Uông Xưởng Công

Chương 121 : Chương 121DIỆP TUY ĐÂU CHỈ CÓ VẺ NGOÀI

Cố Chương hắt hơi không ngừng, nước mũi chảy liên tục, còn cảm thấy đau nhức khắp người, dù đã bôi thuốc nhưng tình trạng vẫn không đỡ hơn là bao.

Hắn ta cố gắng không gãi để tránh làm tình trạng tồi tệ hơn.

Sử đại phu - vị thầy thuốc đi theo Cố Chương từ nhà họ Cố ở Nam Bình đến Kinh Triệu, thấy vậy bèn nhắc: “Công tử, tuyệt đối không được gãi, nếu bị chảy máu thì rất phiền phức. Tình hình này, chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi, tránh tiếp xúc với lông chó, dần dà sẽ khỏi thôi, công tử cứ yên tâm.”

Cố Chương cau mày, giọng điệu không vui: “Cần mấy ngày mới có thể khỏi được? Có loại thuốc nào giúp giảm ngứa không?”

Trên người mẩn ngứa mà hắn ta lại không thể gãi, còn hắt hơi chảy nước mũi nữa, bực bội khó tả.

Hắn ta biết bản thân dị ứng với lông chó, lần cuối cùng xuất hiện tình trạng này đã là chuyện của rất nhiều năm về trước, hắn ta cũng quên tình trạng lúc đó thế nào.

Bây giờ lại phải chịu một lần nữa, nào nghĩ lại khó chịu đến mức như thế này, hắn ta gần như muốn phát điên.

Sớm biết trước thì hắn ta... Hắn ta chắc chắn sẽ không lấy con chó Tây Thi kia để làm mồi dụ.

Nếu không phải vì thuộc hạ của hắn ta điều tra được Diệp Tuy thích những động vật nhỏ có lông thì hắn ta tuyệt đối sẽ không làm chuyện ngu xuẩn như thế để giành được thiện cảm của Diệp Tuy.

Thật khó chịu, quả thực khó chịu!

Sau khi Sử đại phu rời đi, Vương Đức - gã thuộc hạ thân tín của Cố Chương lấy làm khó hiểu, nói: “Công tử, sức khỏe quan trọng, ngài đâu cần phải làm chuyện như vậy? Nếu lão gia và lão thái gia mà biết được, thuộc hạ chắc chắn sẽ bị trách phạt vì đã không chăm sóc tốt cho công tử.”

Vương Đức nghĩ mãi không hiểu, dựa vào địa vị và thế lực của nhà họ Cố, với tướng mạo cùng tài năng và học vấn của công tử, chỉ cần công tử hơi hé lộ thân thế đã đủ để cô nương kia có cảm tình rồi. Nói không chừng còn bám lấy công tử ngay lập tức!

Công tử thân thể ngàn vàng, lại vì một cô nương mà giày vò bản thân như vậy, nói sao cũng không hiểu được. Nhà họ Diệp ở Tùng Dương chẳng qua chỉ là một gia tộc đã sa sút, đáng để công tử tốn công tốn sức như thế sao?

Cố Chương lắc đầu, chỉ đáp lại một câu: “Các ngươi không hiểu”, sau đó không giải thích thêm nữa.

Hắn ta biết ý của thuộc hạ, có điều, những thuộc hạ này sao có thể hiểu được suy nghĩ của hắn ta?

Cố Chương biết, bọn thuộc hạ nghĩ không sai, chỉ cần nhà họ Cố đến cửa đề nghị kết thông gia, nhà họ Diệp chắc chắn đồng ý ngay.

Người sáng suốt đều hiểu việc kết thông gia với nhà họ Cố ở Nam Bình có ý nghĩa như thế nào, nghĩa là thế lực và địa vị sẽ được nâng cao.

Diệp Cư Tiêu trưởng tộc của nhà họ Diệp đâu ngu ngốc đến mức từ chối thế lực và địa vị của nhà họ Cố ở Nam Bình.

Song hắn ta lại cảm thấy, chuyện quá mức đơn giản chẳng có gì thú vị.

Từ nhỏ hắn ta đã biết với thế lực của nhà họ Cố ở Nam Bình, hắn ta sẽ luôn thuận buồm xuôi gió, mọi chuyện sẽ luôn luôn thuận lợi.

Ban đầu, hắn ta còn cảm thấy như vậy rất tốt, còn gật gù đắc ý, cho rằng bản thân được đầu thai vào nhà họ Cố ở Nam Bình thật sự may mắn.

Thế nhưng, cuộc sống thuận lợi quá lâu cũng sẽ sinh nhàm chán.

