Uông Xưởng Công

Chương 109 : Chương 109CHỊ EM GÁI

Đồ trang sức đẹp quá!

Mỗi món một kiểu dáng, đẹp đẽ động lòng người. Chẳng cô nương nào lại không thích đồ trang sức cả, Diệp Khởi và Diệp Trản dĩ nhiên cũng không ngoại lệ.

Mấy xấp gấm vóc đã khiến Từ thị khó nhận, giờ lại thêm cả những món trang sức này nữa, bà càng ngồi không yên.

Thật ra, bà vốn không thích Tam phòng, trước nay luôn hờ hững lạnh nhạt với họ, nhưng Tam phòng lại mang lễ vật cảm ơn tới...

Vừa nhìn đã biết những đồ trang sức này có giá trị không hề nhỏ. Chưa bàn đến chất lượng, chỉ riêng kiểu dáng độc đáo của chúng, bà chưa từng thấy ở Tùng Dương bao giờ, ngay cả trong những cửa hàng trang sức có tiếng ở Kinh Triệu cũng chẳng có.

Từ thị không thiếu tiền bạc, mấy xấp gấm vóc vài món đồ trang sức không khiến bà thay đổi nét mặt, mấu chốt là ở thái độ của Tam phòng, quả thực rất chân thành, khiến người ta cảm thấy vô cùng dễ chịu.

Để báo đáp tấm lòng của chồng bà mà Tam phòng đã tốn không ít công sức, đúng là chẳng dễ dàng gì.

“Những thứ này đều do ta đặc biệt chọn cho các muội, không tính là đồ quý giá gì, không biết có hợp mắt các muội không. Nếu các muội không thích, hôm khác chúng ta cùng dạo phố, chọn lại cho phù hợp.” Diệp Tuy nói.

Diệp Khởi và Diệp Trản đâu chỉ thích, thậm chí còn chẳng buông tay được, trên mặt không che giấu nổi niềm vui, hai chị em khách sáo cảm ơn Diệp Tuy.

“Các muội không cần khách sáo, Nhị bá nương vừa mới nói rồi, chúng ta đều là người một nhà, đâu cần nói lời cảm ơn chứ? Nếu hai muội có thời gian, có thể đến đến viện Tây Đường chơi bất cứ lúc nào, chúng ta cùng nói về chuyện dự tiệc và các cô nương ở Kinh Triệu...” Diệp Tuy đáp lời hai cô em họ.

Diệp Khởi và Diệp Trản liền gật đầu. Chuyện dự tiệc và các cô nương ở Kinh Triệu chính là những điều mà họ muốn tìm hiểu nhất vào lúc này. Tuy tỷ mời họ đến viện Tây Đường, đúng là cầu còn không được.

Từ thị nghe mấy chị em trò chuyện, ánh mắt xen lẫn sự phức tạp. Tuy tỷ nhi của Tam phòng không phải người đơn giản. Cử chỉ, lời nói, phong thái làm việc đều rất đặc biệt. Xem ra, sau này bà phải để các con gái tiếp xúc nhiều hơn với Tuy tỷ nhi mới được.

***

Hôm sau, Diệp Khởi và Diệp Trản đến viện Tây Đường như đã hẹn.

Và Chu thị của Đại phòng cũng biết chuyện Diệp Tuy mời các cô nương của Nhị phòng đi tham gia yến hội của cô nương nhà lang trung Công Bộ.

Chu thị suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng gọi Diệp Thân đến, bảo nàng ta cũng đi tham gia buổi yến hội kia.

Buổi yến hội lần này của nhà họ Thẩm có quy mô khá lớn, Diệp Thân cũng nhận được thiếp mời từ nhà họ Thẩm. Diệp Thân đã đính hôn, vốn chẳng định tham gia yến hội này, nhưng sau khi nghe mẹ mình dặn dò, nàng ta liền phấn khởi đồng ý.

Buổi yến hội này, nàng ta không thể không tham gia được…

Nghe nói Diệp Thân cũng đi dự yến hội, Diệp Tuy khẽ mỉm cười, nói: “Có cả Thân tỷ đi như vậy cũng tốt, nhiều người càng đông vui. Hai muội nói có đúng không?”

Diệp Khởi và Diệp Trản cùng gật đầu. Đây là lần đầu tiên các nàng tham gia yến hội của Kinh Triệu, nên khó tránh khỏi việc thấp thỏm bất an, đương nhiên cảm thấy nhiều người tham gia sẽ tốt hơn, mọi người có thể chăm sóc lẫn nhau.

Ánh mắt Diệp Tuy khẽ xao động, chỉ cười không nói gì. Xưa nay nàng luôn suy đoán lòng người theo những ý nghĩ xấu xa nhất, lại càng không tin người của Đại phòng, nên… Diệp Thân sẽ chăm sóc họ sao? Điều này khó nói lắm.

Bất luận thế nào, việc chuẩn bị tham gia yến hội đều được thực hiện đầy đủ vẹn toàn. Mấy ngày này, Diệp Khởi và Diệp Trản rất năng qua lại tâm sự với Diệp Tuy, dần trở nên hòa hợp tự nhiên hơn so với lúc trước nhiều.

Diệp Khởi và Diệp Trản vốn luôn ở nhà tổ ở Tùng Dương, chỉ mới về Kinh Triệu hai lần, nên gần như chẳng biết gì về Kinh Triệu. Vì thế, phần lớn thời gian ba chị em gái bên nhau đều là Diệp Tuy nói, Diệp Khởi và Diệp Trản chăm chú lắng nghe.

