Uông Xưởng Công

Chương 69 : Chương 69: Có được bảo vật

Chương 69HÔN SỰ ĐƯỢC ĐỊNH ĐOẠT

Thoạt đầu, lúc nghe được tin tức về việc đính ước của Diệp Thân, Diệp Tuy cảm thấy hết sức bất ngờ. Mặc dù Diệp Thân đã đến tuổi hứa hôn, nhưng trước đó chẳng hề có chút tin tức nào, thế này cũng đột ngột quá.

Quý ma ma khoác áo choàng lên vai nàng, cười nói: “Có lẽ cô nương không để ý đấy thôi, chứ thật ra Ngũ cô nương tính chuyện cưới hỏi từ lâu rồi, nay chỉ là nước chảy thành sông mà thôi...”

Thì ra, trong lúc Diệp Tuy chuyên tâm chuẩn bị cho cuộc so tài của Khuê Học thì đã có rất nhiều quý phu nhân qua lại nhà họ Diệp vì Diệp Thân.

Trong hội thơ Minh Chiếu tháng mười vừa rồi, Diệp Thân thể hiện vai trò người chủ trì hội thơ rất tốt, lưu lại ấn tượng vô cùng tốt đẹp cho các quý phu nhân. Bọn họ, trên danh nghĩa là thăm hỏi Chu thị, nhưng kì thực là đến xem mặt Diệp Thân.

Việc cưới gả là chuyện tốt giữa hai họ, đối với gia tộc quyền quý lâu đời như nhà họ Diệp càng cần cân nhắc kĩ lưỡng, nhất là khi chuyện này đến tay Diệp Cư Tiêu.

Người ta đều nói Diệp Cư Tiêu “trị gia có cách”, một trong những cách đó được thể hiện ở chuyện cưới xin của các cô nương nhà họ Diệp. Bất luận cô nương đó là trưởng hay là thứ, đều phải được gả vào gia đình quan lại, nhằm xây dựng quan hệ cho nhà họ Diệp.

Đến cả chị gái nàng, tuy tiến cung là vì Tam phòng, nhưng cũng đem đến vinh quang cho cả nhà họ Diệp nữa. Nhất là sau khi tỷ ấy mang thai, số lần Diệp Cư Tiêu nhắc đến tỷ ấy càng nhiều hơn.

Có lẽ đối với Diệp Cư Tiêu mà nói, tiêu chuẩn của việc hôn sự đều nằm ở chỗ, nó có đem lại lợi ích cho nhà họ Diệp hay không.

Đương nhiên, việc cưới hỏi của Diệp Thân cũng không ngoại lệ. Sau đủ các khâu xem mắt, đưa lễ vật đính hôn, ăn hỏi, hôn sự rốt cục cũng đã được quyết định. Người đính hôn với nàng ta là Đường Thủ Tĩnh - con trai thứ ba của Lâm Xuyên Hầu Đường Thọ Trường.

Nghe thấy kết quả này, Diệp Tuy im lặng mất một lúc, tự nhiên có cảm giác thế sự thật kỳ diệu.

Nhân duyên kiếp này của Diệp Thân vẫn giống y hệt với kiếp trước, đều đính với Đường Thủ Tĩnh. Lẽ nào mối nhân duyên này ràng buộc quá chặt, kéo từ kiếp trước sang tận kiếp này?

Thấy Diệp Tuy im lặng, Quý ma ma bèn lựa lời, nói: “Cô nương, mỗi người đều có duyên phận của riêng mình. Chuyện cưới xin của Ngũ cô nương đã vô cùng tốt, cô nương của chúng ta cũng sẽ tìm được mối ưng ý thôi.”

Quý ma ma đang lo nàng lo lắng linh tinh. Dù sao, cô nương của bà cũng chỉ kém Ngũ cô nương có ba tháng, nay Ngũ cô nương đã có mối tốt như vậy, còn với địa vị của Tam phòng nhà họ Diệp bây giờ… Tương lai đến lúc nàng đính hôn, e là sẽ không tìm được mối nào so được với phủ Lâm Xuyên Hầu nữa.

