Uông Xưởng Công

Chương 118 : Chương 118LÒNG NGƯỜI XA GẦN

Từ thị nhìn về phía Diệp Tuy, chân thành nói: “Tuy tỷ nhi, lần này vất vả cho cháu rồi, phiền cháu phải chăm sóc cho hai muội muội, Nhị bá nương rất cảm ơn cháu.”

Diệp Tuy khom người, lắc đầu đáp: “Nhị bá nương đừng khách sáo. Cháu gái đã đồng ý thì dĩ nhiên phải chăm sóc thật tốt hai muội muội rồi. May mắn mọi việc đều thuận lợi, cũng xem như đã không phụ lòng giao phó của Nhị bá nương.”

Nàng thoáng dừng lại một lát, rồi nói tiếp: “Nhị bá nương, chắc hẳn hai muội muội cũng đã thấm mệt rồi. Cháu cũng phải đến viện Ánh Tú để báo tin, không làm phiền mọi người nữa. Sáng mai cháu sẽ đến thăm mọi người, mong Nhị bá nương lượng thứ.”

Từ thị gật đầu cười đáp: “Đi thưa về trình là điều nên làm, nên làm. Tuy tỷ nhi đã bận rộn hơn nửa ngày nay rồi, cháu mau đi đi.”

Diệp Khởi và Diệp Trản đứng bên cạnh cũng lên tiếng: “Cảm ơn Tuy tỷ đã chăm sóc và chỉ bảo, bọn muội biết ơn vô cùng. Đợi khi tỷ rảnh, bọn muội nhất định sẽ đến viện Tây Đường chơi, tỷ nhất định không được từ chối gặp mặt bọn muội đâu đấy.”

Diệp Tuy mỉm cười, không nói gì thêm, rời bước về viện Ánh Tú.

Diệp Trản cũng liền nói với Từ thị: “Mẹ, chúng ta mau quay về viện thôi, con gái có chuyện quan trọng muốn kể cho mẹ nghe. Nhanh lên, mẹ!”

Từ thị để mặc hai con gái làm nũng lôi kéo, bước chân cũng vô thức nhanh hơn.

Chẳng cần hai con giục thì bà cũng muốn mau chóng quay về viện hỏi rõ tình tình.

Vừa vào đến viện chính của Nhị phòng, Diệp Trản không nhịn được nữa hào hứng nói: “Mẹ không biết thôi, chúng con suýt nữa đã gặp rắc rối to ở yến hội rồi, may mà có Tuy tỷ. Khởi tỷ còn được rất nhiều phu nhân khen ngợi nữa...”

Diệp Trản liến thoắng kể toàn bộ sự việc, chỗ nào nói không rõ thì Diệp Khởi bên cạnh liền bổ sung thêm.

Nhớ lại tình huống lúc ở vườn mai nhà họ Thẩm, cả hai chị em Diệp Khởi đều phấn khích lạ thường, ngay cả giọng nói cũng vang hơn.

Cuối cùng, Diệp Khởi kết luận: “Mẹ, lần này có rất nhiều phu nhân tặng cho con gái đủ thứ trang sức quý giá, cả phu nhân của thị lang Hộ Bộ lẫn lão phu nhân của nhà họ Thẩm đều hoan nghênh chúng con, dặn thường xuyên đến nhà họ chơi, dặn các cháu gái của họ học tập chúng con...”

Diệp Khởi nói xong liền ra hiệu cho bọn nha hoàn mở túi vải bọc ra, bên trong chính là những món trang sức mà nàng vừa nhắc đến.

Từ thị im lặng.

Những món trang sức này, vừa nhìn qua đã biết rất trân quý. Đây là món quà con gái bà nhận được trong buổi yến hội nhà họ Thẩm sao?

Nghĩ tới những chuyện đã xảy ra, tâm tình bà vô cùng phức tạp. Vừa vui mừng vừa đau lòng, lại vừa xen lẫn kiêu ngạo.

Không ngờ lại có nhiều chuyện xảy ra ở buổi yến hội như thế. Thảo nào vừa rồi các con bà lại tỏ vẻ tôn trọng và biết ơn Tuy tỷ nhi như vậy.

Tâm trạng Từ thị phập phồng lên xuống theo lời kể của các con. Khi nghe đến đoạn các con bị sỉ nhục, hai mắt bà liền bừng lên lửa giận, hận không thể tìm hai vị cô nương họ Tống, họ Cung kia để liều mạng.

Đến khi nghe Diệp Tuy kịp thời lên tiếng bênh vực, bà lại thở phào nhẹ nhõm, trong lòng rất cảm kích, may mà Tuy tỷ nhi kịp thời trở lại.

Nghe đến chuyện phu nhân của thị lang Hộ Bộ Hứa thị khen ngợi, nét mặt bà hiện ra vẻ kiêu ngạo, cảm thấy tự hào vì các con. Đúng vậy, Khởi nhi và Trản nhi nhà bà hiếu thảo lại lương thiện, tất nhiên là những cô nương tốt rồi!

