Uông Xưởng Công

Chương 173 : Chương 173GIA ĐÌNH

Uông Ấn không nói gì, nội dung trên quyển trục này đương nhiên vẫn còn kém xa “Xuân Đình đồ lục”. Nhưng đó là Trì Xuân Đình dốc hết tâm huyết lúc cuối đời, gom góp thành tựu cả đời mới viết được.

Mà người trẻ tuổi trước mắt này mới chỉ mười bảy mười tám tuổi thôi. Qua một thời gian nữa, thành tựu hắn đạt được chưa chắc đã thua kém Trì Xuân Đình.

Uông Ấn bỗng hiểu được ý nghĩa hành động lần của của Diệp Hướng Ngu. Cũng giống Thuần tần, hắn cũng đang thể hiện giá trị của bản thân.

Thuần tần đang mang long thai, giá trị mà nàng thể hiện chính là “hoàng vị”. Đương nhiên, Diệp Hướng Ngu không có những thứ này, nhưng hắn có tài hoa, có sự lĩnh ngộ hơn người về mưu lược quân sự, còn có thể diễn đạt sự lĩnh ngộ đó ra một cách chuẩn xác. Tài hoa này, sự lĩnh ngộ này chính là giá trị của Diệp Hướng Ngu.

Uông Ấn đoán: Trước khi Diệp Hướng Ngu nhờ Dư Cảnh Hoài, hiển nhiên đã nghe ngóng tìm hiểu về Đề Xưởng nên mới có thể dồn hết tâm sức thể hiện những thứ này.

Xưởng công của Đề Xưởng mặc dù lòng dạ độc ác, vui giận thất thường nhưng có một điều mà tất cả các quan viên trong triều đều ngầm thừa nhận, đó chính là: Bao che khuyết điểm, quý trọng người tài.

Mấy năm nay, qua bàn tay Uông Ấn, từ trong quân và từ Đề Xưởng đào tạo ra rất nhiều võ tướng xuất sắc, bọn họ văn võ song toàn, dần trưởng thành thành lực lượng trung kiên trong quân.

Diệp Hướng Ngu biết những điều này nên mới trình kiến giải binh lược của mình lên cho Uông Ấn?

Uông Ấn không lòng vòng quanh co mà trực tiếp hỏi: “Những kiến giải binh lược này không tồi, ngươi muốn cầu xin bổn tọa điều gì?”

Hỏi trực tiếp, đây là sự tôn trọng của hắn dành cho Diệp Hướng Ngu. Không… là dành cho bản kiến giải binh lược này.

Sau một thoáng im lặng, Diệp Hướng Ngu hít một hơi thật sâu, hai tay chắp phía trước, cung kính nói: “Tiểu nhân cầu xin… cầu xin Đốc chủ đại nhân hủy bỏ hôn sự với nhà họ Diệp, tiểu nhân nguyện để đại nhân sử dụng cả đời.”

Nguyện để đại nhân sử dụng cả đời… Chỉ thiếu điều chưa nói nói thẳng ra nguyện làm nô bộc của đốc chủ mà thôi.

Nhà họ Diệp là dòng dõi trâm anh, Diệp Hướng Ngu là con em dòng chính, thân phận cao quý. Mà Uông Ấn là chỉ là tên lính tốt mồ côi, lại là hoạn quan, vừa nghe đã thấy được thân phận hèn mọn.

Không ai biết được Diệp Hướng Ngu đã có tâm trạng như thế nào khi nói ra câu “để đại nhân sử dụng cả đời”. Trên mặt hắn lúc này chỉ có vẻ ngượng ngùng thận trọng, ngoài ra không còn gì khác.

Khóe môi Uông Ấn hơi nhếch lên, ánh mắt dừng lại trên người Diệp Hướng Ngu.

Lại một người nguyện để Đốc chủ đại nhân sử dụng!

Những lời này của Diệp Hướng Ngu không khác gì Thuần tần, chẳng lẽ hai chị em nhà này đã bàn với nhau từ trước?

Không, từ các dấu hiệu có thể thấy không phải là bàn bạc từ trước, những lời bọn họ nói ra giống nhau là bởi vì bọn họ đều muốn bảo vệ cô gái nhỏ.

Những kiến giải về đạo dùng binh này hiển nhiên khiến Uông Ấn thay đổi cách nhìn, nhưng thứ hắn coi trọng hơn cả lại là hành động của Diệp Hướng Ngu.

Con trai của gia đình trâm anh, lại chịu cúi mình vì em gái. Phẩm hạnh này quả thật là đáng quý!

Nhất thời, trong lòng Uông Ấn thấy hơi phức tạp. Vui vì cô gái nhỏ có người anh trai như vậy. Chỉ là… bất kể là Thuần tần hay Diệp Hướng Ngu thì tuổi tác đều còn nhỏ, lòng dạ quả thực vẫn còn nông cạn, ai lại trực tiếp lôi con át chủ bài của mình ra như vậy. Nếu không phải hắn thương cô gái nhỏ, thật sự tính toán thì e là hai chị em họ đến xương cốt cũng chẳng còn!

