bản không có bất kỳ đạo lý gì để nói, chỉ có một chữ giết!

Nghĩ tới đây, Bạch Mộc thậm chí có chút nghĩ mà sợ.

Nói một cách không hề khoa trương, nếu tin tức Bạch gia cấu kết với Huyết Ảnh Ma Tông thật sự bị tuồn ra, sợ rằng bên tông môn cũng sẽ hoài nghi hắn cấu kết với ma đạo, thậm chí không cần bất kỳ chứng cớ gì, trực tiếp nhốt lại, thậm chí là giết chết hắn.

Từ loại góc độ này mà nói, thậm chí có thể nói là Bạch Nhạc đã cứu hắn.

Chỉ là... Ai dám khẳng định lời Bạch Nhạc nói nhất định là sự thật?

Phải biết rằng, khi hắn chạy về Bạch gia, nhìn thấy chỉ có thi thể của Bạch Thương Hải, không có chút khí tức ma đạo, cái này có khả năng là có người của Huyết Ảnh Ma Tông đã tới xử lý, nhưng cũng có khả năng là Bạch Nhạc một mực đang nói dối.

Thậm chí ác liệt hơn một chút, nếu Bạch Nhạc mới là người của Huyết Ảnh Ma Tông thì sao? Nếu tất cả những cái này chỉ là Bạch Nhạc vì lừa hắn mà bịa ra thì sao?

Thấy Bạch Mộc trầm mặc, trên thực tế, Bạch Nhạc đã đoán được tâm tư của đối phương.

Đổi lại là người khác, có lẽ đúng là không thể giải thích rõ ràng, nhưng đối với Bạch Nhạc mà nói, lại rất đơn giản.

Lạt cổ tay, Bạch Nhạc đặt lệnh bài thân phận đệ tử chân truyền của Linh Tê Kiếm Tông lên bàn,

- Mấy năm nay, ta bái vào Duyệt Châu Linh Tê Kiếm Tông, đồng thời trở thành đệ tử chân truyền, có lệnh bài thân phận làm chứng. . . Chắc đủ để làm tin chứ?

- Chân truyền?

Trong lòng đột nhiên chấn động, Bạch Mộc theo bản năng cầm lấy lệnh bài nhìn lướt qua.

Trên lệnh bài đệ tử chân truyền của tông môn Huyền cấp có khắc tên của có đệ tử, hơn nữa trong đó có cấm chế cực kỳ cường đại, căn bản không thể làm giả.

Có thể trở thành đệ tử chân truyền của tông môn Huyền cấp, tất nhiên đủ để chứng tỏ Bạch Nhạc không có liên quan gì tới Ma Môn.

Phải biết rằng, đệ tử chân truyền và đệ tử nội môn là hoàn toàn khác nhau, ở bên ngoài, đệ tử chân truyền có thể trên trình độ nhất định đại biểu cho thái độ của tông môn, cho dù hắn và Bạch Nhạc không quen nhau, chỉ bằng vào một tấm lệnh bài đệ tử chân truyền của Linh Tê Kiếm Tông này, lời nói của Bạch Nhạc cũng đủ để làm bằng chứng.

Sắc mặt thay đổi mấy lần, Bạch Mộc trầm giọng mở miệng nói,

- Tiểu Nhạc, chuyện này liên lụy quá lớn, ta không làm chủ được, cần báo lên tông môn, xin trưởng lão định đoạt.

- Huyết Ảnh Ma Tông lẻn tới Thanh Châu, mưu đồ tất nhiên không nhỏ, phải sớm làm chuẩn bị mới được! Ta nguyện theo ngươi cùng về Hàn Sơn.

Gật đầu, Bạch Nhạc trầm giọng đáp.

Bản thân hắn sớm đã lên kế hoạch một bộ phận rồi.

Bạch Mộc chỉ là đệ tử nội môn, lời nói chưa chắc có thể có bao nhiêu phân lượng! Nhưng nếu lại thêm đệ tử chân truyền của Linh Tê Kiếm Tông này như hắn, có lẽ đủ để khiến Hàn Sơn Tông coi trọng.

- Việc này không nên chậm trễ, sáng mai chúng ta cùng nhau khởi hành về!

Bạch Mộc cũng biết rõ tầm quan trọng của việc này, không chút do dự, mở miệng nói.

Sở dĩ ở lại một ngày, là vì chuyện Bạch gia cũng vẫn cần thời gian để làm một số an bài.

Nhìn thấy Bạch Nhạc, Bạch Mộc tất nhiên hiểu, Bạch Nhạc cũng sẽ không ở lại Bạch gia, như vậy Bạch Thanh Nhã cơ hồ sẽ trở thành lựa chọn Gia chủ duy nhất của Bạch gia, lại liên hệ với chuyện lúc trước Bạch Nhạc giúp Bạch Thanh Nhã tạo quyền uy. Không cần nói, Bạch Mộc đã hiểu mục đích của Bạch Nhạc.

