Triệu hoán mộng yểm

Chương 183: Biện pháp (1)



Editor: Nguyetmai

Đêm đã khuya. Bên bờ biển xanh thăm thẳm, một con tàu màu trắng kéo theo những sóng nước trắng xóa, chậm rãi nhả từng làn khói đen dầy đặc, áp sát bờ biển ngoại ô nào đó của tỉnh Anduin.

Một đôi nam nữ mặc đồ trắng từ từ đi lên một con thuyền nhỏ rời khỏi tàu dưới sự bảo vệ nghiêm ngặt của thủy binh Lydum.

"Bờ biển này vẫn giữ được vẻ đẹp nguyên sơ ban đầu, thật là đẹp. Không có bất cứ thứ tạp nham gì. Nếu như có thể biến nó thành khu du lịch thì không còn gì bằng." Người đàn ông trung niên thở dài, nói.

"Ra ngoài làm nhiệm vụ còn nghĩ tới việc làm ăn của nhà mình, ông không cảm thấy mệt mỏi à?" Người phụ nữ trung niên lên tiếng.

"Chả sao, có vài thói quen không thể thay đổi trong thời gian ngắn được." Người đàn ông cười nói, ánh mắt nhìn các quân nhân của Tháp Thiên Đường Lydum đang lẳng lặng đứng đón chào.

Tổng cộng có hơn mười người trong quân đội tới, nhưng ai cũng đều là những người thực sự siêu phàm, trong đó người đứng đầu rõ ràng chính là người quản lý cả khu vực này - Thương Bạch Xà Elba.

"Hoan nghênh hai vị, chú Maham, tiểu thư Carmen." Elba giơ tay ôm hai người.

"Ở đây chúng ta không nói tới chức vụ. Elba, đã lâu không gặp, cháu càng lúc càng xinh đẹp." Maham mỉm cười khen ngợi.

"Chú vẫn giống như trước kia, nói chuyện như rót mật vậy." Elba mỉm cười, nhưng nụ cười tác động tới vết thương khiến cô không nhịn được mà ho khan hai tiếng.

"Sao thế? Bị thương nghiêm trọng lắm à?" Maham thu lại nụ cười.

"Vẫn ổn ạ, chẳng qua là cháu bị thương tới phổi, giờ vẫn chưa khỏi hẳn, những chỗ còn lại thì không sao." Elba xua tay.

Hai người đứng trước mặt, đặc biệt là Maham, là những người có tà năng siêu mạnh mà cô được nghe kể từ tận tấm bé. Khi đó Tháp Thiên Đường còn chưa phát triển mạnh mẽ như bây giờ, nhưng Maham đã có danh tiếng không nhỏ ở một số khu vực của Lydum. Sau đó, nghe nói ông ta gia nhập gia tộc Liệt Tinh, không ngờ bây giờ lại được gặp mặt.

"Khi cháu còn bé chú đã từng bế cháu, lúc đó cháu không nể nang chút nào mà tè ướt hết cả quần áo của chú." Maham cười, nói đùa.

"Đùa như vậy với một cô gái không phải hành động mà một quý ông nên làm đâu, Maham." Người phụ nữ trung niên bên cạnh nghiêm nghị nói.

"Được rồi được rồi." Maham gật đầu: "Như vậy, chúng ta đến đây vì mục đích gì, chắc hẳn Elba cháu cũng biết. Người kia chết ở nơi này khiến cho các vị trưởng bối trong gia tộc hết sức tức giận, cho nên đã điều động Liệt Diễm Chi Tinh đến giải quyết."

Elba đã sớm nhận được điện thoại riêng. Đường dây thông tin của Anduin không phải đã bị tê liệt hoàn toàn, chẳng qua chỉ bị quân đội khống chế mà thôi.

"Kẻ giết chết người kia là sứ giả của tổng hội Thiết Quyền - Cardura nghìn tay." Cô cũng không có ý muốn giấu giếm.

Mặc dù cô cũng được coi là một người Trấn Áp mới, nhưng trước mặt ông chú lão làng như Maham chẳng khác nào rèm thưa che mắt thánh. Người Trấn Áp chỉ là một giới hạn, đại diện cho việc một người tà năng đã có tư cách trấn giữ, cai quản một khu vực, khống chế mọi mối nguy hiểm. Thế nhưng điều đó không có nghĩa là tất cả người Trấn Áp đều chỉ có năng lực cấp Tứ Dực.

Nếu như nói người siêu phàm chính là sự thể hiện về chênh lệch của độ biến chất giữa người có tà năng ăn mòn và người bình thường, thì người Trấn Áp giống như một loại vũ khí nóng mà người bình thường sử dụng, không có thứ gì thương tổn được.

Thân là lão làng trong số những người Trấn Áp, mối quan hệ và đường dây tình báo sau lưng Maham không phải là người như Elba có thể so sánh. Cho nên, cô quyết định nói thẳng.

"Cardura nghìn tay? Có thể nói tình hình cụ thể hơn không? Chú cần có thêm tư liệu chi tiết hơn." Maham nghiêm túc nói.

Đối với bất kỳ kẻ địch nào, ông ta cũng đều làm theo một phương thức quen thuộc, đó là thăm dò đối phương kỹ càng rồi mới ra tay.

"Không thành vấn đề. Cháu đã chiến đấu với nó khoảng nửa tiếng, nhưng thực sự ra tay chỉ có mười lăm phút. Sức mạnh của nó khoảng chừng ở Tứ Dực siêu phàm, sau khi biến hình thì có thể bộc phát ra lực sát thương cấp Ngũ Dực trong thời gian ngắn..." Elba bắt đầu giải thích về trận chiến ấy.