Song, gia thế tốt không có nghĩa là duyên lành. Cô nương còn trẻ, sợ rằng không hiểu được những đạo lý này. Nếu như bị mấy chuyện gia thế, giàu sang, phú quý che mắt thì sẽ không ổn.

Hiểu ý nhũ mẫu, Diệp Tuy không khỏi bật cười. Người đang lo lắng suy nghĩ linh tinh hẳn là nhũ mẫu mới đúng? Sao nàng có thể hâm mộ, ghen tị nhân duyên của Diệp Thân cho được?

Đúng vậy, chuyện kết duyên của Diệp Thân quả thực rất tốt. Phủ Lâm Xuyên Hầu là dòng tộc có công lao hiển hách, địa vị cao quý, rất được hoàng hậu xem trọng. Nhưng dù sao đây cũng là chuyện cưới xin của Diệp Thân, liên quan gì đến nàng đâu?

Nàng im lặng chỉ vì có chút cảm khái trong lòng mà thôi. Hóa ra, rất nhiều chuyện đã thay đổi, nhưng vẫn có một số việc vẫn không hề khác kiếp trước.

Ví dụ như, cuốn “Tứ Nghệ” đáng lẽ trong tay Thiệu Chân giờ lại nằm trong tay nàng. Ví dụ như, người chồng của Diệp Thân, vẫn là người trong kiếp trước.

Rốt cuộc thì cái gì thay đổi? Cái gì không thay đổi? Quỹ đạo số mệnh của kiếp này sẽ xoay chuyển như thế nào?

Những thắc mắc này hiện lên trong đầu Diệp Tuy không chỉ một lần. Mà cho đến tận bây giờ, nàng vẫn chưa có đáp án chính xác.

Thế nhưng nàng cũng chẳng bận tâm. Mặc kệ thay đổi hay không, mặc kệ số mệnh ra sao, kiếp này nàng sẽ toàn lực bảo vệ những người thân của mình, sống thoải mái theo ý mình mới không uổng công sống lại. Còn những thứ khác, đã không thể ảnh hưởng đến nàng cần gì phải để ý chứ?

Nhưng, nàng không ngờ được rằng, ngoài nhũ mẫu ra, ngay cả mẹ đẻ của nàng cũng cố ý nhắc đến việc cưới xin của Diệp Thân với giọng điệu lo lắng.

Có điều, không phải bà lo lắng về chuyện cưới hỏi sau này của Diệp Tuy sẽ kém hơn Diệp Thân, mà là lo Đại phòng được thế quá. Điều này không phải chuyện tốt đối với Tam phòng.

“Tuy nhi, việc cưới hỏi của Thân tỷ nhi đã được quyết định rồi. Sắp tới đây chắc hẳn con bé sẽ bận việc chuẩn bị về nhà chồng. Con chớ làm phiền con bé, nếu tránh mặt được thì vẫn hơn.” Đào thị nhắc nhở con gái.

Tuy Diệp Tuy và Diệp Thân xưa nay không năng qua lại, nhưng bà vẫn khuyên con gái mình tránh xa Diệp Thân một chút vào thời kì nhạy cảm. Vì bà rất rõ tính cách của chị dâu cả mình, vừa ích kỷ lại tham lam, vào lúc này Tuy nhi mà xảy ra sơ suất gì, chắc chắn sẽ lại dậy sóng.

Diệp Tuy ngoan ngoãn gật đầu, đáp: “Xin mẹ yên tâm, con gái hiểu rõ ạ.”



May mà Đại phòng hiện đang để tâm tới chuyện cưới xin của Diệp Thân, không thì việc nàng đạt đồng thủ khoa cũng sẽ bị lôi ra châm chọc.