Nghe hai con kể tường tận, bà có cảm giác như thể bản thân cũng tham gia yến hội của nhà họ Thẩm vậy.

Do đó, có một số chuyện khó mà nhẫn nhịn được...

Bà vuốt ve cẩn thận từng món trang sức, chúng được mài giũa rất tốt, ngoại trừ phần đầu sắc nhọn của trâm cài ra, những mối nối đều rất khít và trơn láng, nhưng không biết tại sao, bà lại cảm thấy tay như bị châm chích.

Sau khi trầm ngâm hồi lâu, bà mới hỏi: “Lúc đó, Thân tỷ nhi có ở vườn mai không? Con bé có nói gì không?”

Diệp Khởi ngẫm nghĩ một lát rồi đáp: “Lúc đó, Thân tỷ nói với hai vị cô nương họ Hứa và họ Cung là bỏ qua, không nên vì tranh cãi nhỏ mà làm mọi người mất hứng.”

Diệp Trản cắn môi không nói gì, chỉ gật gật đầu ra vẻ đồng ý.

Diệp Khởi và Diệp Trản vẫn còn nhớ như in, lúc ở vườn mai đã nghe Diệp Thân nói như vậy, trong lòng sững sờ và thất vọng đến nhường nào.

Vốn dĩ các nàng có cảm giác thân thiết với Thân tỷ của Đại phòng hơn, đương nhiên hi vọng Thân tỷ có thể bảo vệ họ. Thế nhưng, Thân tỷ chẳng những không bảo vệ họ, mà còn nói việc gây khó dễ của hai người Hứa, Cung chỉ là tranh cãi nhỏ, mong rằng đôi bên nhân nhượng cho khỏi phiền phức.

Đương nhiên họ biết tham gia yến hội ở Kinh Triệu phải tránh việc bé xé ra to. Nhưng tình huống ở vườn mai, nếu nhân nhượng cho khỏi phiền phức chẳng khác nào chứng tỏ các nàng chấp nhận sự sỉ nhục đó, chấp nhận lời phỉ báng về cha mình.

Sao có thể làm như vậy chứ? Làm mất hứng sao... Rốt cuộc là làm mất hứng của ai?

Là của hai người Hứa, Cung hay là của Thân tỷ? Tóm lại, không phải là làm mất hứng của hai chị em nàng!

Thân tỷ giữ danh tiếng cho bản thân, nhưng các nàng là em họ của tỷ ấy, trong lòng chỉ cảm thấy lạnh lẽo.

Lúc mình gặp hoạn nạn mà người này chỉ trơ mắt đứng nhìn, vậy còn trông mong được điều gì? Nhìn mầm biết cây, người này nhất định chẳng thể tin được.

Cho dù Diệp Khởi và Diệp Trản lớn lên ở một nơi xa xôi như Tùng Dương, nhưng vẫn biết phân biệt lòng người thiện hay ác.

Thân tỷ đứng ngoài nói như vậy, còn Tuy tỷ lại đứng ra bảo vệ họ. Rõ ràng đến vậy, sao họ lại không biết ai tốt ai không chứ?

Thấy mẹ mình vẫn im lặng suy nghĩ, Diệp Khởi bèn nói tiếp: “Mẹ ơi, các phu nhân khen con gái hiếu thảo, biết coi trọng bản thân. Nhưng họ không biết, chính nhờ có Tuy tỷ bảo vệ nên con gái mới dám đứng ra lên tiếng.”

Diệp Trản phụ họa: “Vâng, đúng như vậy. Mẹ, lúc những người đó hoạch họe chúng con, Tuy tỷ vừa may kịp trở lại. Nếu không có tỷ ấy, chúng con đã chẳng biết nên làm gì lúc đó!”

Tuy Tuy tỷ nói dũng khí và lòng tin vốn luôn tồn tại trong bản thân các nàng, nhưng đây là lần đầu hai chị em các nàng tham gia yến hội ở Kinh Triệu. Nếu như không nhờ Tuy tỷ khích lệ thì hai chị em nàng sao có thể bộc phát ra được?

Nghe thấy hai con gái thật lòng tỏ lòng kính trọng và biết ơn Tuy tỷ nhi như vậy, Từ thị càng không biết trả lời sao.

Hai con gái bà còn nhỏ, chưa từng thấy nhiều việc đời, chính bởi lẽ đó, trong lòng không có nhiều so đo thiệt hơn nên mới có thể đơn thuần nhìn rõ sự giả dối của lòng người.

Còn có một chuyện thực khó tin là, Thân tỷ nhi lại cư xử như thế, trong khi Đại phòng và Nhị phòng xưa nay vẫn qua lại thân thiết…
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.6 /10 từ 631 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status