Diệp Tuy kể tường tận tỉ mỉ về Khuê Học của Kinh Triệu, nhắc đến hai nhân vật được ví như vầng trăng sáng Cố Thanh Huy và Mục Nghị, và cả Thiệu Chân - đồng thủ khoa với nàng, thỉnh thoảng xen lẫn thông tin của mấy cô nương khác.

Trong lúc trò chuyện, mấy chị em chẳng thể tránh khỏi việc nhắc đến con mắt bị hỏng của Diệp An Cố.

Diệp Tuy nghĩ, chuyện năm đó kì thực là việc ngoài ý muốn, không ai muốn nó xảy ra cả. Tuy nhiên chuyện đó đã gây nên sự xa cách nhiều năm giữa Nhị phòng và Tam phòng. Một trong những nguyên nhân còn nằm ở việc mọi người né tránh nhắc đến.

Thay vì che đậy chi bằng mở ra, nhìn thẳng và chấp nhận lỗi lầm của năm đó, không trói buộc mãi trong quá khứ mới là cách xử lý đúng đắn nhất.

Hai chị em Diệp Khởi và Diệp Trản chắc hẳn cũng hiểu được điều này. Từ thái độ của hai người họ, Diệp Tuy đã có được câu trả lời chắc chắn.

Rất nhanh đã tới ngày đến nhà họ Thẩm dự tiệc.

Nhà họ Diệp đã chuẩn bị xong xe ngựa cho các cô nương. Bởi vì đây là lần đầu tiên Diệp Khởi và Diệp Trản đi tham gia yến hội, nên Từ thị không sao yên lòng được. Đến tận trước khi các nàng ấy bước lên xe ngựa, bà vẫn còn dặn dò dông dài.

Diệp Thân vén rèm, cười híp mắt, nói với Từ thị: “Nhị thúc mẫu, cháu gái sẽ trông nom hai em thật tốt, xin hãy yên tâm.”

Từ thị khẽ gật đầu, nhưng lại quay sang Diệp Tuy, gương mặt đầy đặn tỏ ý tin cậy: “Tuy tỷ nhi, vậy ta giao hai đứa em cho cháu, phiền cháu để ý chúng nhé.”

Hành động của Từ thị khiến nụ cười trên mặt Diệp Thân cứng ngắc, nét mặt lập tức trở nên khó coi.

Nhị thúc mẫu lạnh nhạt với nàng ta, nhưng lại tỏ ra thân thiết với Diệp Tuy? Quan hệ của Nhị phòng và Tam phòng trở nên tốt như vậy từ khi nào vậy?

Diệp Thân đâu biết, thời gian này Từ thị đã thông suốt một số chuyện, hiểu rõ ai mới là người thật sự suy nghĩ cho Nhị phòng.

Thiếp mời của nhà họ Thẩm rõ ràng là được gửi cho các cô nương nhà họ Diệp, nhưng Chu thị lại chẳng hề nhắc đến, quay đi quay lại lại để Diệp Thân đi dự tiệc.

Nếu Diệp Tuy không đến mời hai con gái của bà tham gia yến hội nhà họ Thẩm, thì liệu Chu thị có ý định sắp xếp cho hai cô cháu gái này không? Từ thị không biết, cũng chẳng buồn đoán.

Bà chỉ biết, là Tuy tỷ nhi mời các con gái bà đi yến hội, là Tuy tỷ nhi đến tặng quần áo và trang sức đang thịnh hành ở Kinh Triệu, là Tuy tỷ nhi chia sẻ rất nhiều thông tin về các cô nương ở Kinh Triệu cho các con gái bà.

Bà ở nhà tổ tại Tùng Dương đã lâu, quả thực không quen biết những phu nhân nhà danh gia vọng tộc ở Kinh Triệu, nhưng lòng người xa hay gần vẫn có thể cảm nhận được.

Với tính cách của Từ thị, không tìm đến Chu thị lí sự là may rồi, sao còn có thể tỏ thái độ thân thiết với Diệp Thân được?

Diệp Tuy khẽ khom người với Từ thị, đáp rằng xin bà cứ yên tâm. Diệp Khởi và Diệp Trản ở bên cạnh ngoan ngoãn cam đoan chắc chắn sẽ nghe lời Tuy tỷ.

Nhìn cảnh tượng hòa thuận vui vẻ này, Diệp Thân bất thình lình bỏ rèm xuống, gương mặt xinh đẹp ngập tràn vẻ lạnh lẽo, trong mắt đầy sự u ám.

Lúc nghe thấy sự sắp xếp của mẹ mình, nàng ta có hơi băn khoăn, cảm thấy hơi thương hai cô em họ, nhưng giờ thì... Hừm!

Đây đều là do họ tự tìm lấy, ai bảo ngu xuẩn đi theo Diệp Tuy đến nhà họ Thẩm dự tiệc làm gì chứ?



Nếu đã như vậy, cho họ nếm thử xem mùi vị của yến hội ở Kinh Triệu là như thế nào, chắc chắn cả đời này cũng chẳng quên được!

Khóe môi Diệp Thân từ từ nhếch lên, ánh mắt đầy phấn khích, vô cùng mong đợi tới yến hội của nhà họ Thẩm.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.6 /10 từ 631 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status