Uông Ấn không có lòng dạ để đùa giỡn với Diệp Hướng Ngu, nói thẳng: “Người, bổn tọa nhất định sẽ cưới. Nhưng bổn tọa có thể cho ngươi một thời hạn. Trong năm năm, để xem ngươi có bản lĩnh giành được người từ tay bổn tọa hay không.”

Thời hạn năm năm?

Diệp Hướng Ngu lập tức ngẩng đầu, hai mắt lóe lên. Thời hạn năm năm, Uông Ấn có ý gì?

Uông Ấn mỉm cười, ánh mắt nhìn về phía xe ngựa, đề kỵ ở bên cạnh lập tức vén màn xe lên.

“Ý trên mặt chữ, năm năm sau, nếu ngươi có thể làm phó tướng quân của Nghi Loan Vệ thì có thể tới đón người trong phủ của bổn tọa.” Nói xong, Uông Ấn bước lên xe.

Diệp Hướng Ngu chậm rãi đứng thẳng dậy, hai mắt sáng ngời, trên mặt không còn vẻ kính cẩn nữa, chỉ còn sự tự tin tràn trề: “Đốc chủ đại nhân, những lời này là thật?”

Phó tướng quân của Nghi Loan Vệ, cấp quan tứ phẩm thượng, mà bây giờ Diệp Hướng Ngu mới vào Nghi Loan Vệ chưa được một năm, chỉ có cái chức suông bát phẩm hạ.

Trong năm năm, từ bát phẩm hạ tới lên tới tứ phẩm thượng? Trừ phi Diệp Hướng Ngu có được công trạng cực lớn, bằng không thì hoàn toàn không thể làm được.

Nhưng lúc này đây, Diệp Hướng Ngu lại như nhìn thấy một tia sáng lọt qua khe hở, phía trước đã không còn chỉ là một màu đen tăm tối nữa.

Lời của Đốc chủ đại nhân là thật sao?

Chỉ cần có một tia sáng, hắn sẽ dốc sức lao tới, tuyệt đối không lười biếng dù chỉ một giây!

Uông Ấn không nói gì, cũng không nhìn Diệp Hướng Ngu mà leo lên xe ngựa.

Đề kỵ buông màn xe xuống, ngăn cản ánh mắt của Diệp Hướng Ngu, uy thế mà đề kỵ lộ ra cũng ngăn cản bước chân hắn.

Hai tay hắn siết chặt nắm đấm, ánh mắt nhìn theo màn xe, lớn tiếng nói: “Đa tạ ân điển của đại nhân! Xin đại nhân hãy nhớ kĩ những lời đã nói hôm nay, trong thời hạn năm năm, ta nhất định sẽ đến bái kiến đại nhân!”

Năm năm, năm năm sau, hắn nhất định sẽ tới đón em gái mình đi!

Ở trong xe ngựa, Uông Ấn như không nghe thấy lời của Diệp Hướng Ngu, trên khuôn mặt lãnh đạm không nhìn ra được bất kì điều gì.

Cô gái nhỏ có những người anh chị như vậy thật là một điều vô cùng may mắn.

Hắn không khỏi nghĩ tới Diệp An Thế mà trước đây hắn từng nhận xét “còn tạm được”. Hắn láng máng nhớ ra, Diệp An Thế chưa từng nạp thiếp, chỉ có ba đứa con do vợ cả sinh ra.

Cô gái nhỏ thì đương nhiên không cần phải nói, Thuần tần và Diệp Hướng Ngu cũng không hề kém cỏi.

Điều này khiến hắn có hơi bất ngờ, không nghĩ Diệp An Thế có thể nuôi dạy được ba đứa con như vậy, chuyện này quả thực rất hiếm có.

Lúc này, Uông Ấn cũng khó mà đưa ra phán định gì đối với Diệp An Thế. Diệp An Thế làm cha nhưng lại không thể che chở cho con cái.

Nhưng mà, cho dù là cô gái nhỏ hay là Thuần tần và Diệp Hướng Ngu lại đều là người giỏi tùy cơ ứng biến. Điều này hẳn là có quan hệ mật thiết với việc chịu ảnh hưởng từ Diệp An Thế.

Cha con, tình thân, mối quan hệ trong gia đình quả thật kỳ diệu khó nói.

Bất kể nói thế nào, hắn đã cắt đứt quan hệ với tình thân, cha con hay tình thân thì cũng có liên quan gì đến hắn đâu?

Xe ngựa chậm rãi lăn bánh, Uông Ấn lặng yên nhắm mắt thư giãn, đề kỵ nghiêm chỉnh đi theo xe ngựa bảo vệ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.6 /10 từ 631 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status