Trên thế gian này, có một số người không chịu được việc người khác đạt được thành công, cho dù đó là điều mà chính họ đã từ bỏ trước. Lúc ở Khuê Học, chẳng phải Diệp Thân còn căm tức đến nỗi ánh mắt như sắp phun ra lửa sao?

Đào thị cười khẽ, vuốt tóc Diệp Tuy khen ngợi: “Tuy nhi hiểu được là tốt rồi. Duyên phận ấy mà, đều là do trời định, Tuy nhi không cần ước ao ngưỡng mộ đâu...”

Giọng điệu Đào thị thoáng chậm lại rồi thở dài, nói tiếp: “Không ngờ, Thân tỷ nhi lại kết duyên với phủ Lâm Xuyên Hầu, quả là có phúc...”

Diệp Tuy khẽ gật đầu. Đúng vậy, Diệp Thân rất có phúc, có phúc hơn những gì mọi người đang nhìn thấy bây giờ nhiều. Đáng tiếc là cái phúc này không kéo dài được lâu.

Hầu hết các cô nương nhà quyền quý đều được gả cho con cháu nhà huân quý*, việc cưới xin của Diệp Thân cũng không đáng được ngưỡng mộ đến vậy. Nhưng, vận may của Diệp Thân còn ở sau này.

(*) Nhà huân quý: là nhà vừa có công lao to lớn với triều đình, vừa giàu sang phú quý.

Sau khi nàng ta gả vào phủ Lâm Xuyên Hầu, chẳng bao lâu sau, con trai cả của Lâm Xuyên Hầu bỏ mạng ngoài ý muốn mà chưa có con nối dõi. Trên mặt con trai thứ hai của Lâm Xuyên Hầu lại có tật, nên cuối cùng Đường Thủ Tĩnh được kế thừa tước vị.

Đường Thủ Tĩnh được phong làm thế tử phủ Lâm Xuyên Hầu, Diệp Thân liền trở thành thế tử phu nhân. Những thứ như số mệnh này quả thực là khó đoán, ai có thể ngờ được, con gái thứ dòng chính của Đại phòng nhà họ Diệp, cuối cùng lại trở thành thế tử phu nhân phủ Lâm Xuyên Hầu?

Hơn nữa, Đường Thủ Tĩnh cho rằng Diệp Thân có tướng vượng phu, làm cho gia tộc thịnh vượng, nên cực kì tôn trọng và yêu thương nàng ta. Cứ như vậy, quả thật khiến các cô nương khác ngưỡng mộ không thôi.

Nếu không phải bởi vì sau này nhà họ Diệp xảy ra chuyện, thì Diệp Thân chắc chắn sẽ trở thành Hầu phu nhân, chứ không phải đột nhiên mất mạng.

Họa hay là phúc, ai nói rõ ràng được?

Diệp Tuy nàng chẳng ngưỡng mộ, chẳng thương tiếc, cũng chẳng nghĩ đến chuyện thay đổi hay cắt ngang mối nhân duyên của Diệp Thân.

Nói thẳng ra là, nàng không để ý.

Thời gian này, có lẽ Chu thị bận cứu vãn những tổn thất của việc di dời phủ Kinh Triệu. Hoặc là do lần trước hạ độc không thành đã khiến bà ta làm việc thận trọng hơn, nên Đại phòng cũng không tiếp tục giở trò gì nữa.

Diệp Tuy biết, với loại người như Chu thị, đây chỉ là tạm thời thôi. Giống như rắn độc đang lặng yên lè lưỡi chờ đợi, nó có thể nhào lên cắn bất cứ lúc nào thế nên không thể lơ là.

Sắp sang năm mới rồi, nàng cũng ngại gây chuyện rắc rối, nhưng với điều kiện tiên quyết là: Đại phòng đừng có động vào nàng!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.6 /10 từ 631 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status