Ai ai cũng nịnh bợ hắn ta, chẳng biết là vì thế lực của nhà họ Cố ở Nam Bình, hay là nhắm vào bản thân hắn ta. Lâu dần, cuộc sống chẳng chút sóng gió này khiến hắn ta ngày càng buồn chán.

So với việc lợi dụng địa vị và thế lực của nhà họ Cố, hắn ta thích dùng năng lực và khả năng thu hút của mình để giải quyết mọi chuyện hơn.

.

Nhất là đối với việc cưới xin của mình, và khi đối mặt với một cô nương trẻ tuổi.

Tuy việc cưới xin này là chuyện như ván đã đóng thuyền, nhưng hắn ta vẫn lén điều tra về Diệp Tuy, nhận ra cô nương này có hơi khác biệt với những cô nương khuê các bình thường.

Tuy chỉ quan sát trong khoảng thời gian ngắn, nhưng đúng thời điểm nàng vượt mặt các cô nương khác của Khuê Học giành được vị trí thủ khoa trong cuộc so tài năm trước, khiến hắn ta có chút hứng thú.

Nghe nói, lúc bắt đầu tất cả mọi người đều khuyên nhủ nàng, nhưng nàng vẫn nhất quyết tham gia cuộc so tài đó, cuối cùng còn bất ngờ giành được vị trí thủ khoa.

Xem ra, vị Diệp cô nương này cũng là một người có chính kiến.

Người có chính kiến càng tốt, như vậy khi dùng đến họ mới càng có cảm giác thành tựu, bằng không thì khác gì con rối?

Giống như thuần ngựa, chỉ khi chinh phục được con ngựa hoang ương bướng mới khiến người ta hưng phấn.

Người như Diệp Tuy, sau này sẽ có ích cho hắn ta. Nhưng phải nắm giữ được trái tim của nàng ta mới dễ bề sử dụng.

Thử nghĩ mà xem, toàn bộ thể xác lẫn tinh thần của một cô nương đều dành cho hắn ta, chỉ tay hướng nào, nàng liều mạng đi về hướng đó.

Hoàn toàn nắm giữ vận mệnh của một người trong tay, loại cảm giác ấy khiến hắn ta thấy rất thỏa mãn.

Cố Chương không khỏi nhớ đến dáng vẻ của Diệp Tuy. Mặc dù vẻ đẹp có hơi dung tục, nhưng lại có nét đặc sắc riêng, nhất là khi mặc y phục đỏ càng khiến người ta cảm thấy nàng như một đóa hoa tươi thắm đang bừng bừng nở rộ, lấy đi hồn phách của người khác.

Lúc ở Nam Bình, khi xem bức họa về nàng, hắn ta đã cho rằng nàng cũng có chút nhan sắc, nhưng có cảm giác không được hài hòa, kì thực là lúc ấy trong lòng hắn ta không ưng nàng.

Đến khi tận mắt nhìn thấy Diệp Tuy, Cố Chương mới phát hiện thì ra cảm giác kỳ lạ kia từ đâu mà có.

Diện mạo của nàng không phù hợp với kiểu trang phục thanh tao nhã nhặn.

Vẻ ngoài diễm lệ, cách làm việc thẳng thắn không né tránh của nàng thích hợp với màu đỏ rực rỡ hơn.

Một cô nương như vậy, chỉ cần trang điểm nhẹ đã không hề thua kém các cô nương khác rồi.

Mặc dù hắn ta không hay để ý đến vẻ ngoài của các cô nương, nhưng nếu vị cô nương mà hắn ta lấy về có dung mạo đẹp thì càng tốt chứ sao.

Vương Đức dựa vào sắc mặt của Cố Chương mà suy đoán suy nghĩ của chủ tử, bèn nhắc đến tình hình hiện tại của nhà họ Diệp.

“Công tử, hiện giờ các quan viên trong triều đều tán thưởng cách đối nhân xử thế của Diệp An Thế. Nhưng cũng có không ít người cho rằng Diệp An Thế đã làm mất lòng đế vương, không được lợi lộc gì, thật ra làm như vậy rất ngu xuẩn.” Vương Đức nói.

Cố Chương mỉm cười, không đáp lời thuộc hạ, hắn ta bỗng hơi nhớ Nhị thúc đã quay về Nam Bình của mình.

Nếu Nhị thúc ở đây, tuyệt đối sẽ chẳng nói những lời này, ông sẽ thấy Diệp An Thế có gan như vậy là một điều cực kỳ khó có được.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.6 /10 từ 631 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status