Không chỉ giải thích không thôi, mà Elba còn dẫn hai người Maham cùng tới hiện trường để hiểu hơn về sức mạnh thật sự của Cardura. Những thông tin và tư liệu này đều được chuyển thành tin tình báo quý giá, đưa tới kho dữ liệu tình báo của gia tộc Liệt Tinh.

"Thế nào? Có thể giải quyết được không?" Sau khi nắm được toàn bộ tin tình báo, người phụ nữ tên Carmen hỏi Maham.

Maham đang quan sát hiện trường trên mặt đất liền đứng thẳng dậy.

"Cấp độ sức mạnh còn chưa tới giai đoạn có thể đàn áp thật sự mà chỉ đơn giản là dùng sức mạnh thông thường. Nó có thể đạt tới Ngũ Dực cũng chỉ nhờ dùng bừa mà thôi. Về việc giải quyết thì không có vấn đề gì, chỉ là..."

"Chỉ là cái gì?"

"Chỉ là hơi kỳ lạ. Từ trong những dấu vết này, tôi chỉ thấy được dấu vết do tà năng của Elba lưu lại, không thấy của Cardura." Maham cau mày nói.

"Không phải tà năng sao? Xem ra hội Thiết Quyền này thật sự nắm giữ một hệ thống tu luyện hoàn toàn mới." Carmen nghiêm mặt nói.

"Chút nữa tôi sẽ báo tin tức này về, những lão già trong gia tộc chắc chắn sẽ rất hứng thú." Maham cười.

"Điều tra xong hết rồi, tiếp theo thì sao? Chúng ta cần làm gì nữa?" Carmen nhìn xung quanh một vòng.

Elba không có ở đây, lời nói của bà ta cũng không cần phải che giấu quá nhiều nữa.

"Nghe nói hội Thiết quyền còn để lại một người phụ trách ở đây, chúng ta có thể đi thăm dò một chút." Maham cười để lộ ra hàm răng trắng lóa.

...

...

Thành Hắc Vũ.

Công hội Chiến Sĩ.

Lâm Thịnh hít một hơi thật sâu, nắm chặt thanh kiếm, nhìn chằm chằm vào người đàn ông mặc áo giáp ngồi trên ghế cao. Chiều cao của đối phương cũng không hơn kém cậu bao nhiêu nhưng lại cường tráng hơn cậu rất nhiều, ngồi trên ghế giống như một tòa núi nhỏ. Cậu cầm kiếm chậm rãi tiến gần về phía đối phương, thế nhưng người mặc áo giáp ngồi trên ghế không hề nhúc nhích, cứ như không nhìn thấy cậu vậy.

"Theo thông tin trong ký ức, hội trưởng Công hội Chiến Sĩ được tôn là Vua Thép, là một trong các nghị viên thành Hắc Vũ... Thực lực không rõ... Có lẽ chính là người đang ngồi trên cái ghế này?" Chân mày Lâm Thịnh cau lại.

Trong lòng cậu càng cẩn thận hơn, chậm rãi bước tới, không phát ra một tiếng động nào.

Keng.

Đột nhiên một tiếng kim loại va chạm vang lên bên tai Lâm Thịnh.

"Tiếng gì vậy?" Cậu dừng chân lại.

Tách...

Từ bên trên truyền tới chấn động rất nhỏ. Lâm Thịnh vội vàng ngẩng đầu, viên đá quý hình thoi màu lam phía trên kia xuất hiện một vết nứt nhỏ xíu. Bên ngoài viên đá quý chằng chịt những đường vân màu xám, che đi phần lớn chùm ánh sáng đang chiếu rọi xuống bên dưới. Chùm sáng đó vừa vặn chiếu trọn lên ghế. Dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy được nó đang dần thu nhỏ lại.

Vèo...

Lấy ngai vàng làm tâm, những vết nứt màu đỏ nhạt quanh co bắt đầu lan tràn ra mặt đất xung quanh giống như mạng nhện. Trong vết nứt mơ hồ có ngọn lửa màu đỏ nhợt nhạt bùng lên. Lâm Thịnh theo trực giác cảm thấy không ổn, nhưng không xoay người lại mà đạp ra sau một bước nhanh chóng lùi về phía cửa công hội.

Ầm!!

Trong phút chốc, người mặc áo giáp ngồi trên ngai vàng đột nhiên bốc cháy phừng phừng. Ngọn lửa như trào ra từ trong cơ thể ông ta vậy, nháy mắt ông ta đã hóa thành cây đuốc hình người. Trong không khí loáng thoáng truyền ra tiếng gầm gừ hung mãnh kỳ dị, ngọn lửa bốc lên hừng hực, nhiệt độ tăng cao, khiến bên trong công hội nóng như một cái lò. Từ bên ngoài vào, cả công hội giống như một con trâu to lớn, đôi mắt bị thiêu đốt đỏ rực.

"Chiến thắng ta! Hủy diệt ta!!"

Một tiếng gầm thét vang trời, nặng nề, kinh khủng phát ra từ trung tâm công hội.

Bùm!!

Cánh cửa công hội bị đẩy mạnh. Một bóng người cao lớn, kêu la thảm thiết lảo đảo lao ra ngoài, trên người là vô số ngọn lửa đỏ đang thiêu đốt.

A...!

Bóng người ấy kêu lên mấy tiếng liền ngã nhào xuống đất, cả người nhanh chóng cháy thành than, chẳng mấy chốc đã không còn phát ra âm thanh nào nữa.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status