...

Cơ hồ ngay lúc Bạch Nhạc và Bạch Mộc đang nói chuyện với nhau, mấy đạo thân ảnh cũng theo đó xuất hiện ở gần Bạch phủ.

- Đại sư huynh!

Cung kính hành lễ, một người trong đó trầm giọng nói,

- Đã xác nhận, Bạch Nhạc đã về tới Bạch gia.

Nếu Bạch Nhạc ở đây, sẽ phát hiện người nói chuyện chính là đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông lúc trước đào tẩu trong tay hắn.

Trung niên được gọi là đại sư huynh hơi gật đầu, trầm giọng nói,

- Kế hoạch ở Thanh Châu, liên quan tới đại kế của bản tông, sư tôn đã hạ nghiêm lệnh, bất kể là như thế nào, cũng không thể để bọn họ sống sót trở lại Hàn Sơn Tông!

- Tuy Bạch Nhạc thành tựu Tử Phủ, nhưng dẫu sao cũng chỉ mới bước vào Linh Phủ, với thực lực của đại sư huynh, muốn giết hắn tất nhiên là dễ như trở bàn tay.

Hừ lạnh một tiếng, người trung niên lạnh lùng mở miệng nói,

- Nếu không phải vì đám phế vật các ngươi, gây ra động tĩnh lớn như vậy, việc gì cần khó khăn đến thế, hiện tại ta có thể xông vào làm thịt bọn họ rồi.

Trận chiến ở Bạch phủ lúc trước, hai vị cường giả Linh Phủ cảnh chết, Bạch Thương Hải cũng chết, sớm đã kinh động tới Thanh Châu Phủ Chủ.

Vốn Thanh Châu Phủ Chủ đã có phát hiện đối với Huyết Ảnh Ma Tông, hiện giờ lại phái người chú ý chặt chẽ Bạch phủ, lúc này nếu còn dám tùy tiện xuất thủ ở Bạch phủ, thế tất sẽ khiến Huyết Ảnh Ma Tông triệt để bại lộ.

Cho dù giết chết Bạch Nhạc và Bạch Mộc, cũng là mất nhiều hơn được.

- Theo dõi kỹ cho ta, chỉ cần bọn họ rời khỏi thành, lập tức báo cho ta biết!

Xoay người, trung niên lập tức biến mất ở góc đường.

...

Bạch Nhạc và Bạch Mộc rốt cuộc nói chuyện gì, người phía dưới tất nhiên không biết, nhưng khi bọn họ đi ra, có nghĩa là Bạch gia lúc trước thuộc về Bạch Thương Hải đã triệt để trở thành quá khứ.

Vốn Bạch Mộc và Bạch Nhạc là muốn để Bạch Thanh Nhã trực tiếp trở thành Gia chủ, chỉ là Bạch Thanh Nhã lại kiên trì không chịu nhận. Lại thêm, Bạch Nhạc có chút lo lắng, Huyết Ảnh Ma Tông vẫn có thể động thủ với Gia chủ Bạch gia, rơi vào đường cùng, đành phải tuyên bố Bạch Nhạc là Gia chủ của Bạch gia, nắm lại Bạch gia, đồng thời do Bạch Thanh Nhã tạm thời tiếp nhận tất cả sự vụ của gia tộc.

Với thân phận của Bạch Nhạc, bổ nhiệm như vậy tất nhiên sẽ không tồn tại bất kỳ trở ngại gì, lại thêm Bạch Thanh Nhã vốn đã quen thuộc với tình huống trong gia tộc, trong nửa ngày ngắn ngủi, đã khống chế được cục diện, hoàn thành sự thanh tẩy cuối cùng đối với thế lực của Bạch Thương Hải.

Vào lúc ban đêm, Bạch Thanh Nhã an bài nhân thủ thiết yến ở trong phủ, xu hướng suy tàn bởi vì cái chết của Bạch Thương Hải lúc trước đã được quét sạch, một số lão nhân năm đó trung thành với cha mẹ Bạch Nhạc, lại kích động tới lệ già chứa chan.

Chỉ có một số ít người mới có thể từ trong thái độ của Bạch Mộc và Bạch Nhạc, đoán ra người làm chủ chân chính của Bạch gia ngày sau tất nhiên là Bạch Thanh Nhã.

Những chi tiết này tất nhiên không cần nói thêm.

Một đêm ầm ĩ, sáng sớm ngày hôm sau, sau khi Bạch Nhạc nói lời từ biệt với Bạch Thanh Nhã, liền trực tiếp cùng Bạch Mộc rời khỏi Bạch phủ.

Nhưng mà, bất kể là Bạch Nhạc hay là Bạch Mộc đều không nhận thấy, ngay khi bọn họ vừa rời khỏi Bạch phủ, đã có người lặng lẽ truyền ra tin tức.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status